Chương 8: Chương 8: Dạo phố

“Ngon quá” Moklane trợn lớn hai mắt, gắp lấy vài lát cá nhanh chóng bỏ vào miệng, Rick nâng hai gò má đỏ ửng của mình, khuôn mặt đê mê. Món ăn này nhìn vào không thấy điểm gì nổi bật, chỉ là ăn vào đầu lưỡi cảm nhận được độ béo lớp mỡ da, thịt cá có hương ngọt tự nhiên lại không nát, gia vị thấm nhuần nhuyễn lại đủ lượng tăng thêm sự kích thích đầu lưỡi, kết hợp với các loại rau kèm làm người khác cảm thấy ăn hoài không chán.

“Món này được gọi là Cá Liệp Bồng Kho Vạc Liêu, loại cá này ở đảo trên trời không nói là hiếm nhưng chất lượng tốt như này tìm không phải dễ, cách lựa cá này ngon không phải ai cũng biết. Vạc Liêu là một loại dầu thực vật ép từ cây Liêu ở các hòn đảo phía Tây, nó giữ độ dai của cá, điều chỉnh lượng gia vị cân bằng.” Mụ mụ Conis nhiệt tình giải thích, nhìn thấy Moklane và Rick ăn ngon miệng nàng cũng vui vẻ

Đang ăn lấy ăn để Moklane sựt tỉnh lại ngẩng đầu lên thấy hai đạo ánh mắt ngoạn vị cười nhìn mình, xấu hổ đỏ mặt vội vàng đặt đôi đũa xuống lúng túng nói “À… hai người cùng dùng bữa cho vui”

“Được rồi, hai chúng ta lúc trước đã ăn điểm tâm, nấu là để chiêu đãi hai vị mà, xin cứ tự nhiên” Mụ mụ Conis mỉm cười, trong mắt loé lên một tia không dễ dàng phát giác thú vị

“Vậy… xin phép” Moklane tiếp tục chỉ là tốc độ ăn chậm hơn trước rất nhiều, không có bộ dạng quỷ đói như khi nãy. Bên cạnh hắn Rick vẫn ăn không kiêng nể gì, mà nhân gia người nhỏ thế ăn được bao nhiêu chứ, hắn mới là cần khiêm tốn lại.

Sau khi dọn hết thức ăn trên bàn, hắn uống một ngụm trà nóng, quay về hai mẹ con Conis gật đầu nói “Cảm tạ!”

“Cảm tạ!” Rick nói rồi về bên người Moklane, cô nàng thật ra không bài xích người lạ, nhất là nữ nhân lại thiện lương như Conis và mụ mụ, chỉ là không muốn biểu hiện ra ngoài mặt mà thôi

“Không có gì, khách đến thăm viếng nơi này, người thổ địa như bọn mình tiếp đãi là điều rất bình thường” Conis vui vẻ nói, có lẽ đây là hai người bạn đầu tiên đối với nàng mà nói là một điều gì đấy rất quan trọng

“Dù là vậy nhưng…đúng rồi, ta gọi là Moklane còn đây là Rick, a di xưng hô như thế nào?” Hẳn là giới thiệu từ sớm chỉ là nàng ta nói vài câu đã xuống bếp thành ra vẫn chưa biết danh xưng của nhau

“Lioku, gọi ta Lio là được, mà tỷ tỷ nghe thuận tai hơn, ta cũng chưa già, a di là không thích hợp” Lio bình thản trả lời nhưng trong lời nói mang theo đùa giỡn ý tứ, xem ra còn là thiếu nữ thanh xuân đây, hoàn toàn không giống một thiếu phụ có con gái, mà ngoại hình thì khỏi phải nói, đúng tuổi tỷ tỷ Conis luôn ấy.

“Lio tỷ tỷ xin chỉ giáo nhiều rồi” Moklane rạng rỡ cười nói, thật sự là không tệ, tỷ đệ rất là hấp dẫn nha, hắn rất hứng thú với những loại này, đúng là biến thái.

“Moklane đệ đệ cũng thế” Lio dáng vẻ tươi cười nói, mấy năm này cuộc sống mặc dù có Conis làm niềm vui nhưng cũng hơi tẻ nhạt, nàng cũng rất phấn khởi khi nhận một đệ đệ đấy.

“Ài, sao như vậy được chứ” Conis đứng bên cạnh thở dài, rõ ràng là bạn bè mình lại thành đệ đệ của mẫu thân mình, loạn quá đi

Rick không nói gì, nhưng ánh mắt nhìn Lio xuất hiện vài phần cảnh giác, nàng rất sợ người khác cướp đi Moklane đấy, đề phòng cũng là cần thiết, mà thật sự không cần, dù sao Moklane hắn sẽ để một người nào thoát ly khỏi mình, chắc chắn là không rồi.

“Mà hai người kế tiếp có dự định gì chưa?” Conis quan tâm hỏi, dù sao người từ Lam Hải mới lên đây chưa biết gì, sinh hoạt hơi khó khăn

“Vẫn chưa, tiếp theo mình dẫn Rick đi dạo một vòng xem thành thị ở đảo trên trời là như thế nào” Moklane cũng không thể nói muốn gặp mặt thượng đế được, ở đây đại gia xem lão già ấy như thần, không chắc rằng mẹ con Conis sẽ khác, mà tốt nhất không nên kể cho bọn họ, đợi mọi việc xong xuôi rồi tính tiếp

“Nếu vậy để mình dẫn đường cho, mặc dù thị trấn không tính là lớn nhưng không rõ đường đi vòng vèo khá là bất tiện đấy” Conis đề cử, lại như không cho phép từ chối nói. Thấy vậy vẻ mặt cầu khẩn của Conis, Moklane chỉ cười khổ gật đầu

“Ta cũng muốn đi nữa” Lio đột nhiên nói, xin thêm 1 slot vào đoàn dạo phố

“Vậy thì cùng nhau đi, nhiều người càng vui mà”

4 người dắt nhau vào khu phố do Conis dẫn đầu, Lio rất ít khi ra ngoài nên không rõ đường lắm, trong gia thiếu gì đều là Conis ra trấn mua về, vì vậy nàng kiêm luôn vị trí hướng dẫn viên này

“Wow, không tệ, khá là nhộn nhịp đấy” Moklane nhìn kẻ bán người mua, kì kèo giao dịch, có rất nhiều các loại gian hàng, có điều tính kĩ cũng không quá nhiều người, đảo trên trời này dân số thấp à

“Cư dân ở đây vốn đã ít lại phân tán trên các hòn đảo nhỏ nên dù đây là thị trấn lớn cũng không bao nhiêu người, chuyển di tới hiếm thấy vô cùng” Conis giải thích nói, liền nhìn ra được nghi vấn của Moklane, cô nàng này rất tinh tế đấy

“Đằng đó là món gì vậy” Rick phấn khởi kêu lên, ngón tay chỉ chếch về gian hàng bên trái, một cửa hàng đồ vặt quy mô nhỏ, dạng như cái xe đẩy ở thế giới cũ ấy, treo từng chùm thịt viên màu đỏ thơm ngắt, ngọt lịm, cái này hơi giống lạp xưởng nhỉ mà mùi hương đậm hơn nhiều

“Ta cũng muốn ăn” Lio trông rất thích cái này, hai mắt nhìn chằm chằm quầy hàng phía trước, nóng rực

“Đồ ăn vặt này gọi là Thịt Kẹo làm từ thịt một loài động vật ăn cỏ trên núi, khá là dễ bắt kết hợp với một loại đường đặc chế dành cho thức ăn riêng cộng thêm một số gia vị, mụ mụ lúc trước thường xuyên ăn món này.

Lio nhìn Moklane một lát rồi mở miệng nói “Đồ ăn này bắt nguồn từ Lam Hải, chúng ta lấy ý tưởng từ người cuối cùng lên đến nơi này, cư dân khá hợp khẩu vị nên rất nhanh phổ biến, đến nay qua nhiều lần chế biến món này đã hoàn thiện hơn”

Moklane gật đầu “Chỉ là Lam Hải nguyên liệu không tốt bằng nơi này vì thế mùi vị lệch rất nhiều” Còn người cuối cùng hẳn là Roger và thuyền viên của hắn rồi

Ăn qua Thịt Kẹo này, Moklane rút ra kết luận động vật ở đảo trên trời thịt ngon hơn rất nhiều lần so với dưới Lam hải trừ một số loài quý hiếm cao cấp, vì thế hắn dự định trước khi rời đi bắt mỗi loại vài con nuôi lấy giống, mà với cái không gian 10 x 10 m bây giờ là bất khả thi, cần mở rộng thêm ít nhất đến 100 x 100 mới được.

Mọi người đi khắp các ngõ ngách của thị trấn này, các cửa hàng thời trang, công nhận thiết kế độc đáo không kém gì các thiết kế nổi tiếng ở thế giới cũ, mua vài bộ trang phục, lại đi đến các gian hàng giải trí, nguyên liệu, vật gia dụng… trời đã lờ mờ tối, đại gia quay về trong bầu không khí thoải mái vừa đi vừa trò chuyện.

Còn chi phí buổi chiều này, tất nhiên là Moklane trả, gì chứ tiền hắn không thiếu, với tốc độ của hắn dùng máy chỉ đường tìm các loại vật có giá trị ở nơi này bán ra là đã thu được số tiền khổng lồ, điều này dẫn đến Lio và Conis nghi hoặc

“Moklane, đệ lấy số tiền ấy ở đâu?” Lio giọng nghiêm túc hỏi, nàng là tin tưởng hắn, chỉ là người Lam Hải làm sao có tiền nơi này nhiều như vậy, Conis cũng thu liễm vui vẻ.

Cũng không có gì, mẹ con Conis vốn thiện lương, nên nghĩ nhiều thôi, lo là Moklane cướp tiền hay gì ấy mà. Hắn nghĩ sau này nên thay đổi cái tính thiện lương này, không phải hắn muốn vậy mà là có thể nhìn nhận thế giới này theo một góc độ đúng đắn, chí ít sau này hắn làm gì xấu cũng không ngăn cản.

Còn về cải biến ý nghĩ để sinh tồn gì gì đó thì hắn không nghĩ đến, làm hại các nàng bước qua hắn trước rồi tính, với lại Conis và Lio không thích hợp chiến đấu.

“Trước khi đến đây, đệ may mắn tìm được các đồ vật giá trị nên đem bán được số tiền kha khá” Nói xong Moklane từ túi áo lấy ra một tảng đá nhỏ phát ra huỳnh quang, cái này chứng minh là tốt nhất rồi.

Conis và Lio nhìn thấy liền biết đây là Tử cẩm thạch, rất đắt đỏ, mà nhìn hình dáng lúc này là khai phá chưa được bao lâu, chưa hề qua cải tạo vị thế hai người tin lời hắn nói

“Cái này xác thực đổi lấy rất nhiều tiền, đúng là may mắn mà, lúc trước cũng từng có người vận khí cao tìm được một viên trên núi đấy” Lio hơi cảm thán vận khí Moklane phi thường cao nha

Đúng là vậy, mà đính chính lại hắn là Thương Binh nhưng may mắn EX nhá, DELL phải E.

Rất nhanh mọi người về đến gia, Conis sắp xếp chỗ ngủ cho Moklane và Rick ở một căn phòng trống. Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ nói “Trăng ở đây ngắm đã thật chứ”

Rick nằm bên cạnh hắn ngâm nga hát nói “Cũng là, mà ngày mai cậu tính lên đường à

“Ờ triển khai nhanh một chút, mình muốn đánh một trận lắm rồi mà thoải mái chiến chỉ có cường giả ở Lam Hải” Hắn buồn ngủ ngáp

“Vậy ngày mai mình bắt đầu phát động nhiệm vụ” Rick lăn qua lăn lại nói

“Được, ngủ ngon”

“Ngủ…”

Chưa nói xong, Moklane ôm nàng vào lòng ngực ngủ ngon lành

“Đáng ghét, tên biến thái” Rick mắng một tiếng nhưng cũng không làm gì, mặt đỏ bừng chìm vào giấc ngủ