Chương 3: Chương 3: Ngọt ngào tinh linh

"Đang suy nghĩ gì đấy" Một giọng nói lạ bất chợt vang lên, Mộc Lãng giật mình, quay đầu lại nhìn, hắn thấy gì, chẳng có gì, gió thổi nhẹ, mây trắng lượn lờ, từng tia nắng chiếu lên người, vô cùng yên tĩnh, sáng sủa lại khiến người cảm thấy buồn ngủ, cũng thật là mỹ lệ, nếu không phải tỉnh táo, Mộc Lãng còn nghĩ mình tưởng tượng đấy.

"Ta ở ngay đây mà" Giọng nói mang theo bất mãn, hờn dỗi như một đứa trẻ vậy, và là một thiếu nữ, ừm, âm thanh vô cùng dịu dàng, sảng khoái, mát mẻ làm lòng người trầm mê vào đó

Vai phải của truyền đến một trận lực đạo, vô cùng nhỏ, người tí hon, hai cánh mỏng như cánh bướm đủ loại màu sắc huyền ảo vô cùng, một trương khuôn mặt xinh xắn, hai đoá hồng vân, đôi mắt lanh lợi, óng ánh như hai viên bảo thạch,tứ chi nhỏ nhắn, da thịt trắng trẻo, trông giống một con búp bê, đang phồng má tức giận trừng hắn

"Ngươi là..." Mộc Lãng kinh ngạc rồi, hắn từng thấy những hình dáng như này trong... truyện cổ tích, đúng vậy.

"Nhân gia là tinh linh nhé, đừng coi ta nhỏ con mà coi thường, ta rất lợi hại" Nàng hoa tay múa chân rồi chống nạnh thật đáng yêu

"Tinh linh sao... thật là có thú, vậy là ngươi đưa ta đến đây ?" Mộc Lãng nhìn thấy vậy cũng vi vi buông lỏng cảnh giác, không hoàn toàn, nhìn vật vô hại vậy nhưng lại có sức mạnh huỷ thiên diệt địa, mà hắn biết cần phải hỏi rõ tinh linh trước mắt

“Ừm, đúng vậy, cũng xin lỗi không hỏi qua ý kiến của cậu” Cô nàng này nói lời xin lỗi vẻ mặt nửa đùa nửa thật, Mộc Lãng cảm thấy rất ưa thích Tinh Linh này, khá dễ thương, tính cách cũng không mắt ở trên cao người dưới mặt đất, rất dễ gần, chí ít hắn thấy như vậy

“Mục đích của cậu là gì” Mộc Lãng hỏi, giọng cũng không trầm trọng như trước, xuyên qua nơi này hắn thấy rất may mắn, cảm ơn chưa hết nói gì trách móc.

Hỏi vấn đề này cũng không quá quan trọng, chỉ là Mộc Lãng không thích làm điều gì lại không có mục đích, hắn sẽ làm gì và như thế nào, được cái gì cũng như lấy được gì từ hắn, mặc dù hi vọng thu được câu trả lời khá là thấp

Không ngờ nàng trả lời “A, câu hỏi này của cậu bao hàm rất nhiều vấn đề, để dễ hiểu mình sẽ trả lời từng bước một

Đầu tiên, mục đích của mình là bồi dưỡng cậu trở thành Chúa tể của Nhị thứ nguyên vị diện, cũng là lí do mà mình sinh ra, thật ra mình là kết tinh được Nhị thứ nguyên chi Chủ đời trước sáng tạo ra, ông ta muốn tìm người thừa kế, đúng ra việc này phải do đích thân ông ta chỉ bảo, chỉ là… chắc thấy quá phiền phức nên tạo ra một cá thể làm thay.

Thứ hai, mình có đủ loại công năng như hối đoái, triệu hoán hoặc xuyên qua, những gì thuộc về Anime thế giới

Cuối cùng lựa chọn người thừa kế phải dựa trên tính cách, dã tâm… và cậu là thích hợp nhất trng muôn vàn vị diện tính theo những điều kiện này” vừa nói vừa bật ngón tay hăng hái kể, mà nghe xong điều này Mộc Lãng cũng an tâm không ít, tính ra sẽ không gây bất lợi cho hắn

“Có điều” Tinh Linh bé nhỏ vẻ mặt phi thường nghiêm túc, ngưng trọng hẳn lên hoàn toàn không nhìn thấy dáng vui vẻ khi nãy

“Sẽ không chịu trách nhiệm cho an nguy của người thừa kế, có nghĩa là bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng trong các thế giới này, không có sự hỗ trợ, tự lực cánh sinh, sống sót bằng chính mình, suy cho cùng mình cũng chỉ là người hỗ trợ thôi, được hay mất xem chính cậu rồi”

“Mà nếu là cậu chắc sẽ ổn thôi, cố gắng lên” Khích lệ, cổ vũ từ một Tinh Linh tí hon như thế nào cũng thấy buồn cười, Mộc Lãng không nhịn được bật cười, thấy hắn không đánh mất ý chí nàng cũng cực kì hớn hở cười theo, mà nhìn cảnh này thật là h* l*.( Tác giả: Phụt! Hắc hắc)

“Ừm, đúng, cậu tên gì nhỉ” Mộc Lãng quên mất nãy giờ, giọng điệu phi thường lúng túng, chậm hỏi tên một cô gái là điều…

Chỉ là nàng không để ý lắm, sảng khoái trả lời “Nhân gia chưa có tên nha”

“À, vậy để mình đặt cho cậu một cái tên, là….. Rick, nghe thế nào” Mộc Lãng trầm ngâm một lát suy nghĩ rồi trả lời, hắn thấy cái tên này khá là dễ thương cũng phù hợp với tính cách nhí nhảnh, hoạt bát của cậu ấy

“Rick à, … Rick…Rick…hừm, cũng không tệ lắm, vậy đi” Rick đập đôi cánh mỏng của mình bay xung quanh Mộc Lãng, tựa hồ rất thích cái tên hắn đặt cho

“Mà nha, cậu có gói quà tân thủ + một lần rút thưởng ngẫu nhiên, mở luôn không” Rick ngồi trên vai Mộc Lãng, đung đưa hai chân nói, mắt hướng về phía trước.

“Vậy rút thưởng trước đi, xem vận khí của mình cao bao nhiêu” Mộc Lãng hơi hưng phấn, nếu may mắn cao có thể bạo được đồ tốt, hắn cần bây giờ chính là lực lượng, tốt nhất thứ gì tăng cường sức mạnh cho mình.

“Chúc mừng cậu rút trúng biến dị năng lực” Cái quỷ gì, biến dị năng lực là đồ chơi nào đấy, hắn không muốn rút trúng thứ không có trứng dùng, Mộc Lãng đưa mắt nhìn Rick

“Mình không biết cái này là tốt hay xấu nữa, biến dị năng lực là làm năng lực bản thân biến đổi sang một hình thái mới theo chiều hướng tốt hoặc xấu. Nếu được, theo hướng tốt, uy lực có thể tăng gấp đôi trở lên, ngược lại rất có khả năng sẽ không đến 1% uy lực hiện tại” Rick lắc lắc đầu giải thích

“Nếu mức độ tương thích của cậu với năng lực đó cao, chiều hướng tốt tỷ lệ xảy ra sẽ cao hơn”

“Cũng khá là khó khăn nhỉ, không chừng biến thành phế vật chứ không giỡn chơi” Mộc Lãng cũng rất đau đầu, hắn không thích những trò đen đỏ 50-50 như này, chẳng có một chút thông tin nào về việc tương thích cao hay thấp. Được ăn thua mất, chỉ là cái này mất quá nhiều, gần như là mất trắng luôn.

“Sử dụng biến dị năng lực” Mộc Lãng đưa ra quyết định, cũng không phải là làm liều, hắn nghĩ rằng chỉ là việc này mà khiến bản thân trì trệ, rụt rè, lo lắng … thiếu quyết đoán thì nói gì đến trở thành Nhị thứ nguyên chi Chủ, rất nhiều khó khăn đang chờ đón hắn.

Con đường cường giả luôn đầy chông gai, Mộc Lãng đã quyết đi trên con đường đấy thì hắn phải có giác ngộ thất bại, tiếp tục cố gắng giống như những ngọn gai nhọn xuyên qua chân hắn, không thể dừng lại chỉ tiếp tục bước để đến được bờ bên kia. Cần có một tâm trí kiên định nếu không sẽ gục ngã giữa đường, người đánh đổi cả máu và nước mắt dù bò, lết, ... chỉ cần đến đích sẽ có được tất cả.

“Rõ ràng” Rick muốn nói gì đó, khi thấy được kiên định và ý chí mãnh liệt của hắn thì không nói nữa, nàng biết một khi hắn đã quyết tâm làm điều gì thì rất khó ngăn cản, dù chỉ mới gặp mặt lần đầu nhưng là nàng đã nhìn cuộc đời hắn, gian khổ sống qua ngày.