Chương 8: Vẫn là ngươi thông minh

Hà Linh run rẩy, đó là phản ứng bản năng từ sâu trong linh hồn của nó!

Mạnh Cảnh Chu phàm nhân, Mạnh Cảnh Chu đại năng tu tiên, cùng với... Mạnh Cảnh Chu tiên nhân!

Đây là quy tắc bản nguyên của ảo cảnh: phàm là vật rơi vào bên trong Lạc Hà, sẽ xuất hiện ba loại biến hóa phàm, linh, tiên.

- Trả rìu cho ta

Ba người Mạnh Cảnh Chu đồng thanh nói, lấy đi cây rìu thuộc về mình.

Có Mạnh Cảnh Chu tiên nhân ở dây, Hà Linh không hề có lực hoàn thủ, mặc cho y lấy rìu đi.

Mạnh Cảnh Chu tiên nhân cầm Tiên Khí Khai Thiên Phủ, Mạnh Cảnh Chu đại năng tu tiên cầm Linh Khí Khai Sơn Phủ, Mạnh Cảnh Chu phàm nhân cáo mượn oai hùm, thừa dịp Hà Linh chưa có kịp phản ứng, cầm cây rìu cũ nát.

Ba cây rìu tới tay, huyễn cảnh phá diệt, Mạnh Cảnh Chu thông quan.

Thông qua cửa thứ hai, sẽ tạm thời rơi vào hôn mê, đây là cơ chế tự bảo vệ của cơ thể.

...

Đám người Vấn Đạo Tông nhìn Lục Dương cùng với Mạnh Cảnh Chu thông qua cửa thứ hai, thật lâu không nói chuyện.

Người thành thật vừa mới nói đâu?

Vân Chi không nói gì, nàng có một loại dự cảm, chiêu thu hai người này vào Vấn Đạo Tông, Vấn Đạo Tông vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.

Hi vọng dự cảm là sai.

Hà Linh chân chính xuất hiện, cầm trong tay hai cây rìu vàng bạc, khí thế hung hăng phóng tới Lục Dương cùng với Mạnh Cảnh Chu.

Nó thân là thủ hộ linh Vấn Đạo Tông, chưa bao giờ chịu sỉ nhục lớn như vậy.

- Đừng cản ta, hôm nay ta nhất định phải giáo huấn hai tiểu hỗn đản này, chặt đứt tay chân của bọn hắn, sau đó liền ráp lại!

Đệ tử Vấn Đạo Tông thấy thế, nhanh chóng cản lại Hà Linh nổi giận.

- Hà Linh tiền bối không thể chặt!

- Hà Linh tiền bối bớt giận

- Người tham gia khảo hạch xảy ra chuyện, chuyện này truyền ra ngoài, thanh danh của Vấn Đạo Tông chúng ta sẽ bị huỷ hoại!

Cuối cùng vẫn là Đái Bất Phàm ra mặt, ngăn lại Hà Linh nổi bão.

- Hà Linh tiền bối yên tâm, cửa khảo hạch thứ ba là Đái Bất Phàm ta tự tay thiết kế, nhất định có thể cho hai người này một bài học.

Nhìn Đái Bất Phàm thề thốt cam đoan với mình, Hà Linh lúc này mới từ bỏ ý đồ.

Cửa khảo hạch thứ ba làm khảo hạch áp trục, có hai loại phương án, một loại là Vân Chi đề xuất, tương đối ôn hòa, một loại là Đái Bất Phàm đề xuất, có chút tàn khốc, đều có thể khảo hạch đạo tâm, sau khi mọi người bỏ phiếu, nhất trí quyết định lựa chọn phương án của Đái Bất Phàm.

Phương án của Vân Chi quá ôn hòa, cho dù không thể thông qua cũng không có trừng phạt, muốn lắng lại lửa giận của Hà Linh, chỉ có thể lựa chọn phương án của Đái Bất Phàm.

Vân Chi đối với chuyện này ngược lại là cũng không có ý kiến gì.

Để cho hai tiểu gia hỏa này ăn một chút đau khổ cũng rất tốt.

Cửa thứ hai đào thải một nhóm lớn người, đối mặt với sự cám dỗ của ba cây rìu, rất nhiều người nương theo dục vọng trong nội tâm, lừa gạt Hà Linh cây rìu mình làm rơi là Linh Khí Khai Thiên phủ cùng với Tiên Khí Khai Sơn phủ.

Sau khi bị đào thải và rời khỏi ảo ảnh, nhao nhao phàn nàn cửa thứ hai của Vấn Đạo Tông rất khó khăn.

Chẳng qua cũng không phải tất cả mọi người đều phàn nàn cửa thứ hai rất khó khăn, chẳng hạn như mấy người thuận lợi thông qua cửa thứ hai.

...

- Cửa thứ hai khá đơn giản.

Man Cốt nói:

- Nói thật là được rồi.

Đám người thông qua cửa thứ hai nhao nhao gật đầu, đều nói giống như Man Cốt.

- Cái gì? Hoá ra không phải để chúng ta nhảy vào trong sông, đoạt rìu từ trong tay Hà Linh sao?

Mạnh Cảnh Chu hô lên, tại sao người khác lại làm khác với y?

Lục Dương liếc Mạnh Cảnh Chu một cái, cảm thấy y thật sự là ngu xuẩn:

- Nếu như Hà Linh không phải ảo giác, mà là tồn tại chân thực, ngươi chẳng phải đã đắc tội Hà Linh?

- Ngươi hẳn là nên làm như ta, bảo Hà Linh đưa hết rìu qua, sau đó ném xuống sông, dạng này ba cây rìu liền đều tính là chúng ta làm rơi xuống.

Mạnh Cảnh Chu bừng tỉnh đại ngộ:

- Vẫn là ngươi thông minh.

Đám người yên lặng nhìn Lục Dương cùng với Mạnh Cảnh Chu tổng kết kinh nghiệm, bắt đầu hoài nghi phương pháp bọn hắn thông quan có phải sai rồi hay không?

Man Cốt nhẹ nhàng gật đầu, gã nhớ kỹ phụ thân từng nói, Thượng Cổ Man tộc bởi vì kiêu ngạo ngu dốt mà gần như diệt vong, làm hậu nhân, nhất định phải khắc phục khuyết điểm này, khiêm tốn học hỏi người khác.

Man Cốt cảm thấy rằng mình đã tìm được đối tượng để học tập.

Ngay khi mọi người đang thảo luận phương pháp thông quan chính xác, Vân Chi, Đái Bất Phàm và đám đệ tử Vấn Đạo Tông xuất hiện.

Trên khóe môi Đái Bất Phàm nhếch lên nụ cười, y lật bàn tay một cái, một ngọn núi kích cỡ bằng lòng bàn tay xuất hiện, ngọn núi đón gió liền biến lớn, chẳng qua mấy hơi thở, liền cao đến trăm trượng.

Đám người thấp giọng sợ hãi thán phục, chiêu này ở bên trong tu tiên giả cũng không gặp nhiều.