Yên tĩnh
Cả đứa đánh lẫn đứa bị đánh.
Dù Nhạc Lam cũng định trừng phạt con ả tóc vàng này, nhưng nó mới chỉ dừng lại ở ý định a!
Lâm Huyên cảm thấy mũi là lạ, cảm giác như có thứ gì đó chảy xuống cằm khiến nàng ta hơi ngứa. Nhẹ nhàng đưa tay lên chấm một giọt chất lỏng còn đang chuẩn bị nhỏ giọt trên má, đưa lên nhìn.
Ặc!
Là máu!
Mắt nàng ta trắng dã, cơ thể bắt đầu nghiêng ngả, chỉ kịp thốt lên một từ,
"Đồ chó!"
Ngay lập tức liền ngã xuống.
Tóc mào gà hoảng hốt:
"Lâm Huyên, tỉnh lại đi!"
Nhạc lam:
"".
...
Phòng hiệu trưởng.
Diệp Y Thần run rẩy:
"Thằng đần này, cứ như là những sai lầm trước đó của em còn chưa đủ tồi tệ vậy"
Nhìn nữ hiệu trưởng xinh đẹp dang run run nói với hắn, Nhạc Lam cũng hơi chột dạ. Kiểu này là tức thật rồi! Hắn cười cầu hòa
"Ha...ha! Hiệu trưởng bình tĩnh, mọi chuyện chỉ là vô ý thôi, không phải như ngài nghĩ đâu!"
Nhạc Lam không nói thì thôi, vừa nói, mọi việc liền thoáng cái trở nên tệ hơn. Nữ hiệu trưởng không kiềm nổi siết chặt nắm đấm, vung tay. Một cú đấm móc đạt tiêu chuẩn nhằm má hắn mà đến:
"Vô ý! Cậu vừa đi đánh con gái trong trường đấy! Khốn kiếp, có phải đàn ông không vậy?"
Nhạc Lam dễ dàng né cú đánh, miệng cố nở nụ cười tươi rói:
"Bình tĩnh, bình tĩnh cô ơi!"
"Im lặng!"
Diệp Y Thần ngón trỏ xinh đẹp chỉ thẳng vào hắn:
"Không còn đình chỉ nữa. Từ bây giờ, cậu chính thức bị đuổi học, hiểu chưa?"
"Ặc!"
...
Nhạc Lam vẻ mặt khó chịu bước ra,
"Đậu xanh con tóc vàng"
Hắn nghiến răng ngửa mặt lên trời :
"Sao mày dám ức hiếp chị gái yêu quí của tao, còn đặt tao vào tình huống khó đỡ này hả?"
"Có nên tìm đến thẳng mặt và tống cổ nó đi không ta?"
Ý nghĩ này ngay lập tức bị phủ nhận:
"Không, chị gái ngốc này chả phân rõ phải trái gì cả, cứ thấy đánh nhau là can ngăn rồi, không được! Nhưng phải bảo vệ, không cho chuyện như hôm trước tái diễn nữa, làm sao?"
Nhạc Lam lầm lũi bước đi.
...
Lớp nữ sinh 12D7, nơi mà Nhạc Linh San đang học.
Tất cả mọi chuyện vẫn diễn ra như thường lệ, thầy chủ nhiệm già bước lên trên bục:
"Tiết học bắt đầu, các bạn mau về chỗ. Hôm trước chúng ta dừng ở..."
Mọi việc vẫn sẽ tiếp diễn như vạy, cho đến khi Lâm Huyên mũi dán băng gạc, mắt đeo kính đen bước vào lớp.
Thầy giáo già chỉnh lại mắt kiếng, quan tâm:
"Mặt của em..."
"Em bị thương nhẹ"
Lâm Huyên ngồi phịch xuống ghế, cả người dường như tỏa ra sát khí. Không ai biết biểu cảm đằng sau chiếc kính đen đó là gì:
"Thầy tiếp tục đi!".
"À, ừ chúng ta bắt đầu."
Giáo viên cũng toát mồ hôi.
Lâm Huyên lấy một con dao róc giấy từ túi xách, không tự chủ rạch từng đường sâu hoắm trên chiếc bàn gỗ tội nghiệp:
"Con khốn đĩ đực, sao mày dám làm hỏng gương mặt xinh đẹp của tao!"
Xoạt! Xoạt
"Hãy đợi đấy! Tao sẽ giết mày."
...
"Ắt xì!"
Thề có chúa và linh hồn chứng giám, Nhạc Lam hắt hơi là bởi nốc ngụm Coke lạnh vừa rồi hơi lớn thôi. Khi bế tắc, tiệm thức ăn nhanh gần trường qủa là một địa điểm tuyệt vời. Chưa hết, nó còn cung cấp wifi miễn phí nữa.
"Làm thế nào để tiêu diệt sạch các nhân tố bất ổn định có nguy cơ gây hại cho chị gái xinh đẹp của mình đây?"
"Nếu làm không ổn, mình sẽ khiến nàng ta ảnh hưởng mất."
Hắn nhàm chán lấy điện thoại qua lướt qua lướt lại:
"Trước tiên là xử con tóc vàng một mẻ nhớ đời đã. Nhìn mặt mặt nó xem ra còn chưa biết ăn năn hối cải là gì đâu!"
Nhạc Lam vừa nhìn đứa con gái xinh đẹp trên Bingo Live, vừa lẩm bẩm:
"Có cách nào ở bên cạnh Linh San cả ngày mà chị ấy không biết?"
"Đù!"
Giữa lúc còn đang suy nghĩ rồi ren, nhỏ trong điện thoại lại làm một hành độngà hắn không thể tưởng tượng nổi
"Sắp cởi áo thun ra sao?"
Nhạc Lam tuyệt đối là đồng nam, việc này kì thực cũng không lạ, nhưng dù sao cũng phải nhắc để cho người ta biết những cảnh người lớn đối với hắn sẽ hấp dẫn như thế nào.
Ực!
Giữa lúc ai đó đang nuốt nước bọt chờ đợi, cô gái trong điện thoại mới vén áo được một nửa chợt dừng lại.
Bằng ánh mắt tự tin, đôi môi hồng thắm nhếch lên như thể nắm lấy trái tim kẻ khác trong tay, nàng ta chợt vén tóc:
"Cùng thưởng thức buổi biểu diễn nào!"
"Á"
Nhạc Lam trợn mắt.
Cô gái xinh đẹp ban nãy không thấy đâu,thay vào đó là một thằng đực rựa
"Chào mừng các bạn đến với show của một thằng con trai thích giả gái!"
"Trời ạ! Nhạc Lam hoàn toàn nghĩ thằng đó là gái mới chết chứ!"
Khoan đã, giả gái sao?
Hắn cười nham hiểm:
"Chính xác! Nó là thứ mình cần."