Chương 13: Quỷ Dị Tư Đồ Nguyên

Trịnh Anh Dũng biết chính mình quá lộ liễu nên ho khan nói: “Khụ khụ! Chừng nào thì ‘giao lưu’?”

“Có thể sẽ là ở 3 ngày sau, ít nhất phải để bọn nhóc tìm hiểu kĩ càng chính mình Hải Sủng mới được.” Tô Linh Đồng lắc lắc đầu nói.

Bỗng dưng phía bên Kiếm Xỉ Học Viện một thiếu niên giơ tay lên nói: “Phó Viện Trưởng, chúng ta không thể tỉ thí trước sao?”

Tô Linh Đồng nhíu mày: “Tư Đồ Nguyên, chúng ta mục đích là rèn luyện giao lưu về Ngự Thú Sư!”

Tư Đồ Nguyên vẫn kiên định nói: “Phó Viện Trưởng, nếu đã giao lưu rèn luyện thì phải rèn luyện về mọi mặt! Với lại năm nào chúng ta cũng có tỉ thí với nhau! Chẳng lẽ ngày sợ Kiếm Xỉ Học Viện chúng ta đánh tan Thất Thương Học Viện gây xích mích sao?”

Phía Thất Thương Học Viện chúng học viên nhíu mày, tiểu tử này đang thỏa thỏa gây chiến!

Kiểm Xỉ Học Viện người đi theo cười nói: “Đúng a Phó Viện Trưởng! Chúng ta phải tỉ thí một hai chứ! Xem như khởi động trước khi giải đấu bắt đầu a!”

“Đúng vậy đúng vậy!”

Nhìn Tô Linh Đồng khó xử, Trịnh Anh Dũng cười giải vây: “Tốt! Nếu bọn nhỏ muốn tỉ thí thi cho bọn chúng tỉ thí đi! Dù sao năm nào cũng đánh, cho bọn chúng đánh trước một trận xem sao!”

Tô Linh Đồng vuốt vuốt mi tâm: “Tốt! Vậy thì đánh đi!”

Trịnh Anh Dũng mỉm cười: “Hai bên học viện cử ra một học viên tiêu biểu đại diện hai bên học viện tỉ thí! Thấy như vậy có vấn đề không?”

“Không có vấn đề, các ngươi ai tiến lên?”

Cái kia Tư Đồ Nguyên không nói một lời đứng lên trước, tràn đầy khiêu khích hướng Thất Thương Học Viện chúng học viên khiêu chiến: “Các ngươi ai ra đánh với ta? Chọn thì chọn nhanh nhanh! Dẫu sao các ngươi cũng sẽ thua thôi!”

Nghe những lời này, cho dù là giống như Trịnh Anh Dũng, Triệu Băng Viêm là lão sư cấp bậc cũng không nhịn được nhíu mày, thật cuồng ngạo!

Tô Linh Đồng cùng một số lão sư của Kiếm Xỉ Học Viện cũng không biết nói gì hơn, tuổi trẻ khinh cuồng a!

Trương Phạm Trần ở trong đám đông vuốt vuốt cằm, hắn đang suy nghĩ có nên hay không đi lại dạy dỗ cái này cháu trai...

Bất quá lúc này một người đã đi lên giành chỗ trước!

Phó Tư Anh bẻ bẻ cổ đi lên, tràn đầy chán ghét nói: “Tư Đồ Gia một đứa con ghẻ đi tới nơi này liền cuồng ngạo? Là bị các huynh đệ bức áp hay là do gia tộc vứt bỏ đây?”

Tư Đồ Nguyên nhìn Phó Tư Anh vẻ mạo thì đồng tử co lại, hét lên kinh ngạc: “Phó Tư Anh! Ngươi làm sao ở đây!!”

Phó Tư Anh cười lạnh: “Tên ta cũng là ngươi có thể gọi sao? Một đứa con ghẻ!”

“Ngươi!!” Tư Đồ Nguyên nghe những lời này thì mặt trực tiếp biến đỏ rồi lại biến xanh.

Hai vai hắn run rẩy như đang nén cơn giận dữ trong người, Phó Tư Anh nói trúng hắn tim đen...

Ánh mắt của những cái khác học viên biến quái dị sau đó lại thành vui sướng...Hít hà, drama a~

Tư Đồ Nguyên tức giận một lúc thì cười như điên: “Hahaha!! Phó Tư Anh a! Ngươi nói ta, vậy tại sao ngươi lại ở cái nơi khỉ ho cò gáy này?”

“Thứ nhất! Đây không phải là nơi khỉ ho cò gáy! Xuân Giang Quần Đảo là Quần Đảo quan trọng thứ 13 của Thiên Hương Quốc! Ngươi chẳng lẽ ngay cả điều này cũng không biết sao?” Phó Tư Anh chế nhạo nói.

Tư Đồ Nguyên nghe vậy thì mặt biến tái xanh: “Ngươi...”

“Thứ hai! Ngươi có chắc ta là giống như ngươi bị đày qua đây sao? Một con khỉ trong Tư Đồ Gia chỉ biết suốt ngày múa xiếc ỷ vào thân phận mà gây thù ghét với nhiều người! Thậm chí ngay cả gia tộc vì tương lại mà lựa chọn bỏ rơi ngươi!”

“Tin tức này trong giới Quý Tộc đã lan xa! Vốn tưởng năm đó hào nhoáng Tư Đồ Nguyên cũng biết sai mà sửa! Xem ra là ta quá xem trọng ngươi...” Phó Tư Anh cười lạnh nói.

Tư Đồ Nguyên hai tay bóp chặt, mất kiểm soát lao lên, không nói một lời tấn công Phó Tư Anh: “Chết đi!!!”

“Xùy! Quả nhiên là một con khỉ!” Phó Tư Anh cười lạnh, tay tụ quyền tránh né Tư Đồ Nguyên tấn công sau đó đánh thẳng vào bụng của hắn!

Tư Đồ Nguyên bị đánh vào chỗ mềm thì nước miếng nước dãi đều phun ra, ôm bụng mà té xuống đất quằn quại đau đớn.

Phó Tư Anh nhíu mày nói: “Ngươi bây giờ so với trước còn yếu? Chuyện gì xảy ra?”

Tư Đồ Nguyên thấy chết không sờn lạnh lùng lườm Phó Tư Anh.

Ngươi sau mỉm cười: “Phế vật...”

Tô Linh Đồng ra hiệu cho người đem Tư Đồ Nguyên kéo lên, trong lòng có chút hối hận, đây là cái học viên quái quỷ gì vậy a! Thực lực thì không có mà lại đòi đi lên đánh! Thật mất mặt a!!

Nàng lúc này hận chết Tư Đồ Nguyên, biết trước vậy liền cho người khác lên đánh!

Trịnh Anh Dũng thấy bầu không khí có chút trầm trọng thì cười nói: “Đừng để ý mấy cái tiểu tiết ở phía trước! Đi vào thôi! Đi vào thôi!”

Phía bên Kiếm Xỉ Học Viện biết đối phương đây là đang hạ bậc thang nên cũng bất đắc dĩ cười gật đầu.

Thất Thương Học Viện đám người xì xáo bàn tán, không phải cười nói về Kiếm Xỉ Học Viện mà là Tư Đồ Nguyên! Kẻ không biết sống chết luôn bị người khác nhằm vào...

Tư Đồ Nguyên hai tay nắm chặt, ánh mắt âm trầm: ‘Đợi! Cho ta đợi! Ta sẽ bắt các ngươi hối hận!!!’

Trương Phạm Trần từ xa hơi liếc hắn một cái, trong tay bất giác có Lôi Linh Lực lượn lờ.

“Thật là quái dị...” Hắn bỏ lại một câu sau đó liền rời đi, hướng về Bến Cảng mà đi.

3 ngày sau có thể sẽ phải cho Dạ Yểm đánh nhau, bây giờ ít nhất cũng phải làm quen một chút mới được...

Trương Phạm Trần đi lên xe Taxi liền chạy một đường tới Bến Cảng.

Xuống xe lúc sau, hắn không nói một lời đi vào căn nhà gỗ to gần ở Bến Cảng.

Đi tới trước quầy, Trương Phạm Trần nhìn vị kia nữ nhân viên rồi nói: “Ta muốn mướn một con thuyền đi tới Hắc Thiết Ngư Trường! Uhm, cùng theo một hộp Lục Mao Trùng!”

Lục Mao Trùng là mồi câu chủ yếu của Hắc Thiết và Thanh Đồng Quái Ngư!

Vị kia nữ nhân viên mỉm cười gật gật đầu, từ trong tủ lấy ra một hộp Lục Mao Trùng.

Tiếp sau kiểm tra máy tính thì hơi khó khăn nói: “Vị tiên sinh này, Phi Chu đi tới Hắc Thiết Ngư Trường hiện tại không có, không biết tiên sinh còn có cái khác lựa chọn hay không?”

Trương Phạm Trần nhíu mày hỏi lại: “Chẳng lẽ 4 cái Hắc Thiết Ngư Trường đều hết rồi sao?”

Nữ nhân viên cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi! Dạo gần đây tới mùa của Điện Châu Ngư nên có rất nhiều người đi tới Hắc Thiết Ngư Trường!”

“Điện Châu Ngư? Ta nhớ là phải 1 tháng sau mới tới mà?” Trương Phạm Trần khó hiểu, Điện Châu Ngư là một loài cá thân dài ở trước cổ có viên bảo châu chứa lôi điện! Bình thường tới mùa là tháng 5, bây giờ mới tới tháng 4! Không nên a!

Nữ nhân viên nói: “Ta nghe nói Điện Châu Ngư lần này xuất hiện vấn đề, phải trở về sinh sản gấp! Thế nên mùa Điện Châu Ngư năm nay sớm hơn mọi năm!”

Trương Phạm Trần suy tư một lúc thì dò hỏi: “Thế thì còn ranh giới giữa hai vùng Hắc Thiết cùng Thanh Đồng còn Phi Chu hay không?”

“Ách? Tiên sinh, ngày chẳng lẽ định đi tới đó?”

Trương Phạm Trần im lặng gật gật đầu.

“Uhm, để ta kiểm tra...”

Một lúc sau thì nữ nhân viên này mỉm cười nói: “Tiên sinh ngài quả thực may mắn! Vẫn còn một chiếc Phi Chu bay tới khu vực đó!”

Trương Phạm Trần thở ra một hơi, hôm nay may mắn a!

Nữ nhân viên đưa lệnh bài cho Trương Phạm Trần, người sau cũng trả tiền rồi rời đi.

Vừa đi tới cửa, vị kia nữ nhân viên không quên nhắc nhở một câu: “Tiên sinh ngài đi nhớ cẩn thận! Mùa này Điện Châu Ngư rất đông đúc, bọn chúng cũng rất hung hãn!”

Trương Phạm Trần yên lặng gật gật đầu, nói thật thì hắn cũng không sợ là mấy, Điện Châu Ngư bình thường chỉ có Hắc Thiết Cấp, biến dị thì cũng chỉ được Thanh Đồng Cấp! Với lại sở hữu Lôi Thuộc Tính Linh Căn, hắn có một độ miễn dịch với lôi điện! Cho dù là ở trong nước cũng không sợ!

Bất quá cẩn thận vẫn là trên hết! Trương Phạm Trần lắc lắc đầu rời đi...

Chỉ là không hề hay biết phía sau có vài cái chuột nhắt đang từ từ theo sau lưng...