Chương 11: Chương 11: Rời khỏi Skypiea (1)

Một lão già từ trong lều bước ra, đầu đội chiếc mũ hình đầu chó, trên đỉnh là một chùm lông mùa đỏ, hàm răng nhọn che khuất hai mắt, một bộ trang phục kiểu áo Nhật tím vàng đan xen, nhìn qua khí chất thì khi còn trẻ cũng là một chiến binh không tầm thường xét theo trình độ trong tộc Shandia.

“Các hạ là…” Lão tù trưởng trầm thấp hỏi, giọng cảnh giác, lai giả bất thiện mà hơn nữa vừa nãy Moklane chút nữa giết chết tên tiểu đội trưởng, lão biết thiếu niên trước mắt không đơn giản, quyết đoán tàn nhẫn, thực lực cực mạnh.

“Tựa hồ tộc nhân của ngươi không biết tôn trọng khách đến là gì, ta chỉ thay ngươi dạy dỗ bọn chúng mà thôi” Moklane thản nhiên trả lời, như thể việc hắn làm rất chính xác và cần thiết.

“Vậy sao, đa tạ các hạ, ta sẽ chỉnh đốn lại chúng tốt hơn” Lão đầu khom người nói, cung kính như thế, chẳng lẽ một bộ dáng cao quý tộc trưởng như thường ngày trong làng, đợi lão sẽ là một con đường chết. Moklane thể hiện ra lực lượng đã kinh sợ lão, không dám làm càn

“Lúc mới vào đây, cũng có hai tên như thế, ta làm điều tương tự, ngươi có ý kiến gì không?” Moklane lời nói ẩn hàm đe doạ, chỉ cần một chữ ‘có’, không chắc lão sẽ qua được ngày hôm nay

“Không có” Lớn, rõ ràng, dứt khoát, rất là đồng tình làm người khác không nghĩ đến con cháu của hắn thiếu chút nữa bị giết khi nãy

“Hôm nay ta đến đây để đưa ra một lời mời” Nói thì là vậy, nhưng nghe giống mệnh lệnh hơn là lời mời

“Tộc Shadian phục tùng ta, đổi lại ….” Moklane thật ra cũng không quan trọng vấn đề này lắm, dù sao Skypiea sau này hắn còn trở lại hay không cũng khó nói.

“Ta sẽ giúp các ngươi giành lại vùng đất tổ tiên, thấy thế nào?” Nghe đến đây, lão tù trưởng động dung, điều này là nguyện vọng của nhiều thế hệ hàng trăm năm nay, hắn cũng nghĩ việc đó sẽ hoàn thành ở đời kế nhiệm của mình, có lẽ sẽ rất lâu, Nhưng bây giờ hắn có cơ hội thực hiện trách nhiệm nặng nề này, chỉ là

“Ngươi đang nghĩ ta sẽ bóc lột, hành hạ tộc nhân hay đại loại thế chứ gì. Yên tâm, ta chỉ muốn các ngươi quản lí Skypiea này, không bao lâu ta sẽ rời đi nơi này”

“Thực ra mục đích của ta là nguồn tài nguyên dồi dào ở vùng đất đấy, nhưng chắc chắn lão thượng đế sẽ không dễ dàng đưa cho ta như vậy đâu, vậy chỉ còn cách là diệt hắn.

Mà sau khi hắn chết không có người thống trị không bao lâu cư dân các hòn đảo biết sẽ loạn lên, các ngươi lên thay thế hắn là được. Nhìn vậy chứ ta là người tốt, rất quan tâm đến người khác”

Hắn giải thích mục đích của mình, vừa nói thật lại vừa xạo l*n. Moklane đúng là vì hoàng kim, còn đoạn sau, nào là quan tâm rồi quản lí các kiểu hắn nào để ý, người dân ở đây sống chết liên quan gì đến hắn, nói vậy để cho hợp lí hoá thôi. Hắn chắc chắn lão già nay sẽ đồng ý, đối với người Shadian còn là người đứng đầu, này chính là miếng mồi ngon nhất

Lão tù trưởng trầm ngâm nghĩ ngợi một hồi rồi quyết định “Ta đồng ý”

“Rất sáng suốt, ngươi là một tên tù trưởng hợp cách”

“Ta không đồng ý việc này” Một tên trẻ tuổi hùng tâm tráng khí đi đến phản đối nói, không hề e sợ trước Moklane cũng như tuân theo quyết định của lão già, hoặc có lẽ nói hắn vẫn chưa kiểm chứng lực lượng của Moklane thành ra không phục.

“Wyper không được vô lễ, đây là quyết định của ta” Lão tù trưởng lớn tiếng nói, nhưng có vẻ không quá kiên quyết, lão biết Wyper tên này chắc chắn sẽ không nghe theo

“Ta tôn trọng ông là tù trưởng nhưng hiện tại ta là chiến binh mạnh nhất của tộc Shandia, những việc như này phải thông qua ta trước tiên

Lão già không nói gì, chỉ im lặng đứng đấy hiển nhiên không thể phản bác lại Wyper, dù sao tù trưởng chỉ là danh nghĩa, kẻ mạnh mới có quyền lên tiếng, việc này để tự thân hắn giải quyết là tốt nhất

Wper quay sang Moklane, lạnh giọng nói “ Nếu muốn người Shandia phục tùng trước hết ngươi phải có thực lực đấy, nghĩa là ngươi phải đánh bại ta”

“Tốt thôi, chỉ cần làm cho ngươi câm miệng mọi việc sẽ ổn phải không” Moklane không quan tâm nói, tên này có thể là chiến binh mạnh nhất Shandia hiện tại nhưng đối với hắn mà nói vẫn là giun dế

“Không nên xem thường ta” Wyper vác ra một khẩu đại bác đặt ở trên vai, tay trái cầm một tấm khiên, ‘ Đoàng’ viên đạn đại bác xói thẳng Moklane, người sau nhún chân trái nhảy qua bên phải nhẹ nhàng tránh né.

Thấy vậy, Wyper khởi động đôi giày trượt của mình liên tục chuyển hướng đổi vị trí xung quanh Moklane kèm theo từng viên đạn lớn từ bốn phía. Wyper lướt đến trên cành cây ‘ Đoàng’, phía sau mỏm đá ‘ Đoàng’, trên không hướng xuống dưới ‘ Đoàng’. ‘ Ầm ầm ầm ầm’ những tiếng nổ vang lên, lửa bốc cháy ngùn ngụt , mặt đất nơi Moklane đang đứng bị oanh tạc

“Xong rồi sao” Wyper dừng lại mắt nhìn vào trong đám lửa, đứng thẳng lên thầm giọng nói, mặc dù không dám chắc giết chết nhưng đảm bảo bị thương nặng.

Thế nhưng sự thật lại như thế “Ngươi đang làm trò hề gì thế” Moklane giọng giễu cợt nói, xuất hiện ở trước mặt Wyper, đấm ra một quyền nhằm về phía bụng hắn, người sau vôii vàng nâng khiên lên chống đỡ,

“Ầm loảng xoảng” tấm khiên dường như quá mỏng manh bị xuyên qua phá vỡ thành nhiều mảnh, nắm đấm nện thẳng vào bụng Wyper. Hắn hai mắt trắng dã, phun ra tiên huyết, xương cốt kêu ‘ răng rắc’, bay ngược về sau đụng vào cây đại thụ làm thân cây bị hõm xuống, ngã trên mặt đất thở hấp hối.

“Quá yếu, không chịu nổi 1/10 lực lượng” Moklane chưa hề dùng quá con số đó, thể chất của hắn từ khi trải qua cải biến đã có thể xưng là quái vật, nghĩ không cần dùng đến lôi điện năng lực với mấy tên tép riu này.

“Hắn không chết được, chỉ có điều dưỡng thương hơi lâu đấy” Moklane thông báo hiện trạng của Wyper với lão tù trưởng khuôn mặt

nghe thế lão thở phào nhẹ nhõm “Đa tạ” Sau khi giao Wyper cho một nhóm tộc nhân chăm sóc, lão già đề nghị nói “Trời cũng đã tối, đêm nay đại nhân hãy qua đêm ở đây, ta sẽ bảo người chuẩn bị một nơi tốt nhất”

“cũng tốt” Moklane gật đầu nói, hắn định sẽ xong xuôi mọi chuyện vào ngày mai rồi rời khỏi nơi này, dù sao Skypiea cũng không có gì quá thú vị, Lam Hải phía dưới mới là nơi cần đến. Nhắc mới nhớ, từ lúc vừa xuống thuyền Rick nói muốn bay một vòng quanh đây, chắc cũng sắp về rồi.

“Moklane!” Rick từ trên không hạ xuống ngồi trên vai Moklane “Sao, có gì thú vị không” Moklane cười hỏi “Cũng không có gì, hơi mỏi chút thôi” Rick rướn người rồi nói “Làm nhanh mọi chuyện rồi xuống Lam Hải quẩy một trận, còn muốn gặp Luffy nữa mà” Moklane nở nụ cười tà, hắn rất là chờ mong chuyện này, không biết cảm giác sát hại nhân vật chính có gì đặc biệt hơn không