Chương 9: Giả gái gian nan

Nhạc Lam luôn nghĩ mình là thiên tài.

Nhưng nó không đồng nghĩa với việc hắn có thể làm được mọi thứ.

Ít nhất là trong lĩnh vực hóa trang.

Mỹ nhân, là phải dựa vào tổng thể để nhận xét, mà không phải là một phần.

Đáng tiếc, Nhạc Lam không có giác ngộ đó. Bởi vậy, khi hắn nhìn lại bản thân trong gương, một gương mặt hồng hào sáng mịn.

Ừm! Nếu chỉ nhìn làn da thì khá ổn. Có điều, chính bản thân Nhạc Lam cũng không biết, làm sao mình có thể biến khuôn trở nên cứng đơ như tượng sáp vậy.

Nhạc Lam ỉu xìu. Hiển nhiên, hắn không giỏi trong việc giả gái rồi!

Mà đây mới chỉ là bước đầu về ngoại hình a!Còn có, thần thái, cử chỉ, cách đi lại, nói năng,... .Tóm lại, giả gái là một môn học vấn phức tạp.

Mà cả về mặt lí thuyết, hắn cũng chỉ là "gà", một con gà mờ chính hiệu. Mấy cái triết lý vừa nêu trên là do tên này hôm trước lĩnh ngộ được trên mạng từ cái thằng đực rựa giả gái kia. Nguyên một page hướng dẫn giả làm nữ một cách rất chuyên nghiệp.

Ài!

Nhạc Lam vò đầu bứt tai một hồi, quyết định để đó đã, xuống tầng kiếm chút gì bỏ bụng.

Không thể không nói, nhà phú gia đúng là tốt nha! Nhớ lúc trước ở cùng sư phụ trên núi, thi thoảng xuống chợ dưới, nhìn những xâu kẹo hồ lô đường phát thèm.

Mà bây giờ này?

Tỷ tỷ không những xinh đẹp mỹ lệ, mà còn hiểu thấu lòng người a!

Hàng tá đồ ăn vặt cùng một thứ Nhạc Lam cảm thấy rất tốt- chocolate, được chất đống trong nhà, nhiều đến mức Nhạc Linh San từng véo má hắn bảo:

"Ăn, cứ ăn hết đi rồi béo ra cho mà xem! Đến lúc đó á, ngươi chính là tiểu mỹ nhân mập mạp. Mỗi ngày ta liền xem ngươi như gấu bông rồi."

Lúc đó, Nhạc Lam còn đang bận xem ti vi, chỉ cảm thấy rất phiền. Bây giờ nghĩ lại, liền cảm thấy khinh bỉ.

Phi! Hắn mà có chuyện béo sao? Đừng nói bản thân là người luyện võ, kể cả không đi chăng nữa, hắn trời sinh liền dáng người đạt chuẩn, ăn bao nhiêu nữa cũng không béo nhé!

Đáng tiếc!

Nhạc Linh San không có ở đây, đành để Nhạc Lam tự kỷ hồi lâu, đối với bản thân yy cũng đã đến mức cực hạn. Nói xong một hồi, liền cảm thấy không sai biệt lắm, xách theo hai gói snack cùng một chai coke chạy về phòng.

Sự tình giả gái đối với Nhạc Lam đúng là nóng bỏng mông a!

Đuổi, thì cũng đã bị đuổi học.

Suốt ngày ở nhà kiểu gì tỷ tỷ gương mẫu này cũng biết có biến nha!

Mà hắn đối với sự việc nàng ta bị ức hiếp.

Hầy! Đúng là không bớt lo được.

Nhạc Lam lơ đãng liếc qua gương...

Lúc mới tỉnh dậy, hắn đã từng vô cùng hoảng hốt, ngỡ bản thân là nữ. Cũng may, còn có thứ đồ chơi kia.

Ấy!

Đầu Nhạc Lam chợt nổi bóng đèn. Lúc mới tỉnh dậy, nhìn qua gương, chính bản thân hắn cũng nhầm mình là nữ a! Trừ bỏ một thân nam trang cùng để tóc ngắn ra, còn lại nhìn kiểu gì cũng rất "xinh đẹp".

Nhạc Lam vội gấp rút chạy vào phòng tỷ tỷ. Hắn nhớ trong ngăn kéo bàn trang điểm của nàng ta có mấy bộ tóc giả thì phải.

Ui!

Cũng chẳng có gì phức tạp lắm, tùy tiện mang một đầu tóc dài ngay ngắn, liền trở nên "ngon hàng" như vậy.

Nhạc Lam thầm thở dài, yêu chính bản thân nha! Nếu ngoài đời có nữ nhân xinh đẹp như vậy thì tốt biết bao. Đáng tiếc, nàng này lại là hắn hóa thành.

Bất quá, để ngắm cũng không tồi.

Ý tưởng này vừa xuất hiện, ai đó liền thành thực nhìn vào gương hồi lâu.

"Sao ta vẫn cảm thấy thiếu thiếu"

Nhạc Lam thì thào. Thành thực so sánh với tỷ tỷ một chút.

Khuôn mặt này, hình như mình còn đẹp hơn nha!

Bờ vai này! Ầy, không phân cao thấp.

Ngực này. Ớ!

Nhạc Lam rốt cuộc biết vấn đề nằm ở đâu. Rắc rối nho nhỏ nhanh chóng được giải quyết, gì chứ chuyện này rất dễ, khiến cho hắn thầm cảm thán:

"Thời hiện đại a! Cái gì cũng có, chính là ngực cũng có thể giả đến mức lớn như vậy!"