Chương 31: Nhảy dù

- Lục sư huynh, ngươi có biết làm như thế nào xuống thuyền không?

- Đây là tự nhiên

Lục Dương ưỡn ngực, có chút kiêu ngạo.

Độ cao 10.000 mét, không cần kỹ xảo, cứ việc rơi xuống thẳng tắp, cho dù là Trúc Cơ hậu kỳ cũng biến thành thịt nát.

Lục Dương đã từng hỏi đại sư tỷ, rốt cuộc phải làm thế nào xuống thuyền, đại sư tỷ không đáp, chỉ nói là đừng đọc sách cùng đừng hỏi thăm người khác, phải tự mình nghĩ biện pháp, dưỡng thành thói quen tốt tư duy độc lập.

Sau đó Lục Dương đã thành công nghĩ ra biện pháp xuống thuyền, làm tốt chuẩn bị xuống thuyền.

Chuẩn bị xuống thuyền không chỉ có hai người Lục Dương, còn có bảy tám người xa lạ khác.

Hai người Lục Dương cùng với bảy tám người xa lạ khác, đứng thành một hàng bên mép boong thuyền.

Bảy tám người xa lạ lấy ra những chiếc ô giấy tiêu chuẩn.

Đào Yêu Diệp lấy ra chiếc ô giấy đỏ được làm thủ công cẩn thận.

Lục Dương lấy dù nhảy ra.

- Ừm?

Lục Dương cảm thấy mình giống như không đồng điệu với người khác, tại sao đồ vật mọi người lấy ra không giống như mình?

Ngay tại lúc Lục Dương đang tự hỏi bọn họ muốn làm gì, một người trung niên mặc đồ đen thiếu kiên nhẫn đã cầm ô nhảy ra khỏi thuyền.

Thân thể của người trung niên áo đen như là đạn pháo rơi xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Y chậm rãi truyền linh khí vào trong ô giấy, linh khí nhẹ như sợi chỉ, giống như một con rắn lục khéo léo, từ cán ô bay lên, quấn quanh nan dù.

Ô giấy giống như là có sinh mệnh, thức tỉnh từ bên trong ngủ đông, vươn mình ra, tốc độ người trung niên áo đen rơi xuống dần dần chậm dần, lảo đảo, bình yên rơi xuống đất.

Trung niên áo đen buông tay, dù giấy khép lại, hóa thành một đạo lưu quang, xuyên thẳng qua ở giữa biển mây, trở lại phi thuyền.

Ô giấy cũng không phải là đồ vật của người trung niên áo đen, mà là phi thuyền tạm cấp cho khách hàng sử dụng.

Bảy tám người xa lạ cùng với Đào Yêu Diệp cùng nhau quay đầu nhìn về phía Lục Dương, liền ngay cả Đào Yêu Diệp cũng cảm thấy khó hiểu.

Bọn hắn cầm ô giấy trong tay là chuẩn bị dùng để nhảy thuyền, còn ngươi cõng cái túi trên lưng để làm gì?

Lục Dương mặt ngoài mặt không đỏ tim không đập, đối mặt với những ánh mắt nghi hoặc, nở nụ cười xán lạn, phảng phất không thích sống chung cũng không phải là chính mình.

Trên thực tế, trong lòng hắn đang dời sông lấp biển, một bụng phàn nàn không biết rõ nên xả ra ở chỗ nào.

Mọi loại ngôn ngữ đều hóa thành một câu —— đại sư tỷ, ngươi làm hại ta!

Kiến thức của Lục Dương đối với giới tu tiên cũng không toàn diện, vào trước khi gia nhập Vấn Đạo Tông, kiến thức của hắn đều bắt nguồn từ người kể chuyện, gia nhập Vấn Đạo Tông một năm, kiến thức dự trữ đối với phương diện tu hành lấy tốc độ kinh người tăng trưởng, nhưng trong sách hắn đọc không có viết làm thế nào để xuống phi thuyền.

Trong sách nhà ai viết loại đồ vật này.

Tại phương diện sinh hoạt thường thức trong giới tu tiên, hắn vẫn là không bằng loại người lớn lên tại thế gia tu tiên như Đào Yêu Diệp.

Đối với phi thuyền, hắn chỉ vẻn vẹn biết rõ đây là sản nghiệp thuộc về Vu Lạc Địa Kim Tiền thương hội, phương thức xuống thuyền là nhảy thuyền, phương thức nhảy thuyền cụ thể thì không biết.

Phi thuyền hàng năm có thể mang về tài vật kếch xù, nhưng đối với Vu Lạc Địa Kim Tiền thương hội mà nói chỉ là sản nghiệp non trẻ không có ý nghĩa.

Vu Lạc Địa Kim Tiền thương hội là thương hội lớn nhất Trung Châu Đại Lục, thế lực sau lưng thần bí, kỳ trân dị bảo vô số kể, chỉ cần ngươi có đầy đủ linh thạch, như vậy coi như là Xá Lợi Phật Quốc, Thánh Cốt Yêu Vực, đạo quả tiên nhân, những tiên bảo chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, chưa hề có người từng thấy này cũng có thể mua được.

Nếu có ai dám thiếu nợ Vu Lạc Địa Kim Tiền thương hội, hoặc là trong lòng ôm may mắn, trộm cướp đồ vật của thương hội, như vậy mấy vị tu tiên đại năng biến mất vô tung vô ảnh chính là cảnh cáo đối với thế nhân.

Truyền thuyết kể rằng có một vị tu tiên đại năng danh xưng Tặc Vương, tinh thông không gian chi đạo, cướp đi không gian trữ vật của người khác giống như lấy đồ trong túi, dễ như trở bàn tay, cự ly đối với gã mà nói chỉ là một chuỗi số lượng không có ý nghĩa, gã một bước liền có thể vượt qua ngàn vạn sông núi, từ cực tây chi địa Trung Châu Đại Lục đi đến cực đông chi địa.

Ngay cả đồ vật của đại năng Độ Kiếp kỳ cũng từng bị gã trộm.

Có một quy tắc cấm kỵ trong lĩnh vực trộm cắp, đó chính là không thể trộm đồ vật của Vu Lạc Địa Kim Tiền thương hội.

Ban đầu, Tặc Vương tuân thủ tổ huấn của đạo tặc, không sinh ra bất kỳ liên hệ gì với Vu Lạc Địa Kim Tiền thương hội, theo danh khí của gã càng lúc càng lớn, vô số đại cao thủ thành danh đã lâu liên hợp đuổi giết gã, cũng không thể tìm được một mảnh góc áo của gã