Chương 17 - Giải cứu Ý PHI
Chương 17 giải cứu Ý PHI
Tiêu Chiến , ngươi đang ở đâu
Tiêu Chiến
Mau trả lời ta , Tiêu Chiến
Vẫn không nghe thấy một tiếng phản hồi nào . Hắn lo lắng cho y đến mức phát điên . Tiêu Chiến là tất cả của hắn , nếu y bị làm sao hắn sẽ không muốn sống nữa mà nói
Tiêu Chiến mau trả lời cho ta biết ngươi ở đâu
Trời đã chập tối .quân lính của Thừa Tướng cũng đã xuất hiện nhưng ông chỉ tìm thấy được bọn bắt cóc Tiêu Chiến
Do bọn chúng trong lúc tìm kiếm Tiêu Chiến đã đụng phải ông và bị ông túm cổ được .
Vương Nhất Bác thấy bọn chúng mắt liền nổi tơ máu lên trông vô cùng đáng sợ .
Cầm kiếm hùng hổ tiến thẳng đến bọn chúng nhưng Thừa Tướng kịp thời ngăn cản .
Nếu hắn giết chúng rồi làm sao tìm ra kẻ chủ mưu đây .
Hắn mới cố gắng kiềm chế mà tiếp tục phi ngựa tìm kiếm Tiêu Chiến
Tâm trạng lo lắng của Thừa Tướng lúc này cũng không tốt hơn Vương Nhất Bác là mấy .
Tiểu tử nhà ông mà có làm sao ông thề sẽ phanh thây bọn chúng bằm ra trăm mảnh .
" Tiêu Chiến , ngươi đang ở đâu mau lên tiếng đi
Hải khang chạy tới bẫm báo
Tứ Vương Gia ta đã tìm được Ý PHI ở chốn lầu xanh
Vương Nhất Bác nắm chặt tay mà nói
Nơi đó ở đâu mau nói ở minh nguyệt lâu xa cách đây gần 50dậm
Được mau tới đó
Tuân lệnh ...Tứ Vương Gia
MINH NGUYỆT LÂU
Tiêu Chiến bước xuống đi tới cánh cửa ,thì thấy có 2 người canh chừng, sau một hồi Tiêu Chiến cũng đánh ngất bọn chúng ,rồi mở được cánh cửa, rồi chạy ra ngoài ,chạy hết một đoạn thì bụng Tiêu Chiến lại đau giữ dội ,khiến cho cơ thể mà bước đi từng bước mà dựa tường ,thì nghe tiếng nói gọi liền nhìn lại thì thấy mai lam ôm chầm Tiêu Chiến vào lòng mà khóc
Tiêu Chiến người tin ta có được không ta chỉ muốn giúp ngươi thoát khỏi bọn chúng hồi nãy ta muốn cứu ngươi cho nên ta đánh thuốc mê mụ Tú bà và Hạ ngọc sau đó cùng A Quân ,giúp ta đem chúng đến ,Nhà Kho rồi trói lại .
Tiêu Chiến cùng mai lam đứng lên đi tới một tản đá lớn ,rồi chợt chân, Tiêu Chiến nhìn bắp đùi của mình bị rách một đoạn dài chảy máu không ngừng
Mai lam quay sang Tiêu Chiến đang thở dốc bên cạnh . Nhìn cả thân thể đầy vết máu rồi vết thương ngay đùi của y . Mai lam nhanh tay xé mảnh vải trên y phục của mình quấn lấy ngăn cho nó không chảy máu nữa . Cô nhìn Tiêu Chiến , không kiềm chết được lại bật khóc nức nở
Tiêu Chiến ...hức ...ngươi có đau lắm không. , làm sao đây ...hức ...hức "
Mai lam vừa nói vừa khóc trông rất đáng thương . Tiêu Chiến nhìn bộ dạng ngốc nghếch này của cô mà mỉm cười rồi đưa tay xoa đầu cô .
" Ta không sao , ngươi đừng khóc nữa
Vết thương của Tiêu Chiến càng ngày càng ra nhiều máu . Dù đã được bó lại nhưng nó vẫn chảy ra rất nhiều . Tiêu Chiến người đổ đầy mồ hôi . Môi y bây giờ đã đổi sang màu tím nhạt . Tiêu Chiến ngồi dựa vào tảng đá phía sau . Cố gắng nhịn cơn đau đang lan tỏa khắp người mình.
Bây giờ Tiêu Chiến và Mai lam đang ở trong tình trạng không an toàn . Mấy tên kia có thể xuất hiện bất cứ lúc nào . Mai lam lại là một nữ nhân , cô không biết gì hết, thì làm sao đấu lại bọn chúng . Chính vì vậy , Tiêu Chiến nghĩ dù có ra sao y cũng phải tỉnh táo , cố gắng chịu đựng . Y có trách nhiệm phải bảo vệ cô ấy vì cô ấy cứu ta và hài tử
Mai lam trong lòng đang vô cùng lo lắng . Dù Tiêu Chiến cố gắng tỏ ra rằng bản thân không sao nhưng cô nhìn là biết ngay y đang rất đau đớn . Nếu chịu đựng thêm có thể Tiêu Chiến sẽ ngất xỉu , thậm chí là mất mạng .
Mai lam lau đi dòng nước mắt ướt đẫm trên khuôn mặt của mình . Đưa tay đỡ lấy Tiêu Chiến đứng dậy . Y nhìn cô bằng ánh mắt sửng sốt .
Mai lam ngươi đang làm gì vậy
Tiêu Chiến , Tiểu nữ sẽ cố gắng đưa người trở về. Người hãy tin tưởng ở ta có được không
Mai lam nhìn y bằng ánh mắt kiên định . Tiêu Chiến nghe cô nói xong liền thở dài , lòng thì lo lắng không thôi . Cô gái này có phải ngốc quá không . Bọn chúng đang lảng vảng ngoài kia , trời thì sắp tối . Nếu có chuyện gì thì phải làm sao . Y không muốn cô vì mình cùng hài tử phải gặp nguy hiểm .
Mai lam ngươi đừng có ngốc nữa , nếu gặp lại bọn chúng thì ngươi nghĩ chúng ta sẽ bị bắt lại còn đánh chết đó . Ngoan ngoãn ngồi đây chờ đi . Ta tin phu quân của ta sẽ đến cứu chúng ta thôi
Nhưng ...nhưng vết thương của ngươi đang chảy máu rất nhiều . Nếu không chữa trị sớm. Ta sợ ...
Mai lam đột nhiên nghe loáng thoáng tiếng ai đó gọi Tiêu Chiến . Cô liền bật dậy tìm kiếm tiếng gọi đó một lần nữa .
" Tiêu Chiến
Thì nhìn thấy đằng xa có một nam nhân miệng vẫn gọi , Mai lam vui mừng liền cúi xuống thông báo cho Tiêu Chiến. Nhưng cô lay mãi , y vẫn không tỉnh dậy . Mai lam lúc này khóc đến sưng mắt . Tiêu Chiến đã ngất xỉu từ lúc nào mà cô không hề hay biết . Mai lam nhanh chóng đứng dậy kêu to lên .
Nè ở đây chúng tôi ở đây
Vương Nhất Bác nghe thấy tiếng gọi . Nhìn sang thấy một cô nương đang vẫy tay trong lòng hắn liền mừng rỡ . Phi ngựa thật nhanh đến . Hắn nhanh chóng leo xuống lưng ngựa . Chạy đến liền tìm kiếm y . Hắn cứ tưởng Tiêu Chiến vẫn bình an . Tưởng rằng y đang trốn ở đâu đó sẽ chờ hắn đến cứu nhưng vừa đến hắn liền thấy một Tiêu Chiến đã ngất xỉu , yếu ớt dựa vào tảng đá . Khuôn mặt trở nên hốc hác , đôi môi tái nhợt. Trên người y có rất nhiều vết máu , nhìn vết thương của y thật lớn ngay đùi .
Vương Nhất Bác khóc . Khóc thật rồi .
Tiêu Chiến ta xin lỗi ta đến trễ, để cho ngươi cùng hài tử phải chịu nhiều đau khổ huhu
Vương Nhất Bác bay đến ôm chầm lấy cơ thể yếu ớt của y trong lòng . Nhanh chóng bế Tiêu Chiến lên ngựa trở về Vương phủ nhanh nhất có thể
Còn tiếp ạ
16
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
