Chương 29: cưỡi phi thuyền

- Hoá ra là Lục sư huynh, chúc mừng huynh Trúc Cơ. Nhiệm vụ giành cho Trúc Cơ kỳ cũng không nhiều, không bằng hai người chúng ta cũng nhau hợp lực hoàn thành, ban thưởng chia đều?

Đào Yêu Diệp cười nói, đối với vị Lục sư huynh cực ít lộ diện này có mấy phần hiếu kì.

Lục Dương vui vẻ đáp ứng.

Làm nhiệm vụ cũng không phải là coi trọng ban thưởng, bọn hắn càng nhiều hơn chính là muốn ở bên trong quá trình làm nhiệm vụ đạt được lịch luyện.

- Quận Khúc Hà cách nơi này cũng không quá gần, chúng ta cưỡi phi thuyền nhỉ?

...

- Đào Yêu Diệp sư muội ngươi biết không, Nhân tộc chúng ta là một loại chủng tộc rất mâu thuẫn, mọi người càng sợ hãi thứ gì, lại càng sùng bái ngưỡng vọng thứ đó.

- Nghe nói tại thời đại Thượng Cổ, yêu ma hoành hành, thiên tai không ngừng, Nhân tộc yếu thế, sinh tồn ở trong khe hẹp.

- Những đại yêu kia dựa vào huyết mạch tổ tiên, thể phách cường tráng, nắm giữ thiên phú thần thông, hoành hành bá đạo tại Man Hoang chi địa.

- Nhân tộc e ngại đại yêu, cảm thấy đại yêu như là thiên tai, không thể đối kháng, đồng thời cũng sùng bái đại yêu, hi vọng đạt được lực lượng giống như đại yêu.

- Bởi vậy, mới có tiên dân thượng cổ sáng tạo phương pháp tu luyện, học thần thông từ trong huyết mạch yêu thú, vượt qua muôn vàn khó khăn, đứng trên đỉnh đại lục, mở ra một mảnh thiên địa mới cho Nhân tộc, Nhân tộc sinh sôi nảy nở, bởi vậy mà khởi đầu!

- Lại chẳng hạn như phong vũ lôi điện, tiên dân thượng cổ mặc dù sợ hãi bọn chúng, cũng hướng tới bọn chúng, đó là vĩ lực cùng với quyền hành của tự nhiên, là ý chí tự nhiên không thể ngỗ nghịch!

- Nhân tộc hướng tới bọn chúng, cũng muốn lấy được vĩ lực cùng với quyền hành của tự nhiên. Tiên dân thượng cổ chín lần hỏi thiên địa, trực diện lôi đình, tham ngộ ở trong mưa gió, ngộ ra đạo lý nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên, ngộ ra từng thức từng thức đạo pháp!

- Ngươi có phát hiện ra không, loại tâm tính mâu thuẫn này chính là yếu tố tất yếu Nhân tộc trở thành bá chủ đại lục!

- Lại chẳng hạn như bầu trời, Nhân tộc hướng tới bầu trời, hi vọng có thể bay lượn tự do trên bầu trời giống như chim chóc, cũng kính sợ bầu trời, cảm thấy bầu trời thần bí khó lường. Loại lòng kính sợ này là chảy xuôi ở trong huyết mạch, là tâm thái mà mỗi một Nhân tộc đều có, hoặc hiển hoặc ẩn...

Ở bên trên phi thuyền, Lục Dương cảm xúc dâng trào, nói đến chỗ kích động, đột nhiên đứng lên, vung vẩy hai tay, lớn tiếng nói chuyện.

Đào Yêu Diệp bình tĩnh suy nghĩ một lúc, trước khi cắt ngang bài phát biểu của Lục Dương.

- Cho nên đây chính là nguyên nhân ngươi sợ độ cao?

- Đúng vậy!

Đào Yêu Diệp: "..."

Hai người ngồi trong khoang phi thuyền bay giữa mây mù, dưới đáy phi thuyền có khắc trận pháp cân bằng do đại sư trận pháp tạo ra, gió mạnh mưa lớn đánh tới phi thuyền, người bên trong cũng đều không có nửa điểm cảm giác.

Lúc này, bầu trời xung quanh trong xanh, là cơ hội tốt để ngồi trên boong thuyền phơi nắng thưởng ngoạn phong cảnh, Đào Yêu Diệp đề nghị hai người đi ra boong thuyền đi dạo, ai ngờ Lục Dương đạo tâm kiên định, chết sống cũng đều không đồng ý.

lòng hiếu kỳ của Đào Yêu Diệp mạnh hơn người bình thường, ở dưới liên tục truy hỏi, Lục Dương không thể không từ lịch sử Thượng Cổ bắt đầu giải thích chính mình vì sao sợ độ cao, trích dẫn kinh điển, dẫn chứng phong phú, nói một cách hùng hồn, để chứng minh rằng chứng sợ độ cao là một tâm lý hợp lý lại cổ lão, nói lớn chuyện ra, còn có trợ giúp Nhân tộc tiến bộ.

May mắn là, Đào Yêu Diệp một chữ cũng đều không tin.

- Lục sư huynh ta nhớ được ngươi là kiếm linh căn? Đào Yêu Diệp liếc nhìn bảo kiếm xưa cũ treo ở bên hông Lục Dương, cùng với vết chai trên lòng bàn tay Lục Dương huy kiếm trường kỳ hình thành, ở trong một năm thời gian ngắn ngủi liền có biến hóa như thế, đủ để chứng minh Lục Dương luyện kiếm khắc khổ.

Lục Dương khẽ gật đầu, khiêm tốn nói:

- Miễn cưỡng tính là kiếm tu

Tu sĩ căn cứ vào các loại sở trưởng khác biệt, sẽ chia thành đan tu, phù tu, trận tu, thể tu, kiếm tu v.v, trong này, kiếm tu có lực công kích mạnh nhất, chiến đấu cùng cảnh giới, ai cũng không nguyện ý đối đầu với kiếm tu.

Kiếm tu nổi danh nhất chính là nhất kiếm phá vạn pháp, mặc cho ngươi đạo pháp thông thiên, ta cũng có thể dùng một kiếm phá.

Đối ứng với kiếm tu chính là tu sĩ đạo pháp, mặc cho ngươi kiếm pháp thông thiên, ta cũng có thể vạn pháp phá một kiếm.

Kiếm tu ngoài Chiêu thức nhất kiếm phá vạn pháp, còn có kiếm khai thiên môn, phi kiếm v.v, đều là chiêu thức kiếm tu tiếng tăm lừng lẫy.

Áo trắng như tuyết, chân đạp phi kiếm, theo gió vượt sóng, đây là phong thái hiên ngang cỡ nào?

Tu tiên cầu là cái gì, một là mạnh hơn, hai là đẹp trai hơn, trùng hợp là kiếm tu hoàn toàn đáp ứng hai tiêu chuẩn này, không biết có bao nhiêu tu sĩ khát vọng trở thành kiếm tu, chỉ tiếc không có thiên phú kiếm đạo, vô duyên với kiếm tu.