Trong một căn phòng xa hoa, phủ đệ Hạ gia. Hạ Hành đang đứng khom người trước một người bận áo choàng huyết sắc. Cơ thể hắn tỏa ra khí tức của huyết vụ. Hắn đeo một cái mặt nạ quỷ. Trên đó có 2 sừng 2 bên trông rất dữ tợn.
“Việc ta giao cho ngươi đã chuẩn bị xong chưa?” Huyết y nhân hỏi Hạ Hành.
“Dạ! Mấy tháng trước tiểu nhân đã tìm được một con nhóc, ấy vậy mà có được tới 3 thuộc tính Ngũ Hành. Đúng là đốt đuốc tìm khắp nơi, không ngờ bảo vật ngay trước mắt.” Hạ Hành vừa nói vừa cười.
“Mau giải nó đến” Huyết sắc y nhân lạnh lùng nói.
“Người đâu giải nó lên” Hạ Hành ra hiệu cho bọn hạ nhân.
Một lúc sau, một cô gái trên người chi chít đầy viết máu trên thân hình trắng muốt. Cô gái này tầm 13 tuổi. Đôi mắt to đã thiếu đi một phần thần sắc, nhưng cũng không vì những thứ này mà làm nhan sắc của nàng kém đi.
“bốp!” một cái bạt tai thô to vang lên giáng vào mặt Hạ Hành.
“Ta bảo ngươi tìm người, chứ ta không bảo người làm nó ra bộ dạng này.” Huyết sắc y nhân giận dữ khi thấy một màn.
“Dạ! tiểu nhân có tội, xin đại nhân tha thứ” Hạ Hành vừa bò dậy vừa cầu khẩn xin ta.
“Ngươi lui xuống đi” Huyết sắc y nhân quát.
Tất cả những người trong căn phòng đó đều lập tức lui xuống chỉ còn huyết sắc y nhân và cô gái đang nằm thoi thóp trên mặt đất.
Hắn lúc này tay bắt đầu bắt ấn, miệng tụng một loại chú ngữ cổ xưa. Những văn tự chú ngữ kia bắt đầu bay ra từng đoàn tạo thành một bảng văn tự chi chít.
Tiếp theo hắn dùng con cây dao găm, cắt lấy huyết từ lòng bàn tay. Bắt đầu vung tay hất những giọt máu lên trên không thấm vào những văn tự đang trôi nổi kia. Một màu huyết vụ hòa lẫn với văn tự chú ngữ kia. Biến thành một con chú linh màu huyết sắc.
Hắn tiến tới điểm một điểm vào mi tâm của cô gái kia. Bắt đầu xuất huyện một ấn ký hình mặt quỷ trên trán màu huyết sắc.
Thông qua ấn ký đó, con huyết linh kia tiến vào cơ thể, bắt đầu chiếm lấy cơ thể và thần trí của cô gái.
Lúc này, những viết thương chi chít trên người cô gái kia cũng bắt đầu khép lại. Hiển lộ một làm da trắng mốt, nhưng lúc này bên ngoài cũng được bao bọc bởi một tầng huyết vụ giống như tên Huyết sắc y nhân.
Đôi mắt to tròn lóng lánh kia, cũng chuyển từ màu đen tuyền sang màu đỏ thẩm. Nó bắt đầu khôi phục sự linh hoạt. Thêm vào một chút khát máu.
Một luồng năng lượng bá đạo cũng bộc phát dung nhập vào cơ thể. Thúc đẩy tiềm lực của cô gái đến cực hạn. Linh cảnh cấp 1, Linh cảnh cấp 2,3,4,5 bắt đầu dừng lại ở đây.
Loại bí pháp con rối này được Huyết y nhân sử dụng một cách thuần thục. Chỉ khác lần này là hắn thi triển chiếm đoạt một cơ thể còn sống. Một con rối có thể tu luyện và phát triển.
“Hahaha! Ngươi từ nay gọi là Hắc Nhi – ta chính là người ban cho ngươi sự sống. Nhiệm vụ của người là phục tùng mệnh lệnh của ta” huyết sắc nhân nói trong sự phấn khích. Vì hắn đã thành công thí khôi phục được loại bí cấm kỵ này.
Hắn ném ra một bộ quần áo hắc sắc, cùng chiếc mặt nạ quỷ có 2 sừng y hệt như cái đang mang.
“Mặc vào đi!” Hắn ra lệnh cho cô gái này.
“Dạ! Chủ nhân!” cô gái răm rắp tuân theo lệnh của tên Huyết sắc y nhân này.
Mà lúc này, Hạ Hành cũng luôn túc trực bên ngoài đợi lệnh của Huyết Sắc Y nhân.
“Ngươi vào được rồi” Huyết sắc y nhân lên tiếng.
“Chúc mừng đại nhân!” Hắn vừa nhìn cô gái bên cạnh mà giật nãy mình.
“Vừa rồi con nhóc này là còn chưa bước vào linh cảnh. Mà nay đã là Linh Hầu” Nghĩ đến đây hắn lạnh người khép nép.
“Không biết đại nhân có thể giúp ta một việc không ạ!” Hạ Hành vẫn canh cánh việc không chiếm đoạt được mẹ của Trần Phong nói ra.
“Nói!” Huyết sắc y nhân nói.
Hạ Hành kể đầu đuôi chi tiết sự việc kia cho tên Huyết sắc y nhân nghe.
“Ngươi có hình của tên tiểu tử đó không đưa ta xem” Huyết sắc y nhân hỏi.
“Dạ có!” Hạ Hành lập tức lấy ra một bức họa hắn đã thảo ra cho một tổ chức sát thủ. Đưa cho vị đại nhân này xem.
“Được ta thành toàn cho ngươi, xem như ban thưởng cho ngươi lần này lập đại công” Huyết sắc y nhân nói tiếp.
Vừa dứt lời, hắn vung cánh tay hút lấy một tên thuộc hạ của Hạ gia. Chưởng một chưởng vào đầu của tên này. Làm hắn trực tiếp chết đi. Sau đó miệng đọc chú ngữ, huyết vụ trong tay của hắn bắt đầu tràn ra. Xâm nhập vào gương mặt của tên hạ nhân này.
Gương mặt của hắn bắt đầu thay đổi, biến thành một gương mặt giống y hệt như Trần Phong. Tiếp đến hắn đánh thêm mấy chưởng vào thân thể. Làm thân thể rách nát như những vết thương của thú dữ tạo ra.
“Phịch!” Thân thể tên hạ nhân nào bắt đầu rớt xuống, bắt đầu thối rữa ra. Giống như đã chết từ rất lâu. Thủ đoạn này cực kỳ tinh diệu. Nếu không phải Hạ Hành tận mắt chứng kiến một việc. Hắn thực không tin con người có thể tạo ra việc này.
“Mang xuống!” hắn vui mừng mang xuống cái xác của Trần Phong giả này. Mà không có một chút thương xót cho cái chết của người thân cận mình.
“Còn một chuyện, tên Trần Phong kia…” Hạ Hành ấp úng nói.
Trong ký ức của cô gái kia Huyết sắc y nhân cũng tìm được ký ức của Trần Phong này.
Hắn phất tay cho cô gái nói “ Hắc Nhi, ngươi đi xử lý việc này”
“Dạ!” cô gái không chần chừ lập tức phóng ra cửa sổ hướng về phía xa biến mất trong đêm tối.
“Khi nào có manh mối về những gì ta dặn dò ngươi. Lập tức báo lại cho ta”. Nói xong tên Huyết sắc y nhân bắt đầu cũng hóa thành một làn huyết vụ tiêu thất đi và để lại một câu.
Cô gái Hắc y nhân này lần theo ký ức của mình, quay về nơi mà trước đây nó từng hay lui tới với người lần này cô muốn giết.
Nhiệm vụ của cô lúc này là giết đi người mà trong ký ức đã từng là thanh mai trúc mã với mình.
Nhưng trong đôi mắt này, không có chưa lấy một tia cảm xúc. Gương mặt lạnh như băng lao về phía ngôi nhà của Trần Phong đang ở.