Không khí mát mẻ trong lành, sương mù dày đặc đang dần tan ra, tia nắng ban mai đầu tiên soi xuống vùng đất này, sóng biển rì rào, không còn là tiếng chim hót gợi nên những âm điệu dễ nghe nữa, mà là sự yên tĩnh tuyệt đối.
Nhìn lại cả hòn đảo gần như bị phá hủy hoàn toàn, mặt đất vỡ nát, vô số gốc cây bị đốt cháy, những hòn đá nhỏ lớn không đồng đều nằm rải rác khắp nơi, đoán chừng chịu thêm một công kích nhỏ nữa hòn đảo này sẽ chìm thật đấy, đây cũng là tác phẩm Mộc Lãng gây nên.
Hắn vẫn đang ngủ, rất say sưa, như thể mọi thứ không liên quan đến hắn, ngày hôm qua trận chiến để giành quyền chế ngự cho năng lực mới khiến hắn phi thường mệt mỏi, tinh thần lực cạn kiệt, cộng thêm vừa lấy lại khống chế thân thể liền bạo phát tiêu hao một nguồn năng lượng lớn.
Rick nằm bên cạnh hắn, khuôn mặt lúc ngủ ấy thật dễ ghét, nghĩ Mộc Lãng mà tỉnh lại trước chắc chắn sẽ thừa dịp chiếm tiện nghi như bẹo má, đựng chạm chân tay chẳng hạn, ai chứ hắn thì dám lắm.
“Thật sảng khoái!!” Mộc Lãng tỉnh dậy vươn người thở ra một hơi, nhìn chung quanh cảnh vật nát không chịu nổi, hắn cười khổ, mà lỗi cũng xác thực không hoàn toàn ở hắn, vừa chiếm được sức mạnh mới cơ thể chưa quen liền chứa một nguồn sức mạnh khổng lồ nên phát tiết là điều cần thiết, không thì có thể bị nội thương.
“Trời sáng rồi sao” Đúng lúc này Rick cũng tỉnh lại dụi dụi hai mắt, nhìn hắn trong mắt loé lên một niềm vui vô hạn nhưng rất nhanh thì dấu đi, vỗ hai cánh bay đến bên vai hắn
“Vậy kế tiếp cậu tính làm gì” Rick tùy ý hỏi, tựa hồ không để ý chuyện này lắm, mà người khả năng đánh bại Mộc Lãng bây giờ không nhiều, nàng không lo lắng chút nào.
“Nơi này là SkyPiea đúng không, vậy đi cướp chút ít vàng trước, sau đó làm một chiếc thuyền thuận theo cột nước mà xuống dưới, mà đầu tiên ăn sáng là điều trọng yếu bây giờ” Mộc Lãng vẽ ra một kế hoạch đơn giản, SkyPiea lúc này được ông kỵ sĩ bầu trời gì đấy trấn giữ, à là thượng đế chứ, hắn nói ‘cướp’ là dùng vũ lực để thuyết phục lão này rồi, dù vàng ở đây không có tác dụng nhưng là lão vẫn là thượng đế có tôn nghiêm các kiểu chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa cho hắn đâu, mà chỗ giấu vàng đấy lão cũng chưa chắc biết, nói chung đánh một trận là tốt rồi
“Chậc tí nữa quên mất, ngoài bé Conis ra nhớ là còn một mỹ nữ thuộc tộc Shandians, vóc người rất tốt nha, tên là.. ừm Laki thì phải” Mộc Lãng vẻ mặt bỉ ổi cười nói, dù sao hắn là người ích kỉ, hắn đã muốn gì thì phải lấy cho bằng được, tất nhiên bằng một biện pháp nhẹ nhàng rồi, có lẽ
“Ài giá mà có dụng cụ chỉ đường là tốt rồi, tìm cả người lẫn vật càng tốt” Trong thế giới One Piece này, muốn đến hòn đảo tiếp theo cần dùng kim nam châm, vĩnh cửu các loại rất phiền phức, sẽ dễ dàng và tiết kiệm thời gian hơn nhiều nếu hắn có một vật như vậy
Nghe được hắn phàn nàn, Rick đang ngâm nga hát dừng lại nói với hắn “Cậu có thể hối đoái được nha”
“Đúng nha, hối đoái, suýt nữa thì quên mất cậu còn cái công năng này” Mộc vui mừng nói nhưng bỗng chốc lại mất hứng nói
“Mà cái này không phải tiêu hao hối đoái điểm sao, của mình bây giờ là 0 đấy, cái điểm này kiếm như thế nào vậy?”
“Mình sẽ ban phát nhiệm vụ, cậu hoàn thành nó sẽ nhận được phần thưởng bao gồm các loại sức mạnh, kĩ năng, đạo cụ… kể cả hối đoái điểm. Mà không cần lo lắng nhiệm vụ sẽ đi ngược với mong muốn của cậu, nó được đưa ra dựa theo tính cách, nói dễ hiểu như là cậu là một kẻ tùy hứng, ác độc như vậy nhiệm vụ sẽ không bảo cậu đi bảo hộ, cứu vớt ai đấy.” Rick giải thích nói
“Mà nhiệm vụ không do mình quyết định, cũng không biết trước, tùy tình huống ngoại lệ hay bất ngờ mình mới sửa được nội dung một chút, bình thường thì không làm gì được. Nhiệm vụ tùy theo độ khó mà phần thưởng sẽ khác biệt
“Ồ, không ngờ còn thế này nữa, có vẻ thú vị nhỉ” Nghe đến còn nhận nhiệm vụ, Mộc Lãng hơi kinh ngạc, lại mừng rỡ, cái này sẽ trợ giúp hắn phát triển nhanh, với lại nghe đến Rick nói đoạn sau hắn cũng thở phào, hắn không muốn rằng mỹ nữ mình nhắm vào đột nhiên nhiệm vụ bảo hắn giúp nàng tác hợp với thằng l* nào đấy, hắn tức chết mất.
“À, đúng rồi, mình còn một gói quà tân thủ mà phải không, còn chưa mở này” Mộc Lãng nhớ đến hộp quà, lúc ấy chẳng qua hắn muốn xem vận khí thế nào rút trúng đồ tốt hay không, nào đâu dẫn đến hàng loạt biến cố sau đó quên mất còn cái món quà nhỏ này, nói nhỏ không sai, tân thủ thì làm gì bạo được hàng ngon.
“Đúng vậy, mở luôn nha” Rick đáng yêu nói, nàng cũng không nhớ chuyện này, tình huống lúc ấy lo lắng chưa hết sức đâu đi quan tâm mấy chuyện vặt vãnh
“Chúc mừng cậu nhận được mảnh không gian 10x10, 5000 hối đoái điểm, tùy cơ vũ khí thẻ”
“Rick, cậu giải thích kĩ giúp mình về mảnh không gian này được không” Mộc Lãng nghi hoặc nói, hắn biết cũng chỉ là được một cái không gian diện tích 10x10 thôi, còn cất chứa, rồi quản lí… hắn không rõ
“Mảnh không gian này là một dị không gian, cậu có thể xây dựng bất kì trong đấy, cất chứa đồ vật, đưa người khác vào cũng được luôn, còn độ an toàn... là tuyệt đối, không cần lo.” Rick nghiêng đầu bán manh nói
“Lợi hại vậy” Người khác nghe sẽ hiểu lầm hắn khen về độ an toàn tuyệt đối, thật ra hắn nói là không gian có thể đưa người vào, vậy là hắn có thể thu nữ vào rồi thành lập thủy tinh cung abc, xyz trong đấy.
“Đúng rồi Rick, cho mình xem thuộc tính cá nhân” Mộc Lãng yêu cầu nói
“Rõ ràng”
Một màn hình màu xanh lam nhạt hiện lên trước mặt hắn, cái này cũng chỉ có Rick và hắn xem được thôi, người bên ngoài nhìn vào không thấy được.
Thuộc tính cá nhân
Tên: Mộc Lãng
Tuổi: 15
Năng lực: Hắc Lôi
Trang bị: Không
Đạo cụ: tùy cơ vũ khí thẻ x 1
Nhiệm vụ: Không
Khế ước nữ sĩ: Không
Chủng tộc: Bikan
“Cái này, mình cũng kế thừa cái chủng tộc quái dị của tên Enel này à, cũng may là không có mọc ra hai cánh, vậy thì coi như là nhân loại không sai chút nào, có cơ hội phải đổi cái huyết thống mới ổn, mà đến khi nào mới tích đủ hả trời” Mộc Lãng chán nản nói, mấy cái huyết thống loại nào cũng có, nhưng là giá tính toàn là 0000000… nhìn mà hoa cả mắt.
Mộc Lãng nhìn thấy trong đạo cụ có một tùy cơ vũ khí thẻ liền ấn vào
Tùy cơ vũ khí thẻ: Có thể chọn một trong các loại hình vũ khí sau đó là ngẫu nhiên thu được 1
“Sử dụng” Hắn lựa chọn dùng, vừa vặn thiếu một thanh vũ khí thích hợp, không thấy trong nguyên tác Enel cầm thanh hoàng thương đấy à, hắn tuyển chọn trường thương loại hình, không phải bắt chước nhá, đây là sở thích của hắn.
Xuất hiện một vòng quay bao gồm 8 ô, các loại trường thương hình dáng khác nhau, có bá khí, có tầm thường, có quái gở…. chính giữa kim chỉ bắt đầu quay, phi thường nhanh, hắn đoán học có năng lực nhãn hay haki quan sát gì cũng không nhìn được, đây nào phải vòng quay bình thường.
Cuối cùng kim chỉ về một thanh trường thương đen đỏ giao nhau, đầu thương huyết sắc sắc nhọn, cán thương hắc sắc điêu khắc hình Ngũ Trảo Long, cây thương này…. chỉ có bậc Vương Giả mới hợp dùng, nhìn vào nó người khác liền nghĩ như vậy, bá đạo, huyễn khốc, mưu trí, và hơn hết là mĩ lệ.
“Thương hảo” Nhìn đến thanh trường thương này, hắn không tự chủ được sờ lên nó, tâm trí hắn bị hút sâu vào, thân thể hắn đột nhiên run run hưng phấn, khoé miệng bất tri bất giác treo lên một nụ cười.
Cây thương này như được dành riêng cho hắn, vừa xa lạ vừa quen thuộc, như người mới gặp lần đầu lại như bạn bè xa cách lâu năm hắn khám phá mỗi tấc từ đầu mũi, cán, đến chuôi… mỗi lần hắn sờ đến, trường thương kêu ‘ong ong’, như đang nói tại sao không gặp nhau sớm hơn.
Một cỗ khí lãng bùng nổ ra ngoài chấn động cả mảnh hải dương, hòn đảo này vốn cận kề hủy diệt giờ phút này bắt đầu nổ bể ra, mặt đất sụp xuống, chìm dần vào đáy biển, nhấc lên từng cơn sóng dữ dội ‘ ào ầm’, đánh vào các mảnh thổ địa đã bị chia nhỏ.
Hòn đảo chìm xuống làm mực nước biển bị lõm vào, bốn hướng lượng nước khổng lồ bắt đầu tràn, nhảy vào như thôn phệ cả đảo nhỏ. Một lát sau cũng dần dần yên ắng trở lại, Mộc Lãng trong sát na đó đi vào không gian riêng, biến mất ở nơi này.