Chương 48: Thống nhất cả hòn đảo

Bản thân việc Trực tới chiếm một nửa đảo đã gây ra chấn động rất lớn với các bộ lạc nơi đây. Vốn dĩ bọn họ còn đang sợ hãi liệu mình có phải chịu số phận như nhiều dân tộc khác không thì tên Trung Trực lại chỉ lo xây dựng thị trấn mà không làm gì. Cũng vì lẽ đó, một số thủ lĩnh bộ lạc cho rằng thực lực của đám người mới đến không mạnh. Gần đây, cuộc sống phần nhóm người của Trực kiểm tốt hơn rất nhiều làm các tộc trưởng nổi lòng tham. Bản thân họ cũng chỉ định cướp bóc cộng với thị uy mà thôi.

Khổ nổi họ đã tính toán sai hoàn toàn mọi chuyện.

Lúc này, đám người chỉ huy như Trực cưỡi ngựa ở phía sao binh lính.

Phía trước bọn ho là bốn trung đội súng ống đầy đủ xếp thành bốn hình chữ nhật. Phía sau nữa là ba khẩu pháo Napoleon III thu được của quân Pháp.

Đội hình này đủ sức đánh ngang ngửa với một quân đoàn châu Âu chứ đừng nói là một đám thổ dân bản địa chỉ có súng hỏa mai. So với cuộc chiến khốc liệt với quân Pháp hồi trước thì cuộc chiến này chỉ là trò chơi.

Lúc này những người thổ dân với những cây rìu đá đang chậm rãi di chuyển về phía kẻ địch. Từ xa, người ta đã thấy tiếng bước chân của gần ngàn người. Ở giữa đội hình là những tay thủ lĩnh bộ lạc ngồi trên những con ngựa thu được của người châu Âu. Nói chung thì dân Pelew tiếp xúc với người phương Tây khá sớm nên súng ống là có nhưng chỉ cỡ thế kỉ XVIII là cùng, hoàn toàn không có sức uy hiếp với quân đội của Nguyễn Trung Trực.

“Chuẩn bị. Khai hỏa” Sĩ quan pháo binh hét lớn.

Những khẩu pháo Napoleon III của quân Pháp lần lượt khai hỏa. Phải nói dùng đại pháo để bắn như vậy có hơi lãng phí nhưng đây là cơ hội luyện tập của lực lượng pháo binh non trẻ.

Những khẩu pháo sau khi khai hỏa thì bị đẩy lùi do quán tính. Những người lính mới làm quen với pháo còn bị chấn động.

Dù chỉ là những phát bán non nớt nhưng nó đủ để thổi bay cả đống lính của kẻ thù. Một số toan bỏ chạy thì bị chỉ huy phía sau chém chết. Hết cách, cả đám đành liều mạng xông lên.

Khi toán lính xung phong của bộ lạc tràn lên. Binh lính của Trực bắt đầu khai hỏa. Những loạt đạn bắm thẳng vào kẻ địch. Tất cả đều là lính chuyên nghiệp nên nhắm bắn cực chuẩn. Tiếng súng vang lên như một bản nhạc.

Đội hình tiên phong chính thức bị xóa số.

Dù vậy, quân địch không dễ dàng bỏ chạy. Gần một ngàn quân lúc này chính thức lao thẳng như hổ đói lâu năm, bất chấp hàng trăm lính đang liên tục bị thổi bay bởi pháo Napoleon III.

Khi cả đám vào tầm bắn của bộ binh, hàng loạt viên đạn thi nhau găm vào máu thịt của quân địch. Máu tuông ra như suối.

Quân đội kẻ thù lúc này đã hoản loạn cực độ. Chúng không nghĩ đám người này dùng cả pháo binh để áp chế. Việc lao vào đội quân mạnh hơn mình cả chục lần là sức ép tinh thần cực lớn. Nhìn đồng đội bị bắn gục liên tục còn đáng sợ hơn ngàn lần. Dù sao thì không phải dân tộc nào cũng có tinh thần quyết tử như người Việt. Không phải họ không yêu nước nhưng có quá nhiều thứ phải cân nhắc hơn là đấu tranh với kẻ thù mạnh áp đảo. Nói cho đơn giản, toàn bộ quân đội hiện tại đã vỡ trận. Kể cả binh lính cầm súng không không bắn được phát nào mà bỏ chạy.

“Được rồi. Hiện tại chúng ta sẽ tiến hành chinh phục toàn bộ hòn đảo” Trực nói.

“Rõ” Mọi người chào theo kiểu nhà binh rồi đồng thanh trả lời.

Sau mệnh lệnh của Trực, Lý Văn Tý kéo quân đến khu trại của bộ tộc Airai, thu hàng số phụ nữ và trẻ con ở đó. Số lượng binh lính có thể chiến đấu được đều đã tử trận toàn bộ. Một số kêu gọi bộ lạc đấu tranh. Đám người của Trực liền cho người bản địa tới giải thích chính sách của chính quyền mới. Từ đó, mọi người đều đầu hàng.

Chinh phục được bộ tộc Airai, Lý Văn Tý nhanh chóng chiêu hàng các bộ tộc nhỏ quanh vùng, không gặp phải sự kháng cự đáng kể nào. Vậy là chỉ sau 4 ngày, khu vực phía nam đã được chinh phục. Toàn bộ đảo Babeldaob đã được thống nhất.

Sau khi hoàn thành việc nam chinh, tên chỉ huy này một mặt phái người về Phú Tân trấn báo tin chiến thắng, một mặt cho tập trung toàn bộ cư dân trong vùng về xây dựng một thị trấn mới ở vị trí khu trại của bộ tộc Airai trước đây. Tổng dân số của thị trấn mới này là hơn hai nghìn người, đông gấp đôi so với Phú Tân.

Thị trấn mới này nằm ở vị trí thuận lợi hơn so với Tân Phú trấn. Phía nam là một vịnh nhỏ thích hợp xây dựng bến cảng. Xung quanh có nhiều vùng đất bằng phẳng nằm cạnh sông hồ, có thể trồng lúa. Vì vậy, Trung Trực quyết định chuyển đại bản doanh đến đây, và đặt tên là An Phú trấn.

Nói chúng về cơ bản, toàn bộ hòn đảo đều do Nguyễn Trung Trực thống lĩnh. Hoạt động kinh doanh của Sword and Shield đã được mở rộng.

Nhắc tới công ty, hắn cũng nhớ tới lời hứa với nhà Nguyễn. Dù sao thì cũng tới lúc trang bị súng ống cho quân đội Đại Nam để chuẩn bị chiến tranh sắp tới với người Pháp rồi.