Trong tay nắm Hỗn Loạn Hải Tiểu Ngọc Thạch, viên đá tròn tròn bóng loáng, phía trong lại như có vô số hắc sắc khí thể trôi nổi tô thêm phần thần bí.
Phía dưới biển Dạ Yểm phát ra từng tiếng thoải mái rên rỉ, Trương Phạm Trần thấy vậy thì có chút kinh ngạc, tác dụng cũng quá mạnh đi a?
Nắm trong tay chơi chơi cũng không có việc gì làm, Trương Phạm Trần đành phải nhắm mắt đợi người tới cứu khỏi nơi này.
Dạ Yểm thì vào vai trò vệ sĩ, cứ mỗi có Quái Ngư tiếp cấn mặc kệ là địch hay bạn đều sẽ đe dọa trước, nếu còn tiến gần thì trực tiếp đánh giết.
Tính tình này hung hãn nha! Bất quá cũng không sao, thiện chiến một chút cũng có điểm tốt...
Không biết qua bao lâu, chỉ là Trương Phạm Trần cảm thấy rất lâu.
Từ đằng xa một con thuyền đang từ từ bơi tới, ánh đèn lấp lánh chiếu vào mắt làm cho Trương Phạm Trần nhịn không được hai mắt hé lại.
Nhìn trên thuyền dấu ấn, hắn cũng liền thả lỏng, đây là người của Bến Cảng!
Bến Cảng là do Thiên Hương Quốc dựng lên ở mỗi tiểu đảo, sử dụng để phân phát Phi Chu ra khơi hoặc là để đậu lại những chiếc thuyền.
Những người này ít nhất cũng không vô cớ hại người, dù sao thì làm công ăn lương phải thực hiện trách nhiệm.
Vẫy vẫy tay ra hiệu, đám người kia từ xa đã phát hiện hắn cũng liền điều khiển thuyền bơi lại gần.
Trên thuyền một cái trung niên nhân liếc xem Sát Lang Bang ấn ký con thuyền thì hơi nhíu mày bất quá vẫn hỏi thăm: “Tiểu bằng hữu, ngươi có làm sao không?”
Trương Phạm Trần cười nhạt: Vị đại thúc này, ta không sao! Bất quá thuyền của ta hỏng rồi, không biết có thể cho ta đi nhờ thuyền trở về đảo được không?”
Giang Trần gật đầu: “Lên thuyền đi, có gì từ từ nói!”
Trương Phạm Trần rời đi thuyền bước lên con thuyền của đám người.
Giang Trần không nói gì, đằng sau hắn đồng bọn đi lên trước kiểm tra con thuyền của Tiêu Lang, một lúc sau thì trở về nhíu mày thì thầm cái gì đó cho Giang Trần.
Giang Trần nghe thì sắc mặt hơi cứng đờ lại, có chút khó khăn hỏi Trương Phạm Trần: “Tiểu bằng hữu? Ngươi trước đó có hay không người quen ở trên thuyền?”
Trương Phạm Trần nghe vậy thì mỉm cười: “Có, bất quá bọn họ tương đối xui xẻo, bị cá ăn rồi!” Nói xong hắn còn đang tiếc lắc lắc đầu, Giang Trần sắc mặt đi theo cũng biến đổi không lường.
Nhìn ra Giang Trần thần thái biến đổi khó lường, Trương Phạm Trần bình tĩnh nói: “Đại thúc nha...Ngươi chắc là không nhìn thấy thứ gì đi? Ta còn phải trở về Thất Thương Học Viện tiếp tục học tập đâu?”
Nói xong hắn còn đem ra bản thân Ngự Thú Ban thân phận cho Giang Trần xem, người sau cũng xem như tương đối hiểu chuyện mỉm cười chắp tay nói: “A! Là Thất Thương Học Viện học viên a! Thất lễ, thất lễ rồi!”
Trương Phạm Trần cười cười cũng không nói gì.
Giang Trần từ từ đứng dậy đi qua kiểm tra con thuyền của Tiêu Lang một hồi thì nói: “Ai nha? Con thuyền này hư hỏng cũng quá nặng đi?” Nói đến hắn còn đạp đạp vào con thuyền, không biết dùng lực lớn bao nhiêu, con thuyền liên tục rung rinh rung rinh...
“Ai! Cho dù đem về cũng chưa chắc dùng được! Các ngươi dùng lửa đốt nó đi!” Giang Trần thở dài nói, đằng sau thuộc hạ liếc nhau, bọn họ hiểu ý trực tiếp phái ra một cái Hỏa hệ Linh Căn người đốt cháy con thuyền.
Trương Phạm Trần trong suốt quá trình mỉm cười không nói, dù sao lúc trước cũng xem như có một lần kinh nghiệm, hắn cũng không có bỡ ngỡ gì...
Giang Trần ngồi xuống, mỉm cười không nói chuyện.
Sau lưng một cái vừa mới gia nhập thuộc hạ khó hiểu hỏi: “Lão đại? Ngươi tại sao lại biểu hiện ra sợ hắn như vậy?”
Giang Trần liếc tên thuộc hạ kia một cái: “Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào? Trực tiếp vạch mặt?”
“Ách...” Thanh niên nghẹn lời không biết nên nói gì tiếp.
“A Sửu, ngươi không hiểu, ở ngoài biển có rất nhiều quy tắc ngầm, chúng ta chỉ là làm công ăn lương, không cần dính vào những việc đó cho hại cái thân...”
“Nói chi nếu con thuyền kia để lộ ra ngoài, chúng ta cũng sẽ phải gặp không ít rắc rối!”
Giang Trần trong lòng rất phức tạp, hắn thực ra không có nói ra hết lý do, một trong những lý do quan trọng nhất bên trong là hắn sợ chết...
Con thuyền đó Giang Trần thấy qua, là của Phó Bang Chủ Sát Lang Bang! Luyện Khí Kỳ Đỉnh Phong cường giả!
Mà bây giờ bóng dáng của hắn cũng không thấy mà là một cái ‘thiếu nữ’ vô danh vô tiếng không biết từ đâu ra mà xuất hiện trên thuyền.
Bị cá ăn? Có quỷ tin!
Nhìn nhàn nhã Trương Phạm Trần cùng trong biển Dạ Yểm, Giang Trần một cái lão niên trùng có ngốc cũng không muốn đi kết oán với loại người này!
...
Thu Dạ Yểm vào trong Thú Cầu, Trương Phạm Trần cũng đã làm quen đôi chút với đám người này nên cũng biết tên của họ: “Giang Đại Thúc? Con kia Hải Vương xử lý xong chưa?”
Giang Trần nghe Trương Phạm Trần hỏi thì từ từ lắc đầu: “Vẫn chưa, bất quá nhanh! Phía bên những cái khác hòn đảo phái ra chi viện đã đến rồi, bây giờ đang chiến đấu với cái kia Hải Vương!”
Trương Phạm Trần gật gật đầu.
Không biết đi qua bao lâu, trong lòng Trương Phạm Trần vang lên một giọng nói: “Keng! Xuân Giang Quần Đảo khu vực Đại Sự Kiện: Hải Vương Hạo Kiếp! Hoàn thành!”
“Xét Hải Vương bị tiêu diệt phát cho mỗi vị Xuyên không giả +1 Hoàng Kim Bảo Rương!”
“Xét thành tích cá nhân, Xuyên không giả Chu Bàn ở trong Hải Vương Hạo Kiếp tiêu diệt được 37 Hắc Thiết cấp Sinh Linh ban tặng +3 Hắc Thiết Bảo Rương!”
“Xét thành tích cá nhân.... +4 Hắc Thiết Bảo Rương!”
“Xét thành tích cá nhân... +2 Thanh Đồng Bảo Rương!”
“Xét thành tích cá nhân...+1 Bạch Ngân Bảo Rương!”
...
“Xét thành tích cá nhân, Xuyên không giả Trương Phạm Trần ở trong Hải Vương Hạo Kiếp tiêu diệt 214 Hắc Thiết cấp Sinh Linh, 5 Thanh Đồng cấp Sinh Linh bang tặng +2 Bạch Ngân Bảo Rương!”
Trương Phạm Trần xem xong liền bừng tỉnh, ở trên bảng điều khiển, hình ảnh Giang Thiên Hùng hiện lên, chỉ là so với trước bộ dáng của hắn lúc này có chút tàn tạ, cả người ướt sũng tràn đầy vết thương.
“Những người còn sống sót có thể quay về! Hải Vương đã bị đánh bại!” Giang Thiên Hùng nghiêm túc nói, tiếp sau hình ảnh của hắn liền dập tắt.
Bầu trời mây đen cũng tan, mưa ngừng lại, chỉ là giờ khắc này đã là ban đêm nên cũng không có khác biệt gì mấy.
Giang Trần thấy vậy thì cười nói: “Tốt! Đi về thôi!”
Trương Phạm Trần không có ý kiến, im lặng trốn ở một góc mở rương...
“Keng! Mở ra Hoàng Kim Bảo Rương! Thu được Kim Cương cấp Thể Chất: Tam Đạo Thể!”
“Keng! Mở ra Bạch Ngân Bảo Rương! Hoàng Kim cấp Cơ Khí Binh bản vẽ: Nguyên Từ Khải Giáp!”
“Keng! Mở ra Bạch Ngân Bảo Rương! Bạch Ngân Cực Phẩm Linh Kỹ: Ngự Hải Cửu Chỉ!”
“Phát hiện đồ vật có thể Bạo Kích Cải Tiến! Có hay không cải tiến?”
“Có!”
“Keng! Bạo kích x341 lần! Thu được Vương cấp Thể Chất: Cửu Đạo Vương Thể!”
“Keng! Bạo kích x75 lần! Thu được Bạch Kim cấp Cơ Khí Binh bản vẽ: Dị Năng Khải Giáp!”
“Keng! Bạo kích x37 lần! Thu được Hoàng Kim Thượng Phẩm Linh Kỹ: Nhất Chỉ Động Hải Vực!”
[Cửu Đạo Vương Thể: Bản thân sở hữu khả năng đặc biệt, trong bên trong Đại Đan Điền có Tiểu Đan Điền! Bản thân có thể Tu Luyện cùng lúc chín loại Công Pháp khác nhau mà không sợ bị phản phệ! Tiểu Đan Điền có thể luân chuyển qua lại giao nhau tạo thành tuần hoàn! Có thể nhờ một số điều kie]
[Cơ Khí Binh bản vẽ Dị Năng Khải Giáp: Đây là bản vẽ của Dị Năng Khải Giáp, cần Biển Sâu Huyền Thiết, Khủng Nha Cự Ngạc xương cốt, Bắc Băng Dương Hàn Băng...]
[Nhất Chỉ Động Hải Vực: Hoàng Kim Thượng Phẩm Linh Kỹ! Nhất chỉ có thể làm cả biển rộng sôi trào! Nhất chỉ có thể xuyên qua hải vực! Nhất chỉ có thể thao túng biển cả! Nhất Chỉ Động Hải Vực có 3 chiêu! Phần Hải Chỉ! Phá Hải Chỉ! Ngự Hải Chỉ!]
...
Công Pháp, Bảo Vật, Cấp Bậc Yêu Thú phân biệt là: Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Bạch Kim, Kim Cương, Lục Bảo, Tinh Anh, Vương...
Cảnh Giới: Đoán Thể-Khai Huyệt-Tiên Thiên (Hắc Thiết)
Luyện Khí (Thanh Đồng)
Trúc Cơ (Bạch Ngân)
Kim Đan (Hoàng Kim)
Phân Thần (Bạch Kim)
Nguyên Anh (Kim Cương)
Hóa Thần (Lục Bảo)
...