Chương 27: Thương Vụ

Đấu giá xong khối tinh kim này, Trần Phong cũng không tiếp tục ở lại buổi đấu giá nữa. Hắn biết món vật phẩm cuối cùng xương cốt thần linh kia là ở đâu ra. Vì cũng chính nhờ hắn mà những tên thám hiểm giả mới có cơ hội túc xúc phiến Sâm Lâm đó tìm ra khối xương đó. Mà hắn lại có một bộ lớn xương cốt.

Âm thầm rời đi đấu giá đại hội, Trần Phong 3 người cũng không gặp bất cứ loại ngăn trở nào an toàn về đến nhà.

Hắn thở ra một hơi lôi ra 1 hộp ngọc đựng một Huyết Kỳ Lân quả, một hôm hỏa kim thiết đựng khối Hắc sắc kim thiết kia.

Về phần kim ngân thì hiện tại hắn coi như đã có một phần thu hoạch lớn còn thừa lai 40 triệu kim ngân sau buổi đấu giá.

Hắn cầm Huyết kỳ lân quả lên xem, quả này có vãy ngoài giống như vãy rồng. Hình thù giống quả trứng. Lật tìm kỹ trong Luyện Đan thì thấy rất nhiều diệu dụng. Dùng để chế đỉnh cấp đan dược cấp 6 rất nhiều.

“Đợi đến trình độ luyện dược sư cấp 6 thì không biết ngày tháng nào. Chi bằng ta trực tiếp luyện hóa.” Hắn biết làm như vậy chỉ có nhận được 3 phần dược hiệu của Huyết Kỳ Lân quả. Nhưng cái bây giờ không có nhất là thời gian, hắn cần phải thật nhanh nâng cao thực lực.

Hắn cũng chưa thể luyện hóa ngay Huyết Kỳ Lân quả này. Vì tối nay hắn cần phải làm một việc quan trọng hơn trong một phần kế hoạch của hắn vào đêm nay.

Trước khi đi, Trần Phong vội vàng viết xuống một số thông tin vào một mảnh giấy. Sau đó cất đi.

Giờ tí cũng đã đến, 3 bóng hình vừa lướt đến cổng thành Nam. Thì thấy đã chờ sẳn ở đó rất lâu 1 lão giả.

Một cái hẹn này sẽ thay đổi lịch sử của Trấn Lĩnh Nam.

Bốn người gặp mặt, lảo giả kia với dáng vẻ ân cần đi đến.

“Làm phiền ngài đã cất công đến đây một phen. Tại hạ Lữ Khang – Các chủ Vạn Linh Đan Các” Lữ Khang lên trước ân cần giới thiệu. Ngày thường hắn một thân cao ngạo. Đường đường là 1 luyện dược sư các chỉ. Nay lại dùng bộ dạng này nói chuyện với người này trước măt. Phải biết là Lữ Khang rất trọng yếu việc gặp gỡ lần này.

“Khách sao rồi. Xin thứ lỗi vì đã để các chủ đợi lâu?” Ta tên Trần Phong. Trần Phong giới thiệu.

“Trần Phong? Công tử có liên quan đến chi nhánh của họ Trần gia tộc kia a?” Lữ Khang nghi vấn hỏi. Vì hắn nghĩ bể đầu cũng không nghĩ ra là Trần gia tộc kia có nhân vật cỡ này.

“Không có. Họ không có liên quan gì tới ta!” Trần Phong đáp với vẻ mặt lạnh lùng phủi bỏ quan hệ với Trần gia.

“Chẳng hay các hạ muốn gặp Lữ Khang ta với cái sự tình gì a.” Lữ Khang dò hỏi.

Hắn mặc dù muốn chủ động đưa ra sự tình hợp tác nhưng cũng không thể nào xuống nước trước.

“Các chủ cũng quá xem trọng ta rồi. Ta thì có cái gì sự tình. Chỉ là muốn gặp mặt các chủ nói lời cảm tạ” Trần Phong đoán được ý đồ của Lữ Khang này. Hắn cũng muốn làm một bộ này để không đưa mình vào thế hạ phong trong đàm phán.

“Chỉ vậy thôi a” Lữ Khang bắt đầu sốt ruột. Nếu không phải vì đàm phán về đan dược này hắn đâu phải bỏ ra cái giá lớn như vậy. Nếu cứ như này xong câu chuyện có phải tổ tiên hắn sống dậy, tán cho hắn một phát vì ngu không.

“Trần công tử đừng vội a. Ta tới đây rất có ý thành ý với ngài a. Chúng ta có thể nói một chút về đan dược sự tình a” Lữ Khang vội vàng đưa đến câu chuyện.

“Nói xem một chút” Trần Phong cũng giả vờ muốn kiến thức bày ra bột mặt.

“Vây cho tại hạ xin mạo muội nói thẳng. Tại Trấn Lĩnh Nam thế lực của Vạn Linh Đan Các có thể nói là chi phối hầu hết hoạt động kinh thương ở đây. Nếu chúng ta hợp tác đưa loại đan dược của ngài ra thị trường. Ta tin chắc dưới sự giúp sức của Vạn Linh Đan Các. Rất nhanh chúng ta có thể thâu tóm hết mọi hoạt động, quyền lực, các thế lực đỉnh cấp đều phải cầu cạnh chúng ta. Ngoài ra, đế quốc thường xuyên xảy ra chinh chiến. Với công hiệu của đan dược này, chúng ta có thể một bước lên mây khi cung cấp cho đế quốc” Lữ Khang tự tin chia sẻ.

“Các hạ nói đến đây để ta có chút động tâm a. Vậy các chủ nói chuyện làm ăn này nên nói như thế nào?” Trần Phong bắt đầu giả vờ ngây thơ nói

“ Ngài cung cấp đan phương, chúng ta phụ trách luyện dược và phân phối. Tỉ lệ chia 5-5” Lữ Khang nói.

“Đan phương các chủ muốn cũng không phải không khó. Nhưng ta muốn 6-4. Ta 6 và các chủ 4” Trần Phong bình thản đáp.

Nóng xong hắn lại lấy ra một mảnh giấy nhét vào tay Lữ Khang.

“Các chủ phải xem trong đó viết thứ gì trước khi trả lời ta” Trần Phong khoan thai nói tiếp.

Vội vàng lấy ra mẩu giấy, trong đây viết thêm 3 loại đan dược. Mà loại nào loại nấy đều kinh hãi thế tục không kém cạnh cái Minh Văn Đan kia.

“Chuyện này! Thành giao. Không ngờ Trần công tử đây kinh diễm tuyệt thế. Tại hạ may mắn được biết đến công tử thật là phúc khí của tại hạ” nói xong hắn vội lấy ra một Lệnh bài kim sắc đưa cho Trần Phong.

“Đây là Kim Sắc lệnh bài. Lệnh bài này này khi xuất ra như có mặt tại hạ ở đó. Khi mua dược liệu ở bất cứ đâu đều được giảm 6 thành tiền” Lữ Khang vội vàng chú thích thêm.

Trần Phong cũng không khách khí, nói xong đưa cho hắn một phong bì chứa phương thuốc.

“Đây là phương thuốc của Minh Văn Đan. Còn về phương pháp luyện chế ta tin là Lữ Khang các chủ có thể tự mình chủ trì a” Trần Phong nói.

“Chuyện này! Lữ Khang trầm mặc một lúc. Mong Trần công tử chiếu cố.” hắn dù là Luyện dược sư cấp 4. Nhưng mà dan phương này hắn lần kiến thức. Nên hắn cũng không nắm chắc phần luyện chế có thành công hay không.

“Như vậy đi, các chủ cứ cho thông cáo về sự tình Vạn Linh Đan Các sẽ luyện chế và phân phối đan dược này. Đồng thời, hãy thu gom thật nhiều số dược liệu của Minh Văn Đan. Hai ngày sau, ta sẽ tự mình ghé thăm Vạn Linh Đan Các” Trần Phong đáp lời hắn.

“Dà! Cảm tạ công tử đã chiếu cố.” Lữ Khang đã đạt được hiệp nghị. Lại có thêm đan phương, sắp tới hắn sẽ được kiến thức thủ pháp luyện đan của vị công tử thần bí này. Hắn cười muốn tít cả mắt lên.

Lữ Khang rút ra tấm truyền tin phù, đưa cho Trần Phong. “ Nếu cần gì sự tình, sau này công tử cứ phân phó”

“Hai vị này là Mị Linh và Bạch Linh Nhi họ sẽ thay ta tiếp quản việc giao dịch. Các chủ có thể thông qua bọn họ nói với ta” Trần Phong cũng không muốn vướng víu quá nhiều vào chuyện kinh doanh.

Hắn tin 2 mỹ nhân này có thể giúp hắn giải quyết sự tình. Còn phần mình thì phải nhanh chóng nâng cao thực lực.

“Còn có một cái sự tình. Nhờ các chủ một phen. Ngài giúp ta điều tra một cái sự tình. Hạ gia có làm ra một số sự tình tỷ như bắt cóc 1 thiếu phụ nào đó.” Trần Phong nói ra.

“Dà! Ta sẽ cho lập tức điều tra. Công tử yên tâm, chuyện của công tử hiện tại là chuyện của Vạn Linh Đan Các.” Lữ Khang chắc nịch nói ra.

Nói xong nhóm người từ biệt ai nấy trở về nhà. Của mình.