Vong Ưu

Vong Ưu

  • 13
    Chương
  • 0
    Lượt thích
  • 57
    Lượt đọc
  • 0
    Đề cử

Thể loại: đam mỹ, giang hồ, ngược tâm, HE
Tình trạng: 10 chương + 1 phiên ngoại (hoàn)
Biên tập : Thiên Yết (Anne)

Tiêu Diêu Lâu trên Tiệt Vân Lĩnh nổi tiếng khắp giang hồ không ai là không biết.

Lời đồn thổi rằng nơi này phong cảnh phong cảnh như họa, sơn minh thủy tú.

Dù gì chỉ là đồn đãi mà thôi vì chưa có người nào thật sự đi qua Tiệt Vân Lĩnh, cũng không có ai đến qua Tiêu Diêu Lâu.

Không, phải nói rằng, không kẻ nào đi qua nơi đó mà còn sống sót……

Tiêu Diêu Lâu khiến võ lâm nhân sĩ có tật biến sắc nhưng vẫn y nhiên không dám mảy may động đến nơi này, nguyên nhân cũng bởi vì–

Trung thu năm Kiến Nguyên thứ bảy, nguyên minh chủ võ lâm Dương Viễn Chí hành hiệp trượng nghĩa mấy chục năm, trong đại hội kim bồn rửa tay gác kiếm, quyết ý thoái ẩn giang hồ, chợt nhận được một phong mật tín, viết rõ, trọng dương tiết buổi trưa ra tay đoạt mạng, cứ đợi chờ chết!

Quần hùng ồ lên, quả nhiên mới vừa chính ngọ, đột nhiên hai gã khách nhân không mời mà đến, hồng bào lam y tóc đen, mọi người còn chưa nhìn rõ mặt hai người kia thì họ đã nhanh chóng rời đi. Đợi đến khi phục hồi tinh thần lại, Dương Viễn Chí đã đẫm máu chết tại chỗ……

Trùng dương năm Kiến Nguyên thứ bảy, mọi người đề cử chưởng môn đời thứ mười bảy của Thiên Sơn kiếm phái Ngô Ảnh kế nhiệm minh chủ võ lâm, tân nhậm minh chủ chưa kịp tiếp nhận lệnh bài minh chủ, liền bị người trong vòng ba chiêu lột bỏ đính đái (*), nhục nhã không chịu nổi mà hộc máu thân vong tại chỗ.

Năm Kiến Nguyên thứ tám, Giang Nam đệ nhất kiếm Lâu Tư Vũ bỏ mạng bên Tây Hồ, sở đi kiếm chiêu không quá bảy……

Năm Kiến Nguyên thứ tám, đại đệ tử Thiếu Lâm tự trên Tung Sơn cũng bị giết chết, người kia còn khinh phá Thập bát đồng nhân trận rồi ngạo nghễ rời đi……

Năm Kiến Nguyên thứ tám, Âm Sơn trưởng lão đột ngột qua đời tại gia, sau tra ra có dấu hiệu mê hương, cũng chính là Mộng trung vi nhân sở lục……

Năm Kiến Nguyên thứ tám, một nam tử che mặt đơn độc tiến vào Đường môn, giết chết Thiếu chủ Đường Nhiên, đến đi như vào chỗ không người……

Tất cả bọn họ đều là nhất đẳng cao thủ trên chốn giang hồ, không phải giáo phái trưởng lão, thì là người của thừa phái, lại trong vòng mấy chiêu ngắn ngủi như vậy bị kẻ khác đoạt mệnh, thậm chí ngay cả diện mạo sát thủ cũng không từng thấy rõ, chẳng phải đều khiến anh hùng trong thiên hạ kinh hãi!

Rồi sau đó, người trong giang hồ truyền rằng hết thảy đều do nhân sĩ của đệ nhất sát thủ lâu Tiêu Diêu Lâu tại Tiệt Vân Lĩnh gây nên, võ lâm quần hùng hạo hạo tiến lên U Vân Sơn, cũng không có tin tức hồi báo.

Có kẻ gan lớn, lén đi đến U Vân sơn, ở chân núi liền phát hiện thi thể của đủ một trăm ba mươi mốt người, tướng mạo hoàn hảo, đều trong vòng mười chiêu mà mất mạng, quả thật vô cùng thảm hại.

Giang hồ còn như thế, huống chi là người trong quan trường, trong khoảng thời gian một năm ngắn ngủi, bảy vị quan đương triều tam phẩm trở lên bị sát hại, nhất thời khiến lòng người bàng hoàng.

Tuy người Tiêu Diêu Lâu giết đều là những kẻ gian ác, nhưng cũng nguy cập đến ích lợi của mình, khiến người của Tiêu Diêu Lâu cũng trở thành đối tượng truy bắt của giang hồ các phái cùng Lục Phiến Môn……

Đồn đãi Tiêu Diêu Lâu ngoại trừ lâu chủ thỉnh thoảng lộ diện tại Tiệt Vân Lĩnh ra, ngũ đại cao thủ còn lại thì dạo chơi bát phương, hành tung khó lường……

Sát thủ danh hiệu ‘Xuy Sầu’, còn được người trên giang hồ xưng là ‘Tuyết Y Kiếm’, hỉ trứ bạch y, sử dụng đoản kiếm dài bảy tấc, tuổi tác cùng tướng mạo cụ thể thì không rõ.

Sát thủ danh hiệu ‘Vong Ưu’, khi xuất hiện thì một thân xích y, y là sát thủ Tiêu Diêu Lâu duy nhất bị người biết được chút ít diện mạo, tuổi không quá hai mươi, mắt sáng môi đỏ mộng, vẻ ngoài như nữ tử kiều tiếu động lòng người, vũ khí sở dùng là Ngưu mao độc châm trong tay áo, thân hình khinh xảo như miêu……

Sát thủ danh hiệu ‘Lãnh Tình’, người giang hồ còn gọi là ‘Vô Tinh Đao’, vũ khí sở dụng chính là một thanh huyền thiết trường đao, toàn thân người đen nhánh, thân hình cao lớn, nội lực võ công kinh người!

Sát thủ danh hiệu ‘Vô Tâm’, quán trứ huyền y, vũ khí sở dụng chính là đương kim đệ nhất thần binh lợi khí, Xích Phong kiếm, kiến huyết phong hầu(**).

Sát thủ danh hiệu “Hoan Nhan”, là một nhân vật cực kỳ thần bí, tướng mạo cùng vũ khí đều không rõ.

Tất cả sát thủ trên đều không rõ sư phụ của họ là ai, chiêu thức quỷ dị ngoan lệ, Tiêu Diêu Lâu nhận thù lao cực cao, nhưng một khi đã nhận, trong vòng nửa tháng nhất định đắc thủ, chưa từng có tiền lệ không thành công, danh tiếng trong giới hắc đạo không kẻ nào có thể cùng sánh……

Ghi chú:

() đính đái: theo QT và từ điển thì là mũ miện (?), chắc là một loại mũ mão đội trên đầu. (*) kiến huyết phong hầu: ý là thấy máu thì cổ họng đã khép lại, nghĩa là chết í.

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vong Ưu!

Xem thêm

Cùng tác giả

  • Vong Ưu

    Vong Ưu

    Thể loại: đam mỹ, giang hồ, ngược tâm, HE Tình trạng: 10 chương + 1 phiên ngoại (hoàn) Biên tập : Thiên Yết (Anne) Tiêu Diêu Lâu trên Tiệt Vân Lĩnh nổi tiếng khắp giang hồ không ai là không biết. Lời đồn thổi rằng nơi này phong cảnh phong cảnh như họa, sơn minh thủy tú. Dù gì chỉ là đồn đãi mà thôi vì chưa có người nào thật sự đi qua Tiệt Vân Lĩnh, cũng không có ai đến qua Tiêu Diêu Lâu. Không, phải nói rằng, không kẻ nào đi qua nơi đó mà còn sống sót…… Tiêu Diêu Lâu khiến võ lâm nhân sĩ có tật biến sắc nhưng vẫn y nhiên không dám mảy may động đến nơi này, nguyên nhân cũng bởi vì– Trung thu năm Kiến Nguyên thứ bảy, nguyên minh chủ võ lâm Dương Viễn Chí hành hiệp trượng nghĩa mấy chục năm, trong đại hội kim bồn rửa tay gác kiếm, quyết ý thoái ẩn giang hồ, chợt nhận được một phong mật tín, viết rõ, trọng dương tiết buổi trưa ra tay đoạt mạng, cứ đợi chờ chết! Quần hùng ồ lên, quả nhiên mới vừa chính ngọ, đột nhiên hai gã khách nhân không mời mà đến, hồng bào lam y tóc đen, mọi người còn chưa nhìn rõ mặt hai người kia thì họ đã nhanh chóng rời đi. Đợi đến khi phục hồi tinh thần lại, Dương Viễn Chí đã đẫm máu chết tại chỗ…… Trùng dương năm Kiến Nguyên thứ bảy, mọi người đề cử chưởng môn đời thứ mười bảy của Thiên Sơn kiếm phái Ngô Ảnh kế nhiệm minh chủ võ lâm, tân nhậm minh chủ chưa kịp tiếp nhận lệnh bài minh chủ, liền bị người trong vòng ba chiêu lột bỏ đính đái (*), nhục nhã không chịu nổi mà hộc máu thân vong tại chỗ. Năm Kiến Nguyên thứ tám, Giang Nam đệ nhất kiếm Lâu Tư Vũ bỏ mạng bên Tây Hồ, sở đi kiếm chiêu không quá bảy…… Năm Kiến Nguyên thứ tám, đại đệ tử Thiếu Lâm tự trên Tung Sơn cũng bị giết chết, người kia còn khinh phá Thập bát đồng nhân trận rồi ngạo nghễ rời đi…… Năm Kiến Nguyên thứ tám, Âm Sơn trưởng lão đột ngột qua đời tại gia, sau tra ra có dấu hiệu mê hương, cũng chính là Mộng trung vi nhân sở lục…… Năm Kiến Nguyên thứ tám, một nam tử che mặt đơn độc tiến vào Đường môn, giết chết Thiếu chủ Đường Nhiên, đến đi như vào chỗ không người…… Tất cả bọn họ đều là nhất đẳng cao thủ trên chốn giang hồ, không phải giáo phái trưởng lão, thì là người của thừa phái, lại trong vòng mấy chiêu ngắn ngủi như vậy bị kẻ khác đoạt mệnh, thậm chí ngay cả diện mạo sát thủ cũng không từng thấy rõ, chẳng phải đều khiến anh hùng trong thiên hạ kinh hãi! Rồi sau đó, người trong giang hồ truyền rằng hết thảy đều do nhân sĩ của đệ nhất sát thủ lâu Tiêu Diêu Lâu tại Tiệt Vân Lĩnh gây nên, võ lâm quần hùng hạo hạo tiến lên U Vân Sơn, cũng không có tin tức hồi báo. Có kẻ gan lớn, lén đi đến U Vân sơn, ở chân núi liền phát hiện thi thể của đủ một trăm ba mươi mốt người, tướng mạo hoàn hảo, đều trong vòng mười chiêu mà mất mạng, quả thật vô cùng thảm hại. Giang hồ còn như thế, huống chi là người trong quan trường, trong khoảng thời gian một năm ngắn ngủi, bảy vị quan đương triều tam phẩm trở lên bị sát hại, nhất thời khiến lòng người bàng hoàng. Tuy người Tiêu Diêu Lâu giết đều là những kẻ gian ác, nhưng cũng nguy cập đến ích lợi của mình, khiến người của Tiêu Diêu Lâu cũng trở thành đối tượng truy bắt của giang hồ các phái cùng Lục Phiến Môn…… Đồn đãi Tiêu Diêu Lâu ngoại trừ lâu chủ thỉnh thoảng lộ diện tại Tiệt Vân Lĩnh ra, ngũ đại cao thủ còn lại thì dạo chơi bát phương, hành tung khó lường…… Sát thủ danh hiệu ‘Xuy Sầu’, còn được người trên giang hồ xưng là ‘Tuyết Y Kiếm’, hỉ trứ bạch y, sử dụng đoản kiếm dài bảy tấc, tuổi tác cùng tướng mạo cụ thể thì không rõ. Sát thủ danh hiệu ‘Vong Ưu’, khi xuất hiện thì một thân xích y, y là sát thủ Tiêu Diêu Lâu duy nhất bị người biết được chút ít diện mạo, tuổi không quá hai mươi, mắt sáng môi đỏ mộng, vẻ ngoài như nữ tử kiều tiếu động lòng người, vũ khí sở dùng là Ngưu mao độc châm trong tay áo, thân hình khinh xảo như miêu…… Sát thủ danh hiệu ‘Lãnh Tình’, người giang hồ còn gọi là ‘Vô Tinh Đao’, vũ khí sở dụng chính là một thanh huyền thiết trường đao, toàn thân người đen nhánh, thân hình cao lớn, nội lực võ công kinh người! Sát thủ danh hiệu ‘Vô Tâm’, quán trứ huyền y, vũ khí sở dụng chính là đương kim đệ nhất thần binh lợi khí, Xích Phong kiếm, kiến huyết phong hầu(**). Sát thủ danh hiệu “Hoan Nhan”, là một nhân vật cực kỳ thần bí, tướng mạo cùng vũ khí đều không rõ. Tất cả sát thủ trên đều không rõ sư phụ của họ là ai, chiêu thức quỷ dị ngoan lệ, Tiêu Diêu Lâu nhận thù lao cực cao, nhưng một khi đã nhận, trong vòng nửa tháng nhất định đắc thủ, chưa từng có tiền lệ không thành công, danh tiếng trong giới hắc đạo không kẻ nào có thể cùng sánh…… — Ghi chú: () đính đái: theo QT và từ điển thì là mũ miện (?), chắc là một loại mũ mão đội trên đầu. (*) kiến huyết phong hầu: ý là thấy máu thì cổ họng đã khép lại, nghĩa là chết í. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vong Ưu!
    13 chương
  • Xuy Sầu

    Xuy Sầu

    Thể loại: Cổ đại, ngược luyến tàn tâm, HE Biên tập: Thiên Yết Tình trạng bản gốc: 10 chương + 1 phiên ngoại Mùa hạ, thái hồ rộng lớn sóng nước như ngọc, bên bờ dương liễu nhẹ phẩy, người đi đường hi hi nhương nhương, phi phàm náo nhiệt. Nam tử có gương mặt tuấn tú kia đứng dậy chậm rãi đi tới ngồi bên cửa sổ, tuy chỉ bước đi một đoạn ngắn cũng làm những kẻ xung quanh mặt trắng bệch. “ Hàn Băng Nộ Long Tiêu!” Bên cạnh có kẻ kinh ngạc lên tiếng. Tương truyền rằng Hàn Băng Nộ Long Tiêu nguyên là của Thiên Sơn cô lão, không kể đến việc có thể tấu ma khúc đoạt hồn nhiếp phách, bên trong tiêu còn giấu một loại thiên cổ thần binh, phách kim đoạn ngọc, tiên huyết vô ngân. Sau khi Thiên Sơn cô lão chết, quản tiêu li kì này liền mất tích, võ lâm danh gia đều tìm kiếm khắp nơi, trông cậy có thể dụng nó mà bảo nạp nhập bổn môn hạ, cũng tìm hơn mười năm nhưng cũng biệt vô tin tức. Hôm nay lại xuất hiện bên người thiếu hiệp này, cũng không khỏi khiến người kinh ngạc. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Xuy Sầu!
    11 chương
  • Ám Dạ Ma Vương

    Ám Dạ Ma Vương

    Editor: ngocquynh520 + thuhuynh96 + xjxjyang Một người là ma vương lãnh đạm vô tình lại bá đạo và có mọi quyền hành được xem như anh công Một người là cửu ngũ chí tôn nhưng chỉ là bù nhìn, lại có tâm hồn sâu sắc còn được gọi là em thụ. Ban đầu anh thụ bị anh công hành hạ te tua, chủ yếu là ngược tâm, ngược ngược ngược á... Nhưng sau đó thì anh công cũng phải trả giá nhiều nhiều nhiều, xoay qua sủng sủng sủng... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Ám Dạ Ma Vương!
    20 chương
  • Yên Nguyệt Ca

    Yên Nguyệt Ca

    Editor : Ginny/Thiên Tuyết. Thể loại : đam mỹ cổ đại, giang hồ tranh đấu... Vào năm Thiên Bảo thứ 14, võ lâm xảy ra một kỳ án làm chấn động mọi nơi, minh chủ võ lâm Cốc Thiên Bằng anh hùng một cõi người người kính trọng vậy mà trong một đêm cả gia tộc đều bị sát hại. trừ ấu tử Cốc Dật Hiên khi ấy đang bái sư học nghệ ở Quỷ Cốc tránh khỏi kiếp nạn, Cốc gia trên dưới ba trăm người đều bỏ mạng, máu chảy thành sông, thê thảm không sao kể hết…. Liệu có chuyện gì đã xảy ra? Nhìn những chiếc lá vàng được cơn gió cuốn bay đầy trời bên ngoài cửa điện, gió nổi thì bay, gió dừng thì hạ, không có phương hướng cố định, chẳng có mục đích để cầu, thật là ngu si quá đỗi… Thanh Tịch đã từng nói qua, Cốc đại ca cũng từng nói như vậy, Lãnh Tuyết cũng nói… Vì sao chỉ có ta, lại giống như chiếc lá vô phương vô định ấy, đuổi theo cơn gió vô tình, thật là khờ dại… Cố sự của chúng ta cuối cùng cũng đã đến hồi phải kết, từ ánh mắt bi thống của ngươi, ta hiểu, ngươi yêu ta… yêu ta sâu đậm như tình yêu ta giành cho ngươi, chẳng qua thượng thiên vẫn luôn bất công với ta như thế, hết lần này đến lần khác đùa bỡn chúng ta trong lòng bàn tay… Ngươi rốt cuộc cũng vì ta mà rơi lệ, ngươi hiểu đúng không? Tình cảm của ta giành cho ngươi, thủy chung chưa từng thay đổi… Nhớ ngày mưa hôm ấy, bên dưới cảnh sắc diễm hương, ta nói với ngươi, ta yêu ngươi… vĩnh viễn không thay đổi…. Thế nhưng, hết thảy đều do thượng thiên an bài, vô luận là ta cố gắng thế nào, duyên phận vẫn không giành cho ta. Ngươi liệu có biết… Yêu ngươi… thật là mệt mỏi… Ta không muốn thấy ngươi yếu đuối như vậy, phải giống như nhiều năm trước, ngươi là một đại ưng vỗ cánh bay cao, mà ta, chỉ là cơn gió xa tận chân trời, chúng ta ngẫu nhiên hạnh ngộ, cũng, tùy lúc chia tay… Nhân sự thê lương, quay đầu nhìn lại đã là năm khác… Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Yên Nguyệt Ca!
    18 chương