Chương 13 - Thực tế thế giới đau lòng
Lý Sơn lúc này cùng ba người xuất hiện ở một khu vực hẻo lánh trong ngõ. Hắn ngước nhìn mấy cái dây điện khá là bẩn thỉu. Lý Sơn bước ra ngoài cùng ba người. Theo sau hắn là Vergil cùng với hai người Tiểu Hồng và Nguyệt Sương. Lý Sơn bỏ qua chủ thần đề kỳ hắn đã quá quen thuộc với chủ thần đề kỳ yêu cầu rồi. Đơn giản trong 2 ngày trở lại đây, thứ hai nhắc về chủ thần là ăn mạt sát.
“A ,a hai vị mỹ nhân sinh đẹp theo bọn anh đi! Làm gì cần đi theo bọn mặt trắng này” Lý Sơn cùng đám người vừa đi ra khỏi ngõ thì mấy người đều hướng về phía hắn lên tiếng.
“Hài” hắn thở ra một hơi quay về phía Vergil lên tiếng: “Thật nhanh nhẹ nhàng và dứt khoát… chớ quá rắc rối!” hắn dùng tinh thần lực bao quanh thấy không có người.
Vergil gật đầu một cái. Mấy tên côn đồ chưa kịp làm gì cả đám đã đầu lăn xuống đất còn chưa kịp làm ra các phản ứng kêu các loại. Lý Sơn vung tay lên một nguồn hắc hỏa bắn vào mấy cái xác chỉ trong một hời gian ngắn một đám xác chết được xử lý sạch sẽ. Trước khi chết một đám linh hồn còn hướng Lý Sơn và Vergil bay đi. Hắn cảm giác được khi hấp thụ đống linh hồn này, linh hồn hắn reo lên vì sung sướng.
“Huh” Phủi phủi tay quay về phía mấy người Lý Sơn lên tiếng: “Đi thôi!”
“Lần này chúng ta sẽ vào thưởng thức vài mòn ắn Trung Quốc xem sao” Lý Sơn chỉ vào mấy quán ven đường lên tiếng.
“Thiếu gia theo như đánh giá thì mấy quán này không có đảm bạo đủ vệ sinh tiêu chuẩn” Tiểu Hồng lên tiếng.
“Đúng vậy không đủ tiêu chuẩn” Lý Nguyệt Sương lên tiếng.
Lý Sơn lắc đầu cười khổ: “Thôi nào hai người các ngươi lúc nào cũng cứng nhắc vậy nhỉ! Cái ngươi sao có thể cảm nhận được vị ngon của mấy quán này. Thế nên…” Lý Sơn mỉm cười: “Bổn thiếu gia ra lệnh mọi người cùng tiến về phía trước…”
Mấy người Vergil cùng với Tiểu Hồng và Lý Nguyệt Sương nhìn thấy vậy thì nhìn nhau gật đầu một cái cùng tiến về phía trước. Lý SƠn bước vào thì đây là một quán bán thịt nướng trông khá là bắt mắt của quán ắn. Một chủ quán là người khá cao tuổi một người già khá lớn tuổi cùng vơi hai vợ chồng. Người chồng trông thấy mấy nữ nhân bước vào thì ngây ngẩn đánh đổ cả đĩa, thấy thế người vợ tức giận lườm nguýt hắn một cái. Người vợ lúc này đi đến lau chùi bàn lên tiếng: “Các vị khách quan ăn gì?”
“Vậy cho chúng tôi thử mấy món chân gà nướng và thịt bò nướng đi!” Lý Sơn lên tiếng
“Khách quan xin chờ một chút” nữ chủ quan lên tiếng. Lão nhân thấy con trai của mình ngây ngẩn như vậy cũng lắc đầu thở dài. Lão nhân cũng khá già có thể nhìn thấy hai nữ nhân này so với minh tinh điện ảnh còn đẹp hơn. Có vẻ như công tử gia hay tiểu thư của nhà nào đó ra ngoài tìm thú vui mà thôi.
Lý Sơn cắn lên một miéng thịt gà nướng vào miệng. Cảm giác béo ngậy tràn vào miệng của hắn, cái vị ngọt mặn lại chua chua này làm hắn có cảm giác thật là ngon. Khi vị cay sộc lên mũi hắn làm hắn nhớ lại khi xưa khi mà cùng mọi người cùng nhau ăn thịt nướng, hắn chảy ra nước.
“Vị thiếu gia này không biết nước chấm chúng tôi phá quá cay hay sao? Để tôi đổi cho cậu một món nước chấm khác” Lão nhân lên tiếng.
Lý Sơn phẩy phẩy tay: “không phải chẳng qua là nó gợi cho tôi một kỷ niệm mà thôi! Không có gì đâu… lão bá cửa hàng ông làm rất ngon” Lý Sơn lên tiếng.
Lão nhân thấy vậy thì vẻ mặt mừng rỡ nhìn về phía Lý SƠn: “A, a, cậu quá khen! Quả thực cậu mới đến đây ăn lần đâu không biết đấy thôi! Nhà chúng tôi làm mấy đời ở đây rồi… Nói với cậu không ngoa chứ quán chúng tôi nổi tiếng khắp khu phố này…” Lão nhân thấy vậy abứt đầu kể lể về việc quán mình xây dựng từ đời Thanh cho đến thế nào. Lý Sơn lắc đầu cười khổ a.
Lý Sơn ngước nhìn thấy hai người một nam một nữ đi một chiếc xe đến đây cùng lúc đó có khoảng mười tên du côn, trong đó một đại hãn đứng chắn trước xe của họ. Lý SƠn lắc đầu thở dài.
Đại hãn lên tiếng:”Hahaha, tiểu tử ngươi có cô bạn gái không tệ có thể cho tạo mượn một chút được không?”
“Các, các người muốn làm gì?” thanh niên mặt mũi búng ra sữa lên tiếng.
“không làm gì chỉ mượn bạn gái của ngươi một chút mà thôi!” đông bắc đại hán nhìn về phía mấy tên du côn. Mấy tên du côn thì thấy thế cười lớn.
Thiếu nữ ánh mắt mong chờ về phía thanh niên. Nhưng khuôn mặt thanh niên trắng bệch. Lý Sơn đang chờ đợi sự việc diễn ra tiếp theo ai ngờ sau khi ăn một cú đấm của đông bắc đại hán không ngờ thanh niên run lên sau đó sợ hãi mà bọ chạy. Thiếu nữ lên tiếng hét lớn: “Trương Hằng ngươi có phải là nam nhân không nếu như người là nam nhân người quay lại cho ta!” nghe thấy tiếng của người nữ nhân nhưng mà thiếu niên vẫn tiếp tục chạy nàng tức giận nhìn về phía mấy người du côn.
Đông bắc đại hán lên tiếng nói: “Hahaha, thế nào…”
“Đại ca, đại ca nhìn xem kìa” một thanh niên tiến nói vỗ vỗ nhẹ bả vai đông bắc đại hán chỉ về phía Lý Sơn.
“Nga” đông bắc đại hán nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “mẹ kiếp hai tiểu tử này không ngờ bạn gái của bọn chúng còn xinh đẹp hơn cô ta…” đông bắc đại hán cười tà lên tiếng: “huynh đệ đâu hôm nay chúng ta có ba mỹ nhân cho chúng ta hưởng…”
“Bốp” một cú đấm nhanh như chớp từ một người thiếu nữ tung ra thẳng người đại hán người này không ai khác là thiếu nữ ngồi trong xe.
“không kiếp con đi*m này sao mày dám đánh tao” đông bắc đại hán ăn một quyền cực kỳ mạnh hắn đang ôm mặt đau đầu. Hắn hét lớn: “Chúng mày đâu lên cho tao!”
Thiếu nữ liên tục ra quyền cước, một đám du côn ngã xuống. Lý Sơn không ngờ sau một năm không gặp nàng nhưng là thực lực lại tăng tiến. Thiếu nữ đang tức giận phát tiết tất cả những gì mình gặp phải. Cả một đám đang ngồi xin cầu xin thiếu nữ. Lý Sơn gãi gãi mũi.
Hắn tiến về nữ nhân lên tiếng: “Đủ rồi cô đánh vậy đã quá đủ với bọn chúng rồi! Nếu đánh nữa sẽ có án mạng xảy ra đấy!”
Thiếu nữ tức giận phập phồng bộ ngực làm cho nam nhân cả người miệng lưỡi khô khốc. Lý Sơn túm chặt lấy tay nàng, thiếu nữ tức giận lên tiếng: “ngươi là ai?”
Lý Sơn lắc đầu, đột nhiên nàng cảm giác được cả người hôn mê. Lý Sơn nhìn về mấy tên du côn hắn thở dài một cái. Hắn dùng tinh thần lực tác động cả đám người xung quanh đều rơi vào giấc ngủ ngay cả chủ quản cũng là như vậy. Lý Sơn từ trong tay lấy ra một cục vàng ném thẳng về phía tân quán tơi đúng vào người chủ quán. Hắn nhẹ nhàng ôm Minh Yên Vi vào lòng, người nữ nhân làm hắn cả đời khó quên. Hắn ngước nhìn về phía Vergil, Vergil gật đầu hiểu ý trong tay xuất hiện một ngọn lửa. Vergil lúc này bước đến đám người du côn đang nằm trên đất
Lý Sơn lúc này đang ở nhà Minh Yên Vi hắn cầm một bức ảnh mà Minh Yên Vi đang ôm Trương Hằng mỉm cười ở một khu du lịch nổi tiếng của Trung Quốc. Không ngờ nàng lại đi du lịch nhiều nơi với Trương Hằng như vậy, Lý Sơn nhìn Minh Yên Vi nằm trên giường, hắn nắm chặt ben ngực trái của mình. Lý Sơn mím mím môi nhìn nàng. Hắn cố gắng chấn tĩnh thở ra một hơi. Hắn nhẹ nhàng đặt bàn tay lên trán Minh Yên Vi
Lý Sơn bắt đầu đặt một viên ngọc mà hắn lấy được từ trong trữ vật không gian giới chỉ ra. Hắn để Minh Yên Vi ngồi đả tỏa, nhẹ nhàng ngồi sau lưng Lý Sơn vận khởi một lượng lớn ma nguyên lực bắt đầu ép nguồn năng lượng từ về phía ma tinh vào trong người nàng. Hắn bắt đầu thôi miên Minh Yên Vi bắt đầu để nàng tự động vận hành theo công pháp Cửu Thiên Huyền Nữ tâm kinh hấp thụ năng lượng từ trong ma tinh. Lý Sơn vừa phải liên tục dùng tinh thần thôi miên chỉ đạo nàng một mặt còn phải cảm nhận an toàn chân nguyên trong người nàng.
Liên tục hơn sáu tiếng đồng hồ Minh Yên Vi chân nguyên bắt đầu dịch hóa co rút lại xoáy tròn trong đan điền, sau hơn một tiếng một viên kim đan nho nhỏ sáng trói xuất hiện trong đan điền của nàng. Lý Sơn lúc này thở ra một hơi. Hắn cố gắng nén ép tâm thần cố gắng một lần nữa tiếp tục vì nàng tập trung phá đan. Hắn đã đặt kết giới quanh đây tránh người ảnh hưởng hắn biết đến sáng sớm rất có thể Trương Hằng đến tìm nàng. Dù sao hắn chỉ cần một chút thời gian là xong cơ hể nàng được đan dược cải tạo không giống như cơ thể của người khác. Lý Sơn nhìn về phía trong tay viên ma tinh đã khá là nhỏ. Lý Sơn lúc này cũng kết thúc công việc của mình.
Cả người Lý Sơn tất cả đều là mồ hôi. Chỗ nguồi của hắn khăn đã ướt một mảnh, quần áo của hắn dính bết vào thân thể. Lý Sơn lúc này cầm trong tay một viên ma tinh đã khá nhỏ. Hắn nhẹ nhàng bỏ vào miệng của Minh Yên Vi. Minh Yên Vi lúc này đang hôn mê nhưng là nàng biết có người đang ôm mình, cảm giác này sao lại quen thuộc như vậy chứ. Lý Sơn đâu biết sau khi kết đan Minh Yên Vi giác quan thứ sáu trở lên mạnh hơn nhiều, nàng sớm đã nửa tỉnh nửa mê nhưng là Lý Sơn tâm tình lúc này không có phát giác.
“Tiểu Vi ta biết người không nghe thấy ta nói nhưng ta vẫn muốn nói ta yêu ngươi Tiểu Vi…” Lý Sơn khi nói ra giọng nói hắn trở lên nghẹn ngào.
“Tại sao hắn là ai tại sao giọng nói này lại quen như vậy” Trong mơ Minh Yên Vi cảm nhận được một người nam nhân đang ôm nàng nhưng người này khuôn mặt mờ mịt nàng nhìn không rõ.
“Vi quên ta đi! Hãy sống thật tốt được không! Không nên chỉ vì Trương Hằng mà đánh mất bản thân, đánh mất hy vọng sống” Lý Sơn lại lên tiếng: “Ta rất nhanh sẽ phải rời khỏi đây thôi!” giọng nói Lý Sơn lạnh nhạt có chút chua xót: “Ta vốn không phải là người ngươi chọn nhưng ta biết một điều ta quả thực không thể quên ngươi. Vậy lần này coi như ta làm một lần cuối đảm bảo cho ngươi đi!”
“Hắn là ai? Tại sao phải nói những điều này? Tại sao ta ;ại cảm giác được chua xót khi hắn nói ra điều này” Minh Yên Vi lúc này trong thâm tâm nghĩ.
Lý Sơn đặt viên ma tinh còn sót lại lên miệng Minh Yên Vi. Hắn nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng. Lý Sơn khi rời đôi môi nàng hắn quả thực không biết mình suy nghĩ gì. Lý Sơn lên tiếng: “Tiểu VI tạm biết hãy sống hạnh phúc được không?”
“Tại sao chứ? Tại sao ta không muốn hắn rời đi” Trái tim Mình Yên Vi lúc này thắt lại. Nàng rất muốn mở mắt ra nói với hắn “Ngươi có thể không rời ta đi được không” nhưng là nang đôi mắt nặng trĩu không nghe lời.
Lý Sơn nhìn trời đã trỏ sáng hắn nhìn thấy một thanh niên đang lo lắng bước đến về phía cửa nhà Minh Yên Vi. Lý Sơn thở dài nhìn hắn. Lý Sơn túm chặt lấy ngực trái sau đó phi thân rời đi. Hắn bước về phía đám người Vergil. Lý Sơn ôm lấy Vergil, hắn không hiểu tại sao đôi mắt hắn liên tục chảy ra nước mắt mà hắn không kim giữ được.
“Tỷ tỷ thiếu gia làm sao vậy” Lý Nguyệt Sương lên tiếng hỏi. Tiểu Hồng khẽ lắc đầu để nàng im lặng không lên tiếng. Lý Sơn hắn không biết tại sao hắn cahỷ nước mắt và hắn cũng không muốn biết tại sao. Hắn biết trái tim mình rất đau hắn tưởng mình trái tim đã có thể không còn đau chút nào nữa nhưng hắn đã nhâm dù hắn giờ là một ác quỷ nhưng ác quỷ vẫn có thể khóc.
Lý Sơn xuất hiện ở Chủ thần không gian. Hắn thở dài một hơi nhìn về phía quang cầu. Hắn lắc đầu đã nhiều năm như vậy hắn suy nghĩ một chút lên tiếng: “Có lẽ ta nên đi tìm cho mình một tình yêu mới…” hắn quay sang Tiểu Hồng lên tiếng: “ta có thể làm được không đây?”
“Được nhất định là được ta tin thiếu gia nhất định sẽ tìm được người yêu thiếu gia và thiếu gia cũng yêu người ấy!” Tiểu Hồng mỉm cười nhìn Lý Sơn.
Vergil tiến lên vỗ vỗ vai Lý Sơn giống như một huynh trưởng: “A, a, ta xem cô bé triệu Vô Lệ cũng không tệ đâu!?” Lý Sơn nghe thấy thế hơi mim cười dang tay ra không có phản đổi. hắn hướng chủ thần đổi một lượng lớn dược liệu và thiết bị cho Tiểu Hồng còn cả không gian giới chỉ nữa. Giờ hắn mỉm cười một nụ cười thoải mái: “Chủ thần đổi toàn bộ điểm thưởng của ta thành thời gian tu luyện!”
Hắn quay về phía Vergil lên tiếng: “Mọi người hãy để chúng ta ngạo thị luân hồi đi!’
“Được” Vergil tiến đến túm chặt Lý Sơn, Tiểu Hồng và Lý Nguyệt Sương thấy thế cũng làm theo cùng túm lấy tay hắn: “Ngạo thị luân hồi không gian!”
131
5
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
