"!!!"
"Kiểu nói chuyện gì đây? Mày nói chuyện với người yêu tao thế à?"
Thằng tóc mào gà vẻ mặt đầy nguy hiểm, hung tàn quay lại. Có điều, khoảnh khắc khi nó vừa thấy Nhạc Lam thì... Biểu cảm trên đó, quả thực so với tắc kè hoa còn thay đổi nhanh hơn.
"Eh! Lại là mày à?"
Nhạc Lam nhướng mày.
"Nhạc... Nhạc Lam!"
Hắn lắc lắc cổ:
"Lần trước...Ừm tao thấy mày quen quen, gặp nhau chưa nhỉ?"
"!!"
Ấy! Xem ra trí nhớ của Nhạc Lam cũng...À mà thôi, chẳng qua tại thằng kia không đáng nhớ.
"Aaa không không!"
Tên tóc mào gà vội lắc đầu liên tục, toát mồ hôi:
"Chúng ta mới gặp nhau."
Giữa lúc này, một giọng nữ mười phần chói tai vang lên:
"Này, con ả kia, mày làm con gái thì nói năng xấc xược cũng giống con gái tí đi. Cứ như đực rựa vậy! Tao quen mày sao?"
"Hử!?"
Nhạc Lam tay hơi run rẩy, chỉ vào mình
"Con gái?...Tao á?... Giống như đực rựa ư?"
Câu hỏi cuối cùng cơ hồ là gằn từng chữ.
"Rầm".
Nhạc Lam thuận tay đấm sụt bức tường xi măng bên cạnh, tay kia chống hông, hất hàm:
"Này chị gái, mắt chị đui hả? Vừa gọi ai là con thế? Biết anh mày là ai không? Bị ngáo đá à?"
Lâm Huyên có hơi bất ngờ, ra là con trai:
"Tên khốn, đừng có mà ăn nói kiểu đó khi tao với mày vừa gặp nhau?"
Chết tiệt! Nhạc Lam vốn hơi dịu đi một tí khi bế Nhạc Linh San về nhà, nay lại bắt đầu bực trở lại rồi. Khuôn mặt bắt đầu toát ra sát khí:
"Tao còn tâm trạng mà nói với mày như thế là bởi vì mày làm tao điên tiết mấy lần rồi đấy! Nghe vô lý nhỉ?"
Hắn cười hung ác:
"Bây giờ đi với tao!"
Lâm Huyên nhìn nam nhân trước mặt, dù hắn ta so với nữ nhân còn đẹp hơn vài phần, nhưng lại khiến ả cảm thấy sợ hãi, lại nhìn sang tên tóc mào gà không hiểu sao nãy giờ vẫn thành thật đứng bên cạnh, không khỏi căm tức. Nhưng vào lúc này, chẳng thể làm gì khác, đành bám vào cánh tay lành lặn không phải bó bột của tóc mào gà, vẻ mặt đáng thương:
"Anh nói sẽ xử bất kì ai vì em đúng không, Kê ca?"
Lại liếc nhìn Nhạc Lam,
"Em không muốn đi với nó."
"Ah, ừ".
Thằng tóc mào gà lúc này đơ cả người, cứng ngắc ê a. Mà cũng thật trùng hợp, trước giờ gọi nó là tóc mào gà, hóa ra thằng này biệt danh là kê ca!
Con tóc vàng chợt vẻ mặt quyến rũ:
"Nếu anh đập nó, em và anh sẽ có một buổi tối hẹn hò."
Hẹn hò! Buổi tối!
Tóc mào gà vừa nghe hai chữ này, thoáng cái rất tỉnh và đẹp giai. Trong đầu hiện lên toàn những cảnh nóng bỏng. Hẹn hò với Lâm Huyên nha! Nàng ta vốn con nhà giàu có, lại có thân hình nóng bỏng cùng khuôn mặt mỹ nữ. Hơn nữa nghe nói còn chưa từng hò hẹn với ai.
"Đến đây, Nhạc Lam. Tao sẽ cho mày thấy đàn ông đích thực là phải như thế nào!"
"Ô! Hôm trước mày bị gậy phang vào đầu hư não luôn rồi à?"
Nhạc Lam rốt cuộc cũng nhớ tên cắc ké trước mặt là ai, căn bản là tóc thằng này quá ấn tượng.
Tóc mào gà ánh mắt đầy sắc bén:
"Cút khỏi đây đi. Mày không phải là đối thủ của tao đâu!"
"Ứ?"
Nhạc Lam đầu đầy dấu chấm hỏi,
"Lạ nha! Đầu mày không thực sự bị hư rồi đó chứ?"
"Híc!"
Tóc mào gà bây giờ đã qua cơn phê lá đu đủ, nhìn vẻ mặt của tươi cười đầy tự tin của Lâm Huyên đứng phía sau, trong lòng khóc thầm:
"Sự thật là mình tin bản thân sẽ bị đấm vỡ mặt, gãy hết xương mà không có một cơ hội đánh trả, hic hic!"
"Được thôi!"
Cơn ngạc nhiên đã qua, Nhạc Lam cũng không quá để tâm:
"Chuẩn bị dùng ống truyền chất dinh dưỡng đi!"
Khác với lần trước, lúc này đây, đứng một mình với Nhạc Lam, tóc mào gà mới cảm nhận được sự run sợ tột cùng, chân như nhũn ra:
"Thật...thật đáng sợ! Chết tiệt! Mình không được phép thách thức nó mới phải."
Nhạc Lam nắm tay phải lại, thậm chí nghe được âm thanh rôm rốp
"Hãy cố gắng..."
Hắn lao người lên tung một cú đấm thẳng
"Đứng vững nhé!"
Thường nói, trong cuộc đời mỗi người, luôn có kì tích xuất hiện. Dù cho tóc mào gà nhân phẩm có thể nào đi chăng nữa, nhưng lần này, kì tích của hắn đã xuất hiện. Khi mà Nhạc Lam tung cú đấm, bằng một sự nhanh nhẹn bất ngờ nào đó, tóc mào gà đã nhanh chóng lách người né sang một bên. Thật hoàn hảo!
Nhưng mà, có nhiều khi, kì tích của người này chính là xui xẻo cho kẻ khác. Vâng! Cú đấm của Nhạc Lam theo đà tiến thẳng, và con ả tóc vàng đứng phía sau chỉ biết đứng nhìn, bởi kì tích của ả ta đơn giản còn chưa xuất hiện.
"Bốp!"
Không có điều gì bất ngờ thêm, đòn đấm thẳng của Nhạc Lam hoàn hảo giáng thẳng vào mũi ả ta.