- Cho nên Lục sư huynh ngươi sau khi học được phi kiếm sẽ làm cái gì?
Đào Yêu Diệp còn chưa từng nghe nói về một người tu kiếm sợ độ cao.
Người khác tu tiên là phi thiên độn địa, tiêu diêu tự tại, vị Lục sư huynh này tu tiên có khả năng là để độn địa độn địa, tiêu diêu tự tại.
Lục Dương chững chạc đàng hoàng nói ra:
- Kiếm Tiên cũng không phải là chỉ có danh hào Phi Thiên Hoa Thượng, Đào Yêu Diệp sư muội đã từng nghe nói qua Lục Địa Kiếm Tiên?
Đào Yêu Diệp sửng sốt một cái, thấy Lục Dương nghiêm túc như vậy, cái từ Lục Địa Kiếm Tiên này lại quen tai như vậy, liền thuận thế gật đầu.
- Ai nói tiên nhân đều là cao cao tại thượng? tiên nhân tiên nhân, chung quy là có một chữ nhân, tiên ở trên trời, nhân trên mặt đất, tiên nhân ngao du tại thiên địa, trên có thể ôm trăng sao, dưới có thể nhập cửu uyên, không bị ràng buộc
- Từ Lục Địa Kiếm Tiên này đã nói rõ, Kiếm Tiên cũng không phải là chỉ ở trên trời, cũng có thể hành tẩu tại đại địa, Một kiếm bay ra, có thể lấy thủ cấp yêu ma ở ngoài ngàn dặm!
- Mục tiêu của ta chính là trở thành dạng tồn tại như Lục Địa Kiếm Tiên này!
Đào Yêu Diệp vừa định thuận theo không khí gật đầu, cũng may sự tỉnh táo tích lũy tháng ngày khiến nàng kịp phản ứng, phát hiện ra vấn đề:
- Chờ đã, ta chỉ nghe nói qua Lục Địa Thần Tiên, từ Lục Địa Kiếm Tiên này là ở đâu ra?
Lục Dương yên lặng đánh giá Đào Yêu Diệp ba giây, phảng phất trong lồng ngực ủ vạn cổ bí ẩn, hắn chầm chậm nói:
- Ta bịa ra
"..."
Thái độ thành khẩn của hắn khiến cho Đào Yêu Diệp không còn lời nào để nói.
Đào Yêu Diệp không tiếp tục thảo luận về chủ đề này nữa, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, hình tượng của vị Lục sư huynh này đã hoàn toàn thay đổi ở trong mắt của nàng.
Tại thời điểm cửa thứ nhất, nàng tận mắt nhìn thấy Lục Dương kiểm trắc ra kiếm linh căn, khi đó, trong suy nghĩ của Đào Yêu Diệp, Lục Dương giống như một thanh kiếm cương trực công chính, trầm mặc ít nói, lại không gì không phá.
Cửa thứ hai kết thúc, nàng nghe được Lục Dương giảng thuật phương pháp thông quan độc đáo, cảm thấy kiếm tu có tư duy linh hoạt, thành tựu trong tương lai nói không chừng sẽ cao hơn.
Tại thời điểm cửa thứ ba, nàng tại Vấn Tâm Sơn mệt gần như mở mắt không ra, cho rằng người nào cũng không thể leo lên bậc năm mươi, khi đó nàng nhìn thấy Lục Dương bước lên bậc thứ 50, thành công thông quan. Lục Dương thành công cho nàng lòng tin cực lớn, lúc này nàng mới có nghị lực tiếp tục leo núi, thuận lợi thông quan.
Một năm sau, nhìn thấy Lục sư huynh sợ độ cao lại đặc biệt giỏi ăn nói.
Nàng hiểu được cái gì gọi là xa cách sinh ra đẹp đẽ.
- Tính toán thời gian, cũng đã đến lúc xuống thuyền.
Lục Dương trải ra một tấm bản đồ lớn, bên trên mô tả rất chi tiết, Vấn Đạo Tông, Đế Thành vương triều Đại Hạ, những ngọn núi và con sông nổi tiếng, thành trì trọng yếu, động thiên phúc địa đều được đánh dấu ở phía trên.
Đây là một phần tám bản đồ Trung Châu Đại Lục.
Trên bản đồ còn có một chấm đỏ nhỏ, di chuyển rất chậm, nếu không chú ý, còn tưởng rằng chấm đỏ là đứng im.
Dấu chấm nhỏ màu đỏ đánh dấu vị trí hiện tại của cả hai.
Đây không phải là một tấm bản đồ bình thường, mà là một kiện pháp bảo xuất hành thiết yếu.
Bản đồ mặc dù kỹ càng, nhưng cái địa phương thôn Thái Bình này quá nhỏ, trên bản đồ cũng sẽ không được đánh dấu, có thể đánh dấu quận Khúc Hà đã là khó được.
Chiếc phi thuyền này xuất phát từ Vấn Đạo Tông, đến Đế Thành vương triều Đại Hạ, có lộ trình không biết mấy trăm triệu dặm, đừng nói là thôn Thái Bình, coi như là quận Khúc Hà ở dưới dạng cự ly này cũng chỉ là một điểm nhỏ không đáng chú ý, chỉ miễn cưỡng có một cái tên trên bản đồ.
Phi thuyền cũng sẽ không dừng lại ở một địa phương nhỏ như quận Khúc Hà, nếu như địa phương nào cũng đều ngừng, như vậy tốc độ của phi thuyền sẽ giảm xuống trên phạm vi lớn, hiệu suất sẽ không nhiều hơn xe ngựa bao nhiêu.
Chiếc phi thuyền này sẽ chỉ dừng ở một số nút giao thông chính như Vấn Đạo Tông, Thanh Vân thành, Thông Thiên Cốc, Phục Long Sơn, Đế Thành.
Lục Dương từng nghe đại sư tỷ nói, muốn xuống phi thuyền, chỉ cần nhảy xuống là được.
Nghe vậy Lục Dương giật giật khóe mắt.
Phi thuyền tương tự như máy bay ở kiếp trước, tốc độ cực nhanh, hiệu suất là ưu tiên hàng đầu, điểm khác biệt lớn nhất là hành khách ở kiếp trước chỉ có thể đợi máy bay hạ cánh rồi mới xuống máy bay. Mà hành khách trong giới tu tiên thì có thể nhảy xuống bất cứ khi nào họ muốn.
Làm nổi bật sự tự do và cởi mở.
Đây là lần đầu tiên Lục Dương nhảy thuyền, trong lòng rất là kích động.
Biểu hiện cụ thể là chân run rẩy.
Đây thế nhưng là độ cao 10.000 mét.