“Chuyện gì xảy ra ?” Mộc Lãng nghi hoặc nói, kém chút nữa là hắn rớt xuống biển rồi, không rõ là năng lực tiến hoá xong có khắc phục được nhược điểm không, hắn cũng không dám thử, lỡ chết đuối dưới đấy thì nguy.
Trên người hắn vẫn còn khuếch tán từng vòng tử sắc năng lượng, chỉ là đối với không gian này chừng đấy là không đáng kể. Trường thương trong tay hắn phát ra hắc sắc quang mang rọi vào mắt, Mộc Lãng nhìn thấy gì, vũ trụ u ám, vô tận tuế nguyệt dần dần hình thành các hành tinh, chính xác hơn theo góc độ của hắn là những vì sao, có 3 nhóm màu chính: đỏ, đen và tím, những chòm sao này phát sáng, ngày càng mãnh liệt.
Đầu tiên là khu vực xung quanh nó, rồi lan ra đến gần các vì sao khác, như hưởng ứng, những này cùng chung ý nghĩ đồng tâm hiệp lực gắng sức toả ra sáng chói rực rỡ quang mang chiếu rọi cả vùng vũ trụ tối tăm này.
Vũ trụ này hình dáng thay đổi, như là một cảnh tua nhanh cuốn phim vậy, thành một hang động dài và hẹp, từng ngôi sao ban đầu kích thước thu nhỏ lại chỉ bằng hạt cát, đính khắp vùng không gian này, hai bên vách đá, dưới chân, trên trần động, phía sau và phía trước, toả ánh sáng lấp lánh tinh tinh như những viên đá quý, kết hợp u lam sắc tự nhiên tạo thành một bức tranh mĩ lệ, động lòng người, lung linh huyền ảo.
Đột nhiên chúng rơi xuống, nhẹ nhàng chậm chạp, đụng vào mặt đất, vỡ ra thành nhiều mảnh nhỏ, tựa như thủy tinh mong manh, lại như giọt nước mong trong suốt tứ tán khắp nơi.
Mộc Lãng hoàn hồn, nhìn lại cây thương, hắn nắm chặt, cảm nhận được một đoạn huyết mạch tương liên sâu thẳm từ trong linh hồn, một sợi ràng buộc giữa cả hai.
Rick đi đến bên cạnh hắn, vừa kinh ngạc thán phục lại đương nhiên nói “Cây Thương này có tên là Thiên Bá Đoạt Mệnh Thương cũng có nghĩa là xưng bá thiên hạ, làm chủ thiên địa, nắm giữ sinh mạng, giết chóc không từ tựa như u minh chúa tể địa ngục, người sở hữu thanh thương này đã xác định phải đi trên con đường hắc ám để thành công.
Vừa nãy nó đã nhận cậu làm chủ, nếu đi ngược lại làm một tên thánh mẫu , cậu sẽ bị phản phệ đấy, đây là một thanh cấp bậc thần khí, ảnh hưởng lớn đến nào không nói cũng biết, nhẹ thì tàn phế, nặng thì mất mạng luôn chứ chẳng chơi.
“Thanh trường thương này nó biết lựa chọn chủ nhân đấy, ví dụ đổi thành một tên thiện lương nào đó chắc đã bị xuyên qua tim rồi, nói vậy cậu là một tên tàn ác nên mới được chọn, mà cái này mình cũng biết sớm rồi. Đói bụng quá, nhanh kiếm ăn đi” Rick cắt đứt vấn đề này, dùng sức lay cánh tay hắn, mặt nhăn nhó nói
“Được rồi, cô nàng ham ăn” Môc Lãng không kiềm chế nổi chọt má Rick một cái, cô nàng này thật đáng yêu hết sức, nếu có thể hắn muốn ôm vào lòng nâng niu, mà sớm muộn gì ngày đấy cũng đến, sao có thể thoát lòng bàn tay của ta, Mộc Lãng nhe răng cười hắc hắc
“Mới không cho phép chạm vào mặt người ta” Rick hờn dỗi nói, trên mặt ửng đỏ mang theo ngượng ngùng
“Vậy thì chạm vào tay, chân cũng được” Nói xong, hắn lay lay hai tay hai chân nhỏ nhắn, nõn nà của Rick, dùng sức vuốt, phi thường dễ chịu, mặt hắn say mê
“Vậy cũng không được” Rick đẩy bàn tay của hắn ra, nói lớn, mặt đỏ đến mang tai, cúi thấp đầu xuống, trong mắt lại loé lên một tia vui mừng, không hiểu vì sao ( Tác: Tác cũng không hiểu, chắc các bạn hiểu, hí hí )
“Vậy thì chỗ này như thế nào đây” Mộc Lãng vẻ mặt dâm đãng, vô liêm sỉ nói, hắn duỗi tay ra ý định sờ vào phía dưới phần lưng, giọng điệu khao khát cực kì
“Biến thái!!” Rick hét ầm lên, lần này là giận thật, vỗ hai cánh bay về phía trước, Mộc Lãng tiếp tục nghe được ‘ Đồ biến thái, đồ biến thái’, hắn cười khổ, lần này đùa quá trớn, mà lúc ấy tự nhiên có một cỗ sức hút mạnh mẽ làm hắn không chịu nổi, khá là khó hiểu, mà chuyện này để sau đi, hắn nhanh chóng đuổi theo, may là cái không gian này 10 x10 thôi, vô cùng nhỏ.
“Rick, xin lỗi mà, mình không làm vậy nữa” Mộc Lãng đi đến bên người, xin lỗi nói, vi vi cúi đầu, giọng điệu âm trầm, sắc mặt buồn bã, thành thật ăn năn, lẳng lặng đứng đấy
Rick còn định nói gì đấy nhưng thấy Mộc Lãng như vậy thì không nỡ, cơn giận cũng không cánh mà bay, thật ra cũng không phải giận dữ gì, chỉ là… con gái mà, mấy cái riêng tư ấy phi thường ngại ngùng rồi xấu hổ các kiểu thành ra. Nàng nói giọng buông lỏng, chống nạnh khuyến giáo như người lớn bảo trẻ con
“Hừ, lần này tạm tha, còn như vậy nữa là …”
“Hề hề như thế nào” Mộc Lãng ngẩng đầu lên, ngoạn vị cười nói, như mục đích đã được thực hiện
“Ngươi, ngươi…”Rick chỉ vào Mộc Lãng nói không ra lời, nàng lúc này mới biết mình bị lừa
“Vừa mới tha lỗi rồi đúng không, nuốt lời là không được nha, hê hê” Hắn cười lên ha hả, đùa cô nàng này cũng thú vị lắm/
“Tức chết ta rồi, hứ” Rick không phản bác lại được, ngồi lên vai hắn như thường lệ, không quan tâm nữa
“Bây giờ bên ngoài đó chung quanh là biển làm sao đây ?” Mộc Lãng hỏi, hắn không tìm được biện pháp nào, trái ác quỷ giả rơi xuổng nước là
DELL ( hiệu laptop... ) thể làm gì được
Rick bình thản trả lời “Vấn đề này cậu không cần lo lắng, biến dị năng lực loại bỏ tất cả nhược điểm cũ, cái này như là món quà nhỏ chúc mừng đã tiến hoá thành công năng lực vậy, cũng là một cái bug đấy”
“Oh, vậy mình còn có thể bơi được, quá tốt rồi” Đến một thế giới toàn nước và nước, không bơi được quả là một điều đáng tiếc, cũng rất bất tiện.
“À, mình có 5000 hối đoái điểm nhận từ hộp quà tân thủ, vậy dụng cụ chỉ dẫn là bao nhiêu” Hắn muốn mua một cái, chỉ là một dụng cụ đơn giản thôi lại rất hữu ích trong các cuộc hành trình
“Cái đấy, khá là rẻ, máy chỉ dẫn ST-675 sản phẩm mới nhất, chỉ cần có thông tin chi tiết hay khái quát, đều có thể dẫn đến mục tiêu theo yêu cầu, giá 5000 hối đoái điểm”
“Vừa đủ luôn à, đổi cho mình một cái đi, tiện lợi hơn nhiều rồi” Mộc Lãng vui vẻ nói, vật này giúp hắn tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều, nếu cần tìm vàng hay trái ác quỷ bán lấy tiền cũng ổn
“Rõ ràng”
Cổ tay hắn xuất hiện một chiếc máy, không, rất giống đồng hồ đeo tay loại siêu nhỏ ấy, màu trắng bạc, ở giữa là màn hình tròn màu xanh biếc nơi thông tin vật ghi chép, mũi tên chỉ dẫn là hình chiếu ảo hiện lên mặt trên cách 3 cm so với màn hình, khá là ổn.
“Đi nào” Mộc Lãng phấn khích nói, vậy là cuộc hành trình của hắn bây giờ mới chính thức bắt đầu