Chương 18: Bạch Kê Tinh

Xưa ở núi Thất Diệu có con Bạch Kê Tinh sinh sống, nó có phép biến hóa không lường.

Khi trước An Dương Vương xây thành Cổ Loa cũng vì con Bạch Kê Tinh ấy phá hoại mà thành xây đến đâu là đổ đến đấy.

Mãi sau có sứ giả Thanh Giang tức là thần Kim Quy tới giúp diệt yêu thành Cổ Loa mới được hoàn thành.

Tuy con Bạch Kê Tinh ấy chết mất xác nhưng Yêu khí vẫn còn, hồn nó bay về núi Thất Diệu nhập vào phiến đá, có người tiều phu lên núi đốn củi thấy hòn đá có hình con gà ngỡ là của báu bèn đem về.

Người tiều phu ấy đem về nhà đúng lúc vợ đương trong kỳ sinh nở, hồn con Bạch Kê Tinh mới nhập vào cái thai ấy.

Sau này người vợ sinh được đứa con trai trắng trẻo khôi ngô thì vui lắm, đặt tên là Bạch Soái.

Đứa trẻ ấy đẻ được một tháng thì biết ngồi, hai tháng biết bò, bảy tháng đã biết đi, đến chín tháng thì nói được tròn vành rõ chữ, vợ chồng tiều phu ngỡ con là thiên tài mừng rỡ vô cùng.

Bạch Soái sức lực hơn người, mười hai tuổi đã nhấc được trăm cân, bắn hổ trong núi, lại thông minh tuyệt đỉnh không thầy nào dạy nổi quá ba ngày.

An Dương Vương nghe tiếng có thiếu niên văn võ toàn tài thì cho vời về, quả nhiên thấy Bạch Soái sức địch muôn người, An Dương Vương mến tài bèn ban cho chức tước ở bên cạnh giúp vua.

Về sau Triệu Đà dẫn quân đánh Âu Lạc nhưng vì Cổ Loa thành cao hào sâu lại có nỏ Liên Châu một lần bắn ra nghìn mũi tên thây chết đầy đồng lại mất một danh tướng là Kiệt Tuấn.

Triệu Đà biết đánh không lại bèn cho con là Trọng Thủy đến cầu thân, An Dương Vương biết là gian tế cài vào nên sai Bạch Soái theo hầu Trọng Thủy để đề phòng.

Bạch Soái muốn trả thù An Dương Vương khi trước diệt nó, liền lấy bản đồ thành Cổ Loa đưa cho Trọng Thủy, còn dạy Trọng Thủy cách làm nỏ Liên Châu.

Sau khi biết bí mật Trọng Thủy quay về nói với Triệu Đà, Triệu Đà lại cho quân tới đánh An Dương Vương thua chạy xuống phía nam uất hận mà tự sát.

Bạch Soái lấy được móng rùa thần ở nẫy nỏ đem về núi Thất Diệu tu luyện thì pháp lực khôi phục được phần nào.

Sau này con Bạch Kê lấy lại được thân xác pháp lực còn cao hơn trước, vùng núi ấy lại chịu sự hoành hành của nó.

Con Ngư Tinh xưa kia Phong Liêm giết vốn là bạn lâu năm với Bạch Kê Tinh tư thuở Hồng Hoang.

Bạch Kê Tinh nghe nói bạn mình bị một người gọi là Sát Yêu Thần giết chết thì đau xót lắm, muốn được báo thù nhưng không biết tung tích Sát Yêu Thần ở đâu.

Bữa ấy thấy có ba khách hành hương đi qua thì nó mới hóa thành một thiếu nữ đi tới vờ bắt chuyện, ba người ấy là Phong Liêm, Vũ Bình , Độn Ngân Tử đương dừng chân nghỉ ngơi, sau một hồi trò chuyện nó mới biết Sát Yêu Thần chính là Phong Liêm liền định giết chàng trả thù cho bạn.

Bạch Kê Tinh hóa thành nguyên bản rồi dùng phép Yểm Nhật làm bầu trời tối sầm lại gió thổi không ngớt, mây đen mù mịt, Bạch Kê Tinh thét lớn:

- Ngư Tinh là bạn với ta từ thuở Hồng Hoang, trước bị Sùng Lãm diệt một lần, sau này trọng sinh ngỡ được đến đây bầu bạn không ngờ bị nhà người giết chết, nay ta phải báo thù cho hắn.

Ba người cùng lùi lại phía sau bày trận chống yêu. Vũ Bình ném thần la về phía nó mong chụp lấy nhưng yêu quái dùng phép Di Hình mà thoát được, Độn Ngân Tử cùng giương cung bắn liên tiếp nhưng thân thủ yêu quái mau lẹ không trúng phát nào.

Thấy vậy Phong Liêm bèn lao đến đánh với yêu quái, Bạch Kê Tinh hóa ra cây Họa Kích đâm tới, Phong Liêm gạt được, hai bên giao quần một hồi lâu thì Phong Liêm có vẻ đuối thế.

Lúc ấy trời tối như mực không ai nhìn thấy gì chỉ dựa vào cảm tính, Độn Ngân Tử nhắm nghiền mắt lại chàng chỉ nghe tiếng để bắn, dù là phép Di Hình cũng không thể lừa được đôi tai.

Vụt một cái phong tiễn trúng vào tay trái Bạch Kê Tinh, không ngờ tên ấy lại là gió, vừa đâm vào người đã tan biến chỉ để lại vết thương.

Phong Liêm được thế vung thương đâm trúng tay phải làm yêu quái tuột mất Họa Kích, Vũ Bình lao đến vung quạt phẩy một cái, bột vàng từ quạt làm mù mắt Bạch Kê Tinh.

Nó hoảng sợ dùng phép Đằng Vân định bay đi nhưng Vũ Bình lại tung thần la chụp được nó.

Bạch Kê tinh không ngờ lại gặp phải cao nhân, không thể trốn được nó chỉ còn cách dùng phép Nhiếp Hồn bỏ lại xác mà chạy.

Yêu quái lại một lần nữa bị mất xác nhưng chỉ cần còn hồn vẫn còn hy vọng trọng sinh, ba người thấy yêu quái tự dưng nằm bất động chỉ còn cái xác không có cách nào phá được thuật Nhiếp Hồn thì tức lắm.

Bỗng trời quang mây tạnh gió ngừng không thổi, phía nam có con rùa vàng từ trên trời bay xuống, con rùa rút móng phi vào hồn Bạch Kê Tinh, Yêu quái quần quại rồi bốc cháy trên không trung. Con Rùa ấy hạ xuống hóa thành một ông lão râu tóc bạc phơ nói:

- Ta là Kim Quy Thanh Giang Sứ, khi trước không diệt được yêu quái tận gốc để nó hoành hành bá đạo, nay có các vị giúp trừ yêu thật là may quá.

Ba người cúi mình chắp tay thi lễ, Thanh Giang Sứ lại nói:

- Các vị ở hiện tại đều là nhân kiếp của thần tiên, phía nam vẫn còn một người nữa đương cần giúp đỡ, hãy mau đi về hướng ấy.

Nói rồi thần Kim Quy biến mất.

Vậy là nhà thần Kim Quy giúp đỡ ba người đã tiêu diệt được Bạch Kê Tinh, để nó vạn kiếp bất phục, bây giờ ba người lại quay lại phía nam để giúp một người mà Thanh Giang Sứ đã dặn.