Trương Phạm Trần từ bên hông của Lâm Trung lấy được một chiếc Túi Trữ Vật, không nói một lời hất bay thân thể của hắn xuống biển, bản thân thì rơi xuống con thuyền đang dần dần chìm.
Lâm Trung thân thể vốn đã bị xỏ xuyên một lỗ lớn, máu tươi không ngừng chảy ra, hai mắt của hắn trắng xám vô hồn, thân thể có vài nơi cháy đen thậm chí còn có tử điện quanh quẩn.
Tiêu Lang cả người run lên sợ hãi, trong mắt của hắn Trương Phạm Trần lúc này giống như ác ma, trong tay trường thương của hắn bất cứ lúc nào cũng có thể xỏ xuyên thân thể cúa chính mình...
Nghĩ tới đây mặt của hắn càng tái, phía dưới quần có chút ướt ướt...
Trương Phạm Trần đằng xa chán ghét nhìn Tiêu Lang, quả nhiên là cái công tử bột...
Cảm nhận được ánh mắt như muốn giết người đến từ Trương Phạm Trần, Tiêu Lang lo sợ hét lên: “A!!!”
Tay chạm vào bàn điều khiển, bắt đầu hoảng loạn bấm bừa chỉ hi vọng có thể rút khỏi đây nhanh nhất có thể.
“Trục trặc! Trục trặc! Trục trặc!” Máy móc thì lại không như ý hắn, điên cuồng thông báo hư hỏng máy móc.
Có thể nói là trời muốn tuyệt đường người, Tiêu Lang răng cắn đến chảy máu, vẻ mặt của hắn điên cuồng vô cùng, tay không ngừng đánh vào bàn điều khiển: “Chạy!! Chạy cho ta!!”
Cho dù đánh đến hai tay bị máu tươi nhuộm đỏ, Tiêu Lang nhận được kết quả vẫn không hề có chút đổi mới, con thuyền vẫn nằm im trên mặt biển...
Trương Phạm Trần một tay chống cằm, hơi lạnh nhạt nhìn hắn diễn trò: “Ngươi không cần cố gắng! Ngươi nghĩ hai cú tông mạnh vào con thuyền nó sẽ chạy bình thường sao? Nói chi ta còn rót một chút lôi điện vào trong?”
Tiêu Lang từ sợ hãi hóa thành điên cuồng, không chút sợ chết chỉ vào Trương Phạm Trần: “Ngươi!! Chính là do ngươi!!! Ngươi cái này ác độc nữ nhân!! Đều là ngươi muốn hại chết ta!!!”
Trương Phạm Trần mỉm cười: “Thứ nhất, ta không phải là nữ! Ta là nam nhân!”
“Thứ hai là do ngươi chọc ta trước! Chứ ngươi nghĩ ta muốn sao?”
Tiêu Lang sắc mặt khó coi vô cùng, tay vẫn không hạ xuống, định mở miệng chửi thì đã bị Trương Phạm Trần xen vào: “Thứ ba, đó chính là hạ tay ngươi xuống đi, bằng không cá mập sẽ ăn đó...”
“Hahaha! Ngươi bị điên rồi sao? Nơi đây làm gì có cá mập!!”
“Tí tách!” Vừa nói xong, trên mặt của Tiêu Lang dính một số chất lỏng kỳ lạ.
Định dùng tay lau đi, nhưng Tiêu Lang phát hiện tay của mình vừa chỉ Trương Phạm Trần đã biến đâu không thấy.
Cảm giác đau nhói đến từ bả vai làm hắn nhịn không được té xuống con thuyền, hai chân quỳ xuống thất thanh hét lên đầy thống khổ: “A!!!!”
“Ngươi...Ngươi làm gì...” Tiêu Lang hơi thở hỗn loạn hỏi.
“Đơn giản là cá mập ăn thôi, ta có làm gì?”
Tiêu Lang hai mắt đỏ như máu, hắn lúc này tâm thần điên cuồng vô cùng, định ngẩng đầu lên đe dọa Trương Phạm Trần.
Bất quá thứ hắn thấy chỉ là một cái miệng cá mập...
“Phốc!” Dạ Yểm cắn nát đầu của Tiêu Lang, bản thân lại trở về với biển cả.
Trương Phạm Trần trước đó ở dưới nước có âm thầm thả ra Dạ Yểm, ý là ngăn chặn cho Tiêu Lang không thể chạy nhưng ai ngờ ông trời cũng muốn giết hắn.
Nhảy lên trên thuyền, Trương Phạm Trần từ từ kiểm tra thân thể của Tiêu Lang.
Kết quả tìm ra một tấm lệnh bài cùng với Túi Trữ Vật.
Lệnh bài hắn không nhìn, trực tiếp bóp nát.
Thứ này rất có khả năng được gắn chip định vị! Trương Phạm Trần không muốn giữ mối họa trong người.
Kiểm tra Túi Trữ Vật, Trương Phạm Trần chả tìm được thứ gì ra hồn.
Có thể nói là nghèo rớt mồng tơi...
Không nói nhiều, ném biển...
Lại lấy ra Túi Trữ Vật của Lâm Trung, Trương Phạm Trần kiểm tra một lúc thì thấy cũng hụt hẵng không kém.
Cả hai đều nghèo như nhau, chả khác bao nhiêu cả...
Bất quá nghĩ tới đi ra ngoài biển ít có ai đem theo hết gia tài của mình, Trương Phạm Trần lại cười khổ.
Nhưng khi nhìn ở trong góc Túi Trữ Vật một tấm tàn đồ, Trương Phạm Trần hai mắt lại phát sáng.
Cầm tấm tàn đồ ra, Trương Phạm Trần phát hiện thứ này chỉ có một phần tư, có thể nói là rất nhỏ, có khi còn tìm không ra được thứ gì...
Phía trên chỉ đơn giản viết: “Nhị Thập Tứ Đảo ứng Thiên Tinh...”
Bên cạnh là một 2 3 cái tiểu đảo trên không, cũng không có ghi chú khác để giải thích...
Có thể nói là rất mờ mịt không có quá nhiều thông tin.
“Bất quá tại sao ta lại thấy cảnh vật trong đây có chút quen thuộc?” Trương Phạm Trần nhíu mày nói thầm.
Xoay trái xoay phải, nhìn dọc nhìn ngang, Trương Phạm Trần càng xem càng thấy quen thuộc.
Đột nhiên trong não hải một ký ức hiện lên, Trương Phạm Trần nhanh chóng lấy ra một tấm bản đồ từ Nhẫn Trữ Vật ra đối chứng.
“Xuân Giang Quần Đảo! Tấm tàn đồ này thế mà lại chỉ Xuân Giang Quần Đảo!” Trương Phạm Trần rất kinh ngạc, bất quá kiểm tra lại Trương Phạm Trần cảm thấy bản thân lấy được tàn đồ không phải là quan trọng nhất...
Tàn Đồ lấy là ở phần thượng du, chỉ có ba cái tiểu đảo nhỏ nhất!
Lắc lắc đầu, Trương Phạm Trần cũng không có ý định tiếp tục suy nghĩ mà cất tàn đồ vào trong người.
Hắn ý định về Học Viện rồi lại tra thử xem, ở đây không tiện cho lắm.
Cất tấm tàn đồ vào trong Nhẫn Trữ Vật xong, Trương Phạm Trần nằm trên chiếc thuyền mở ra Hệ Thống kiểm tra xem bản thân Trứng Quái Ngư đã giao dịch tới đâu rồi.
Không ngoài ý muốn, lại có thêm vài cái Hoàng Kim cấp Trứng Quái Ngư!
Bất quá Trương Phạm Trần cũng không có lựa chọn đổi mà từ từ lướt xem xem còn có thứ gì tốt không.
Lướt xuống một lúc thì Trương Phạm Trần phát hiện một món đồ tương đối quái dị, là một viên đá màu đen.
[Hỗn Loạn Hải Quái Thạch]
[Tăng 1,5 tốc độ tu luyện cho Quái Ngư khi ở gần, đồng thời nếu sử dụng lâu có thể sẽ bị đưa vào trạng thái hỗn loạn không phân địch ta cứ thấy gì trước mặt liền công kích! Có tỉ lệ giảm đi tiềm năng!]
Trương Phạm Trần xem xong liền lắc đầu, đây đơn giản mà nói là một cái hố!
Nếu dại khờ sử dụng tuy giai đoạn đầu tốc độ có thể nói rất nhanh nhưng về sau thì sao?
Trương Phạm Trần định lướt xuống nhưng một ý tưởng hiện lên trong đầu làm hai mắt hắn sáng lên.
“Tại sao ta lại quên a!” Trương Phạm Trần cười ha hả gõ gõ trán một cái.
Bàn tay vàng của hắn là cải tiến, nói không chừng có thể làm mất đi tác dụng phụ này thì sao?!
Dù sao hắn cũng không quá quan tâm cái này Bạch Kim cấp Trứng Quái Ngư, chỉ cần cho Trương Phạm Trần một thời gian cũng dễ dàng tìm lại một cái Bạch Kim cấp Trứng Quái Ngư!
Ngược lại cái này Quái Thạch tác dụng tốt hơn nhiều! Có thể gia tăng tốc độ tu luyện!
Nghĩ là làm, Trương Phạm Trần liên hệ với cái kia sử dụng Quái Thạch làm đồ giao dịch.
Hắn gọi Ma Minh Hải, tên nghe có chút khí phách...
“Đồng hương? Ngươi có ở đó không, cái kia Hỗn Loạn Hải Quái Thạch còn giao dịch hay không?”
Qua tầm 2 3 phút thì liền có hồi âm: “Ách? Quái Thạch nào cơ?”
Trương Phạm Trần khóe miệng run run, cái này gia hỏa chỉ sợ quên luôn cái kia Quái Thạch rồi!
“A! Là cái ta đặt làm giao dịch với Bạch Kim cấp Trứng Quái Ngư!!” Không cần nhắc nhở, Ma Minh Hải cũng nhớ ra.
“Đại Lão? Chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta giao dịch sao?” Trực tiếp xưng hô Đại Lão, trong mắt Ma Minh Hải thì có thể đem Bạch Kim cấp Trứng Quái Ngư ra làm giao dịch liền không phải người thường!
“Ân? Không muốn?”
“A! Muốn! Muốn!” Cả hai không nói nhiều, đạt thành giao dịch.
Ở một nơi nào đó trong Vân Hải Giới, một thanh niên cả người y phục rách rưới ôm một quả trứng hai mắt chảy xuống một hàng nhiệt lệ: “Lão tử...Đổi đời!”
Tuy nhiên vẫn là nên ôm bắp chân trước đã: “Đại Lão...Chúng ta kết bạn được không?”
Trương Phạm Trần đối với Quái Thạch rất hứng thú, nghe được Ma Minh Hải nói vậy thì cười nhắn: “Cũng người kết bạn, ta có lợi gì?”
“Ách?” Ma Minh Hải trực tiếp cứng lại, suy nghĩ một hồi thì nói: “Thiên phú của ta không được, nhưng vận khí còn có thể, viên kia Quái Thạch là ta trong vô tình nhặt được! Không nói dối Đại Lão ngươi, ta Luân Hồi lựa chọn khả năng mạnh nhất là nhặt bảo!”
Trương Phạm Trần nghe vậy không biết thổi da trâu hay đang nói thật, bất quá kết bạn cũng liền kết đi, dù sao thì cũng không có thiệt thòi gì: “Tốt!”
Ma Minh Hải bên kia sắc mặt hưng phấn, thành công rồi a!!
Trong Diễn Đàn có vô số vụ ôm bắp đùi làm Ma Minh Hải rất ghen tỵ nhưng lại không tìm được con mồi nào ưng ý, bây giờ có rồi a!
Bất quá ôm bắp đùi muốn mạnh thì phải ở gần nhau, giai đoạn này phải cố gắng chịu khổ a...
...
Trương Phạm Trần đóng lại Hệ Thống, trong tay cầm lấy Hỗn Loạn Hải Quái Thạch, là một viên đá màu đen nhưng rất bóng loáng.
Một cổ cảm giác thoải mái không ngừng từ viên Quái Thạch này thải ra, bất quá Trương Phạm Trần ẩn ẩn vẫn thấy có chút quái dị, chắc đây là điểm hại mà Hệ Thống nói đi...
“Phát hiện có thể Bạo Kích Cải Tiến! Có hay không cải tiến?”
“Có!”
“Keng! Bạo kích 14 lần! Thu được Hỗn Loạn Hải Tiểu Ngọc Thạch!”
[Hỗn Loạn Hải Tiểu Ngọc Thạch: Ổn thần, tịnh tâm! Tăng gấp đôi tu luyện tốc độ cho Quái Ngư bên cạnh! Khác với Quái Thạch, Tiểu Ngọc Thạch không có mặt hại!]