Chương 3 - Lãnh Nhược Thanh
Hắn vui mừng chạy khắp nơi vì đã luyện thành tầng thứ nhất. Mọi thứ trở lên rõ ràng cho dù là vào ban đêm.
Từ con kiến đến chiếc lá mọi chuyển động đều bị Đế Thiên nắm trong mắt.
Khi hắn đang vui mừng thì không biết rằng có một bóng đen đã chạy vào nhà của hắn.
"Mau tìm cho ra nữ nhân đó cho ta, có nữ nhân thôi mà cũng không giữ được" giọng nam nhân khàn khàn vang lên mang theo sự bất mãn với 4 tên hắc y nhân còn lại.
"Cô ta chết chắc rồi. Mang trên người thương nặng lại trúng Mê Hồn Tán và Nhuyễn Cốt Độc ít nhất một tuần không thể cử động" một tên hắc y giọng nam không ra nam nữ không ra nữ nói.
"Chỉ tiếc không thể đùa nghịch cô ta dưới háng quần" giọng nói của tên lùn nhất bọn mang theo sự dâm tà và hèn mọn
Tên thủ lĩnh tức giận quát"Câm mồm mau chia ra tìm cho ta. Các ngươi biết Lãnh Nhược Thành là thiên tài đỉnh tiêm của Trì Dao thánh địa,nếu cô ta còn sống mà thoát được thì tất cả chúng ta sẽ chết rất thảm"
Tên hắc y bị quát mặt xám xịt rời đi
Về đến nhà Đế Thiên giật mình khi thấy trong nhà có thêm một người" ngươi là ai ? Tại sao lại xông vào nhà ra? "
Mãi không thấy trả lời. Đế Thiên thấy bóng người nằm trên đất không động đậy lại gần thăm dò " này ngươi có sao không?"
Đế Thiên dùng chân đá nhẹ vô người nằm trên đất. Hắn kỳ lạ tiến đến gần xem vì đây là lần đầu hắn thấy nhân loại. Một cô gái thân dài tầm mét năm năm.
Dáng người thon gầy chỗ cong cần cong chỗ lõm cần lõm. Khuôn mặt xinh đẹp mi thanh mục tú tóc đen bóng mượt búi gọn ngang vai.
Môi thâm lại có vẻ như bị trúng độc, đôi mắt nhắm nghiền kết hợp dáng người, khuôn mặt với khí chất chắc chắn là băng sơn nữ nhân.
Thân thể có rất nhiều vết thương, toàn thân là máu trông rất doạ người
Đế Thiên nghĩ mãi không ra tại sao cô ta lại xông vào nhà mình mà còn bị thương nặng.
"Bị thương nặng như này chắc cũng không phải kẻ hiền lành gì,ai biết cô ta còn chiêu trò gì phía sau không"Đế Thiên nói thầm
"Ta cũng không phải người tốt lành gì,cũng không có nghĩa vụ phải cứu cô,sống chết do trời"Đế Thiên lẩm bẩm quyết định mặc kệ cô gái
Đế Thiên lấy ít sữa dê cho vào miệng uống,rồi ngồi xuống hấp thụ linh khí trung quanh.
Đúng như Đế Thiên đã nghĩ ,lúc hắn nhắm mắt tu luyện,mắt cô gái mở ra thành phi kiếm trong nhẫn chữ vật của cô mới an tĩnh lại.
Nếu vừa rồi Đế Thiên chỉ cần có hành động sai lầm thì thành phi kiếm đó chắc chắn sẽ lấy mạng hắn ta.
Vì Đế Thiên đã tu thành tầng thứ nhất của Thiên nhãn bí thuật nên việc chiếc nhẫn có linh khí nhẹ nhàng phát động hắn liền biết cô ta không đơn giản.
Việc ngồi xuống tu luyện chỉ để đánh lừa cô gái và xác nhận lại suy đoán của mình. Việc cô gái mở mắt ra và thu lại linh khí dao động đều bị Đế Thiên nhìn thấy.
"Đúng như ta đoán,cô ta rất nguy hiểm và không đơn giản"Đế Thiên lẩm bẩm trong bụng.
Cả đêm hắn không ngủ mà duy trì trạng thái tỉnh táo ,thỉnh thoảng còn nhìn trộm về phía cô gái." Ai biết được lúc mình ngủ có bị người ta đâm một kiếm giết chết không. Cẩn thận không thừa."Đế Thiên cảnh giác nhìn về phía bóng người.
Không chỉ có Đế Thiên ôm suy nghĩ như vậy mà cô gái kia vẫn lặng lẽ khôi phục thương thế ,thỉnh thoảng đánh giá hắn.
Đập vào mắt cô là đứa bé tầm sáu bảy tuổi. Cao chừng một mét. Khuôn mặt non nớt, nguyên bản mái tóc trắng đã trở thành màu đen.
Khí chất thành thục ,cẩn trọng không giống như một đứa trẻ. Thế là hai người cứ phòng bị nhau tới sáng.
5
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
