Chương 10: Chương 10: Xung đột

“Không có gì, lạc đường mà thôi, nói vậy tin không?” Moklane cười cười nói, hắn nhận ra thiếu nữ trong nhóm này là Laki, hai người còn lại một tên béo, một tên gầy đeo kính, tên gì hắn không nhớ cũng không cần nhớ

“Ngươi, tự tiện xông vào đây mà dám ăn nói xấc láo như thế, hôm nay đừng mong rời khỏi đây” Tên mập giận dữ nói lớn chỉ vào Moklane, rút ra cây súng bên hông đe doạ, tựa như không nghe theo sẽ lập tức đục lỗ hắn. Hắn coi lời nói của tên này như gió thoảng bên tai, bước chầm chậm hướng về phía trước.

“Dừng lại” Tên mập hét lên, nòng súng chỉa thẳng vào người Moklane, thấy hắn vẫn tiến đến gần, máu nóng xông lên não

“Pằng” Viên đạn trực hướng ngực Moklane, người sau khinh thường cười, nhẹ nhàng dùng ngón tay gẩy ra, tăng thêm lực đạo bắn ngược hướng tên mập, viên đạn xẹt qua mặt hắn kèm theo một vệt máu, một đường kéo dài xuyên qua tảng đá lớn, các thân cây đại thụ phía sau hắn.

Một màn này làm 3 người khiếp đảm, phải biết súng này là vũ khí tự chế của họ, uy lực như thế nào rất rõ ràng, cường giả, 2 từ này chợt nảy ra trong đầu Laki. Khác với nàng 2 tên béo và gầy trấn tĩnh lại, nghĩ dù là vậy nếu 3 người họ xông lên tên trước mắt chỉ có ăn hành

“Các hạ là người phương nào” Laki bình tĩnh hỏi, nàng hiểu đối phương không lập tức giết bọn họ trong khi chênh lệch giữa hai bên là rất lớn vì vậy không cần tấn công trước làm gì, trước mắt nên biết mục đích của hắn rồi tùy cơ ứng biến.

“Chà chà, ngay từ đầu dễ nói chuyện như vậy có phải tốt hơn không” Moklane vỗ tay nói, giọng nói không chút nào che dấu bỡn cợt, ánh mắt nhìn tên mập như nhìn một tên ngu ngốc, người sau giận tím mắt nhưng không dám nói gì. Laki cũng không bao che cho hắn, lần này rõ ràng tên béo hành động theo cảm tính, là người có lỗi, tự làm tự chịu.

“Nghe nói các người muốn cướp lại vùng đất thánh địa đúng không?” Vừa nghe xong câu này, sắc mặt 3 người thay đổi, xác thực đối với tộc Shadian hiện giờ điều đó là mục đích từ hàng trăm năm nay, họ muốn giành lại quê hương lúc xưa mà tổ tiên để lại, lúc này Laki thần sắc cũng không còn bình tĩnh như lúc trước trầm giọng nói “Ngươi có ý gì?”

“Ta có thể giúp các ngươi thực hiện được, đổi lại…” Moklane tiếu dung nói, hắn biết con cá đã mắc câu, cần phải đưa ra một yêu cầu mới hợp lí, cường giả làm những gì có mục đích của họ.

“Ta muốn tộc Shadian thần phục” Hắn cười tươi nói, như đấy là điều hiển nhiên, ám chỉ rằng muốn Shadian tộc làm con chó của hắn. Laki sắc mặt cực kì khó coi, đối phương đến ngay lãnh địa rồi sỉ nhục các kiểu mà chẳng thể làm gì, nàng là một trong những chiến binh tinh anh nhất của bộ tộc, ánh mắt vẫn là dùng được, có thể hời hợt bắn ngược viên đạn tùy ý gia tăng sát thương là điều khó ai làm, chí ít là hiện tại không có.

Tên gầy và béo giận đến cực điểm, hoàn toàn quên mất chênh lệch vừa rồi, hoặc nói là bọn chúng không nhận ra, ánh mắt thật là nông cạn, đồng thanh hô lớn “Ngươi dám sỉ nhục tộc Shadian là điều không thể tha thứ”

“Đừng manh động" Laki la lên, nhưng đã muộn. Tên béo rút từ sau lưng mình một thanh đại bác cỡ lớn khai hoả “Bùm" vào nơi Moklane đang đứng. Đứng đấy trên mặt nụ cười đã tắt, sắc mặt không được tốt, tên béo này khiêu khích hắn năm lần bảy lượt, cho là mình dễ bắt nạt sao, bọn giun dế này.

Bàn tay hắn hiện lên từng tia hắc sắc lôi mang, Lấy tốc độ cực nhanh bắn ra một luồng thiểm điện màu đen đánh vào viên đạn “Ầm”, nổ tung giữa không trung, từ trong đám khói luồng năng lượng đấy tiếp tục phá một đường về phía trước, gần đến trước mặt tên béo tách ra thành 4 dòng điện nhỏ hơn xuyên qua bốn tứ chi của hắn, lan vào bên trong đốt nội tạng hắn làm nội thương nghiêm trọng

A,a,a,a,a” Tên mập hét thảm, máu phụt ra từ miệng, mũi, hai tay hai chân chảy trên mặt đất, hắn quỳ xuống gào lên đau đớn, nước mắt nước mũi nhão nhoẹt trông phát tởm. Tên gầy thấy động bọn bị đánh thảm thiết vội vàng xông lên giải vây, xách ra một cây giáo, khởi phát động cơ giày trượt “Bùm”, làn khói xanh từ gót giày lực đẩy làm tên này lướt lên rất nhanh

“Hừ” Moklane khịt mũi xem thường, ‘Xẹt’ cả người toé ra lôi quang màu đen bắn về phía trước, đến trước người tên gầy một cú lôi cước ngay bụng hắn, người sau hai con mắt lồi ra, bay ngược về sau, liên tục thổ huyết, máu thịt be bét, cả người đỏ thẫm, nửa sống nửa chết.

“Xin hạ thủ lưu tình” Laki kinh hoảng bước lên chặn ngang, cầu xin nói, dù sao đó là anh em trong tộc, không thể thấy chết mà không cứu, nàng cũng không ngờ hai tên đó lại manh động vậy

Moklane mở miệng bình thản nói “Ngươi biết hậu quả khi chọc phải kẻ mạnh hơn chứ, chúng liên tục khiêu khích ta, mặt mũi mất hết rồi”

Laki á khẩu không trả lời được, cường giả là không thể xúc phạm, đây là điều mà ai cũng biết, sai chính là hai tên đó, không trách ai được.

Thấy Laki khó xử, Moklane không quan tâm nói “Lần này ta đến là cho các ngươi chỗ tốt, bây giờ bị đối xử như thế, ngươi nói ta phải làm sao”

“Lúc nãy, ta đã thu lực lượng đến mức tối đa, chúng không chết được, bất quá là phế vật suốt đời thôi” Moklane liếc hai cái thân tàn tạ nằm dưới đất, trong mắt hiện lên chán ghét

“Đa tạ, vậy mời đại nhân đến làng nói chuyện trực tiếp với tộc trưởng chúng ta” Laki cung kính nói, sau khi xem qua vết thương của gầy và béo, mặc dù nặng nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, nàng dẫn đường Moklane hướng đến ngôi làng cư ngụ. Còn hai tên đấy về đến hãy phân công người khác đến, vấn đề này đã không phải nàng có thể làm bây giờ.

Trên đường, Moklane thắc mắc hỏi “ Tộc Shadian các ngươi mục đích chỉ là giành lại vùng đất thánh thôi sao”

“Hey, đấy là ước nguyện hàng trăm năm nay của tộc chúng ta, chỉ có giành lại nó, chúng ta mới không hổ thẹn với các bậc tổ tiên” Laki vẻ mặt thành khẩn đáp vẻ mặt không có một tia do dự

“Vậy mục đích sống của ngươi đâu ” Moklane nghi vấn, chỉ là hắn đã đoán được câu trả lời nhận được sẽ là như thế nào

Laki kì quái nói “Không phải vừa nói rồi sao, là…”

“Đấy chỉ là tiêu chí của tộc áp đặt lên các ngươi thôi, bản thân ngươi đâu này”

Tựa hồ không ngờ ý Moklane là như này, chỉ có điều nàng vẫn khăng khăng như một” Tiêu chí của bộ tộc cũng chính là mục đích sống của ta”

Nghe Laki trả lời như vậy, đúng như những gì hắn nghĩ, Moklane lắc đầu, Shadian là một tộc cổ hủ, vùng đất tổ tiên đúng là phải giành lại, là hắn cũng sẽ làm như vậy, nhưng là hắn làm với tư cách một thành viên đóng góp cho bộ tộc, đấy không phải là mục đích sống của hắn.

Những người không có mục tiêu riêng của mình, là những người đáng thương, họ dường như không có ý nghĩa gì trên đời này, như là một con tốt cho một kế hoạch nào đấy sau khi hoàn thành sẽ bị vứt bỏ, kiểu như vậy.

Laki cũng vậy, từ nhỏ đã bị khuyến giáo các kiểu sâu vào tiềm thức lúc nào cũng vì đấy mà nỗ lực lại không biết chính bản thân nàng thật sự muốn là gì, thay đổi cũng cần thời gian.

Đường phân cách_________________

“Đây chính là ngôi làng tộc nhân tôi đang cư trú” Đó là một ngôi làng được xây dựng bằng các căn nhỏ gỗ, đúng hơn là lều gỗ, giếng nước, trại lửa… phân bố xung quanh nhìn như thời kì đồ đá vậy.

A không, Shadian bộ tộc chính xác là người tiền sử mà, cách ăn mặc, vũ khí, đồ dùng sinh hoat, nhà ở toàn bộ đều là thời kì, cũng chỉ có mấy cây súng là mới được chế tạo gần đây. Vừa bước vào làng liền được chào đón bằng một đội ngũ 5 người, nhìn qua không có gì quá nổi bật, Moklane không thèm để ý.

Trưởng nhóm tiểu đội này bước đến trước mặt Laki hỏi “ Hai người kia đâu” nhìn thấy Moklane, hơi kinh ngạc nhưng lập tức bỏ qua, cho rằng đây chỉ là tù binh bị bắt được.

Laki vôi vàng nói “ Hai người bọn họ đang bị thương nặng, cần người hỗ trợ gấp”

“Cái gì, chẳng lẽ là địch nhân tấn công, có bao nhiêu người” Tên này khẩn trương kêu lên

“Không phải, chỉ là…” Laki không biết nói thế nào, ánh mắt vô tình liếc qua Moklane, lại bị tên tiểu đội trưởng này nhìn thấy.

Hắn nổi giận chỉ vào Moklane “Là ngươi, là các ngươi tấn công chúng ta”

“Đúng thì thế nào” Moklane cao ngạo trả lời, không để mấy tên này vào mắt, không hiểu sao đám rác rưởi này rất hay khiêu khích người khác, hết hai tên kia lại đến tên này, toàn là sống trên thân cẩu, có mắt như mù mà, nghĩ tộc Shadian đều là như thế, vài ngoại lệ như Laki hay là tên chiến binh mạnh nhất tộc hiện tại gì đấy, và ông tộc trưởng.

“Đáng chết” Thấy Moklane không coi ai ra gì, hắn nổi giận cầm súng nã liên hoàn, Moklane nhàm chán, bắn một luồng lôi điện từ đầu ngón tay xoắn hết viên đạn, xuyên qua bụng tên kia đục một lỗ nhỏ, máu tươi tuôn ra như thùng nước bị thủng vậy, không khác gì, tên kia đau đớn ôm bụng một lát rồi bất tỉnh, 4 tên còn lại rút ra vũ khí của riêng mình, vẻ mặt hoảng sợ run lên cầm cập nhìn Moklane, sức mạnh vừa rồi quá khủng khiếp

“Dừng tay” Một giọng già vang lên