Chương 7: Hà Linh

- Người trẻ tuổi, ta là Hà Linh, ngươi vừa rồi làm rơi cây rìu cũ nát này, hay là cây Linh Khí Khai Sơn Phủ này, hay là cây Tiên Khí Khai Thiên Phủ này?

Linh Khí Khai Sơn Phủ, Tiên Khí Khai Thiên Phủ, đây là hai cây rìu tiếng tăm lừng lẫy tại Trung Châu Đại Lục, cho dù là phàm nhân không có thiên phú, một khi thu được hai cây rìu này, cũng có thể nhất phi trùng thiên, trở thành nhân vật cự đầu.

Man Cốt thốt ra:

- Là cây rìu cũ nát.

Hà Linh lộ ra vẻ nụ cười:

- Thật sự là người trẻ tuổi thành thật, vậy ba cây rìu này liền đều cho ngươi.

Man Cốt thông qua cửa thứ hai.

- Nhìn đi, ta liền nói Man Cốt nhất định có thể thông qua cửa thứ hai, để ta xem thử đơn thân linh căn cùng với kiếm linh căn là lựa chọn như thế nào.

Đái Bất Phàm tràn đầy phấn khởi xem tiếp.

Cửa thứ hai khảo hạch là thành thật, tiêu chuẩn thông quan là thu hoạch được ba cây rìu.

Hà Linh cũng không phải là ảo giác, nó đản sinh ở bên trong sông nhỏ vờn quanh rừng trúc, là sinh linh thiên sinh địa dưỡng.

Nó có vô số hóa thân, tiến vào huyễn cảnh, khảo hạch đám người.

Hà Linh ưa thích người thành thật, phương pháp thông qua cửa thứ hai chỉ có một, chính là thành thật trả lời câu hỏi của Hà Linh, để Hà Linh tặng cho ba cây rìu.

...

- Ừm? Cây rìu làm sao rơi vào trong sông rồi?

Lục Dương có chút kỳ quái, hắn có cảm giác giống như là có một loại lực lượng không hiểu ép buộc chính mình làm rơi cây rìu.

Hà Linh lại xuất hiện một lần nữa, ôn hòa hỏi Lục Dương:

- Người trẻ tuổi, ta là Hà Linh, ngươi vừa rồi làm rơi cây rìu cũ nát này, hay là cây Linh Khí Khai Sơn Phủ này, hay là cây Tiên Khí Khai Thiên Phủ này?

Lục Dương ngồi xổm nửa người dưới, ánh mắt đảo qua ba cây rìu khác biệt, ngẩng đầu nhìn Hà Linh giống như là nhìn một kẻ thiểu năng, trong ánh mắt mang theo thương hại:

- Trong đó có hai cây rìu là của ngươi, ngươi không biết rõ ngươi có hai cây rìu nào sao, ngược lại còn hỏi ta?

Nụ cười của Hà Linh cứng ngắc, trong lúc nhất thời không biết rõ nên nói cái gì, đành phải thuận theo Lục Dương nói:

- Ta xác thực không biết rõ hai cây rìu nào là của ta.

Lục Dương cảnh giác nhìn Hà Linh:

- Vậy ta nếu như chọn một cây rìu, ngươi cũng đừng đột nhiên khôi phục ký ức nói hai cây rìu nào là của ngươi.

- Tuyệt đối sẽ không.

Hà Linh thề thốt.

- Cho ta xem ba cây rìu một chút.

Hà Linh đưa ba cây rìu cho Lục Dương.

Lục Dương chuyển tay liền ném toàn bộ rìu vào trong sông:

- Vấn đề vừa rồi có thể hỏi lại một lần nữa được không?

Hà Linh phản xạ có điều kiện hỏi:

- Ngươi vừa rồi làm rơi cây rìu cũ nát này, hay là cây Linh Khí Khai Sơn Phủ này, hay là cây Tiên Khí Khai Thiên Phủ này?

Trên mặt Lục Dương lộ ra nụ cười:

- Ta làm rơi toàn bộ.

Hà Linh: "..."

Hà Linh cắn răng nói:

- Thật sự là người trẻ tuổi thành thật, vậy ba cây rìu này liền đều cho ngươi.

- Rìu của ta! Mạnh Cảnh Chu la to ở bên trong huyễn cảnh, muốn xuống dưới vớt cây rìu.

Hà Linh nâng lên ba cây rìu, xuất hiện trên mặt sông.

- Người trẻ tuổi, ngươi...

Tũm ——

Hà Linh còn chưa nói xong, chỉ thấy Mạnh Cảnh Chu đâm đầu lặn xuống nước, tũm một tiếng nhảy vào trong sông, bong bóng ùng ục ùng ục y tạo ra so với nó còn lớn hơn.

Tình huống gì thế này?

Hà Linh sững sờ, đây là lần đầu tiên nó gặp được loại tình huống này.

Bong bóng ùng ục ùng ục nhỏ dần cho đến khi biến mất, mặt sông yên lặng đến lạ thường, chỉ có khí tức Hà Linh tản ra, chấn cho dưới chân tạo nên từng vòng từng vòng gợn sóng.

- Sao lại không có động tĩnh, sẽ không chết đuối đó chứ?

Hà Linh lẩm bẩm, nó cũng không quá lo lắng Mạnh Cảnh Chu thật sự bị chết đuối, nơi này là huyễn cảnh, bị chìm cũng không chết người.

Còn không chờ Hà Linh nghĩ rõ ràng Mạnh Cảnh Chu đến cùng muốn làm gì, dị biến lại phát sinh một lần nữa!

Gợn sóng trên mặt sông càng lúc càng nhiều, Hà Linh khẽ nhíu mày, nó khống chế lực lượng của mình rất tốt, hẳn là không phải do khí tức của chính mình gây nên.

Nó kịp phản ứng:

- Là tiểu tử nhảy sông vừa rồi kia!

Chỉ thấy những khí tức màu vàng óng trộn lẫn trong dòng nước, hơi nước trên mặt sông tản mát ra từng tia từng tia tiên ý, phảng phất có đại khủng bố gì đó thai nghén dưới đáy sông!

Đại khủng bố không biết khiến cho người ta run sợ!

Trên mặt sông có ba cột suối phun dâng trào, càng phun càng cao, tóe lên hơi nước màu vàng nhạt, tràn ngập toàn bộ mặt sông, khiến cho Hà Linh trong lúc nhất thời không thể nhìn rõ ràng chuyện gì đang xảy ra.

Gió không biết thổi tới từ chỗ nào, thổi tan hơi nước màu vàng nhạt.

Ba bóng người xuất hiện, đều là bộ dáng Mạnh Cảnh Chu, nhưng khí thế so với trước đó nói là long trời lở đất cũng đều không đủ.