Edit : Phương Thiên Vũ
Nhìn cô bộ dáng thất thố, Tư Minh Dạ ánh mắt lộ ra mỉm cười. Kiều Bối Nhi nhịn không được run run khóe miệng, khó trách anh lại dễ dàng để cô đi như vậy, hóa ra đã sớm có chủ ý rồi !
Che giấu tốt sự kinh ngạc của mình, Kiều Bối Nhi lau miệng, nhìn Kiều Tịch Nhan đối diện cô bộ dáng chật vật lúc này, vẻ mặt vô tội hỏi,“Chị, chị làm sao vậy ?”
Kiều Tịch Nhan nghiến răng ken két, cô ta cư nhiên còn hỏi cô làm sao vậy ?
Không đợi Kiều Tịch Nhan bùng nổ, Lục Mạn Nhã đã lên tiếng mắng,“Con gái riêng chính là con gái riêng, một chút khuôn phép cũng không biết !” Thật khó tưởng tượng phu nhân Vũ Văn bình thường cao quý tao nhã lúc này bộ dáng lại chanh chua !
Vũ Văn Lạc nhịn không được nhíu mày,“Mẹ…” Bối Nhi cũng không phải cố ý, bà có cần nói khó nghe như vậy không ? Hơn nữa hiện tại Tư Minh Dạ còn ở đây, này giống bộ dáng gì nữa ?
Tuy rằng Tư Minh Dạ lúc trước không có trách nhiệm yêu cầu hủy bỏ hiệp ước nhưng hiện tại đột nhiên nói muốn cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác, nhưng anh không có gây khó dễ. Hơn nữa nếu thật sự theo như lời Lục Vân, là Cận động vào người phụ nữ của anh ấy mới khiến anh ấy làm ra chuyện không lý trí, anh cũng có thể hiểu được !
Lục Mạn Nhã cũng nhớ đến còn có khách ở đây, không nói cái gì nữa, chỉ bảo Kiều Tịch Nhan đi tẩy rửa. Mà Tư Minh Dạ đang cố gắng đè nén tức giận trong lòng, nếu không phải sợ hỏng chuyện của Kiều Bối Nhi, chỉ sợ anh sẽ trực tiếp một súng bắn chết bà già đáng giận kia !
Kiều Bối Nhi nhìn anh một cái, ý bảo anh đừng nóng giận. Tư Minh Dạ áp chế tức giận trong lòng, trực tiếp đi qua ngồi xuống bên cạnh Kiều Bối Nhi, mà Bùi Diệc cho tới bây giờ vẫn ngẩn người. Cậu lúc nãy vẫn còn đang kỳ quái lão đại tại sao muốn chạy đến đây ở, hóa ra chị dâu nhỏ ở đây a !
Nhưng chị dâu nhỏ làm sao có thể ở đây ? Đột nhiên nhớ tới, dường như Lạc nói tìm được Kiều Bối Nhi, tính tính thời gian, vừa đúng là thời gian chị dâu nhỏ mất tích. Đừng nói cho cậu biết chị dâu nhỏ chính là Kiều Bối Nhi chứ !
Vũ Văn Lạc thấy Tư Minh Dạ cư nhiên trực tiếp ngồi bên cạnh Kiều Bối Nhi, nhíu mày cũng không nói gì, chỉ dặn Kiều Bối Nhi,“Bối Nhi, không thể không biết lễ phép nga !”
Kiều Bối Nhi có chút mờ mịt gật đầu, giống như căn bản không hiểu lời anh nói là có ý gì.
Bùi Diệc rốt cuộc không thể lừa mình dối người, ông trời ! Tại sao có thể như vậy ? Chuyện sao có thể trở nên phức tạp như vậy ? Một người là lão đại, một người là anh em, cậu nên giúp ai a ?
Kiều Bối Nhi thừa dịp Vũ Văn Lạc cùng Lục Mạn Nhã không chú ý, cười như không cười nhìn Bùi Diệc một cái. Bùi Diệc toàn thân cứng đờ, xong rồi ! Lúc trước trong thư phòng ba người bọn họ nói cái gì đều bị chị dâu nhỏ nghe thấy. Theo tính cách chị dâu nhỏ có thù phải trả, cậu nhất định trốn không thoát đâu, đột nhiên nhớ tới lão đại trừng phạt cậu, chẳng lẽ…
“Tư tổng muốn ăn cái gì ?”
Tư Minh Dạ thản nhiên nói,“Tùy ý !”
Vũ Văn Lạc dặn dò phòng bếp đi chuẩn bị, sau đó cũng ngồi xuống theo, có chút kỳ quái nhìn Bùi Diệc,“Diệc…” Cậu ta làm sao vậy ?
Bùi Diệc mệt mỏi ngồi xuống, xua tay nói,“Không có việc gì !” Sau đó lại ai oán nhìn Kiều Bối Nhi một cái khiến Vũ Văn Lạc thấy rất kỳ quái !
Người làm lại đây lấy toàn bộ thức ăn trên bàn dọn đi, Kiều Bối Nhi bất mãn bĩu môi, cô còn chưa có ăn xong đâu !
Chỉ chốc lát sau, từng món thức ăn được đưa lên bàn ăn, lần này là cơm Trung. Kiều Tịch Nhan thay đồ xong mới xuất hiện, làm cho cô ta hưng phấn là Vũ Văn Lạc ngồi bên cạnh cô, khiến cho tức giận lúc nãy trong lòng cô nháy mắt biến mất vô tung, khiêu khích nhìn Kiều Bối Nhi một cái.
Kiều Bối Nhi căn bản mặc kệ cô ta, cô còn chưa có ăn no đâu ! Nhìn con tôm lớn mê người đầy mỡ kia, nhịn không được nuốt nước miếng, nhíu mày, đặt xa như vậy làm gì ? Nhìn Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan cái miệng nhỏ ăn tao nhã, Kiều Bối Nhi trong lòng suy nghĩ có nên đứng lên gắp không, sau đó trong lòng liếc mắt xem thường, cô có cái gì phải băn khoăn chứ ? Bà già kia nếu muốn làm người đàn bà chanh chua chửi đổng thì để bà ta mắng là được, dù sao cũng là hủy hình tượng của bà ta, nhưng vạn nhất Dạ kiềm chế không được phát cáu làm lộ thì làm sao bây giờ ?
Ai… Khi nào thì cô ăn một con tôm còn phải lo lắng nhiều như vậy ? Kiều Bối Nhi bộ dáng ngẩn ngơ, trong lòng không ngừng đấu tranh.
Đột nhiên một con tôm đã được lột sạch xuất hiện bên miệng, Kiều Bối Nhi hai mắt sáng ngời, há mồm ăn vào, quay đầu liền hôn trên mặt Tư Minh Dạ một cái. Sau đó thân thể cứng đờ, khóe mắt thấy mọi người sắc mặt khác nhau. Vũ Văn Lạc vẻ mặt âm trầm, Bùi Diệc vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, Lục Mạn Nhã vẻ mặt chán ghét, Kiều Tịch Nhan lại là vẻ mặt cười nhạo, Kiều Bối Nhi rốt cuộc ý thức được mình vì một con tôm mà phạm vào sai lầm rất nghiêm trọng.
Đảo mắt, Kiều Bối Nhi đột nhiên đưa tay ôm lấy cổ Tư Minh Dạ, ngây ngốc cười nói,“Anh trai, Bối Nhi thích anh nhất !” Trong lòng bất đắc dĩ cảm thán, thói quen thật đáng sợ !
Anh trai ? Vũ Văn Lạc có chút nghi ngờ, Tư Minh Dạ sao thành anh trai Bối Nhi ? Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan cũng là vẻ mặt hoài nghi, Bùi Diệc thì lại cố gắng nghẹn cười. Tuy rằng cậu không biết chị dâu nhỏ muốn làm gì nhưng những ngày kế tiếp hẳn sẽ rất thú vị !
Kiều Tịch Nhan vẻ mặt dịu dàng hỏi,“Bối Nhi, em không phải lầm chứ ? Bối Nhi chỉ có chị gái, nào có anh trai ?”
Kiều Bối Nhi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, buồn rầu kéo tóc,“Nhưng anh ấy rõ ràng chính là anh trai Bối Nhi a ?” Sau đó nhìn về phía Tư Minh Dạ, chu miệng hỏi,“Anh, anh nói đúng không ?”
Vũ Văn Lạc, Kiều Tịch Nhan cùng Lục Mạn Nhã đều nhìn về phía Tư Minh Dạ, chỉ thấy Tư Minh Dạ thản nhiên gật đầu.
Trong lúc nhất thời anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đối với Kiều Bối Nhi bọn họ vẫn biết rõ chỉ có một chị gái, ở đâu ra anh trai ? Hơn nữa anh trai này còn là một nhân vật lớn như vậy !
Vũ Văn Lạc nhíu mày nhìn hai người, trên người Bối Nhi có nhiều bí mật nhưng cô hiện tại cái gì cũng không nhớ rõ. Anh hỏi cũng hỏi không ra, khiến người ta điều tra cái gì cũng điều tra không được, anh dường như chưa từng thật sự hiểu rõ cô !
Không đúng ! Cho dù Tư Minh Dạ thật sự là anh trai Bối Nhi nhưng Bối Nhi rõ ràng cái gì cũng đã quên, sao có thể nhớ rõ mình có anh trai chứ ? Vũ Văn Lạc thử hỏi,“Bối Nhi, em khi nào thì quen biết Tư tổng ?”
Kiều Bối Nhi rất vô tội nói,“Tôi không biết anh ấy a !”
“Khụ khụ… Khụ khụ…”
“Diệc ?” Vũ Văn Lạc quay đầu nhìn về phía Bùi Diệc đột nhiên ho khan.
Bùi Diệc khoát tay áo, khó khăn nói,“Không… Không có việc gì… Chỉ là bị sặc…”
Tư Minh Dạ gật đầu, phụ họa nói,“Tôi cùng bé cưng rất có duyên, cho nên về sau cô ất chính là em gái tôi !” Trên mặt không có biểu tình gì, trong lòng lại nghĩ, nói như vậy, về sau cho dù có chút động tác thân mật cũng sẽ không khiến người khác hoài nghi.
Nhìn anh mặt không chút thay đổi, ai cũng không hoài nghi anh đang nói dối. Lục Mạn Nhã nhíu mày, Kiều Tịch Nhan lại không dấu vết trừng mắt nhìn Kiều Bối Nhi một cái, cư nhiên tùy tiện cũng có thể quen biết một anh trai có tiền, thật không biết cô ta có phải cố ý giả ngu hay không !
Vũ Văn Lạc ngược lại cảm thấy Kiều Bối Nhi quen biết anh trai Tư Minh Dạ này cũng không tệ, có lẽ như vậy Lục Mạn Nhã sẽ không lại cho rằng Kiều Bối Nhi không xứng với anh !
Hết chương 65