Viên Kẹo Dẻo

Viên Kẹo Dẻo

  • 3
    Chương
  • 0
    Lượt thích
  • 14
    Lượt đọc
  • 0
    Đề cử

[Thật đáng sợ! Sếp vì không để tôi từ chức, không ngờ lại quyết định lấy thân báo đáp!]

Giản Linh vừa gặp đã yêu bạn của cậu. Vì để gần quan được ban lộc, cô nghĩ mọi cách đi làm ở tập đoàn Trình Thị. Thế là, Giản Linh từ cô con gái nhà giàu có trở thành người mới đáng thương trong chốn thương trường.

Theo đuổi được vài tháng, người ta không chút động lòng, Giản Linh chán nản, dứt khoát kiên quyết đưa đơn từ chức. Không ngờ, Trình Tri Hử nóng nảy, bắn ra một loạt câu hỏi: “Tại sao muốn từ chức? Đãi ngộ của công ty không tốt sao? Quan hệ đồng nghiệp không hòa hợp à? Cậu của cô nhờ tôi chiếu cố cô, cô thế này thì tôi không thể ăn nói với cậu ấy.”

Giản Linh bối rối giải thích: “Không, không có gì, chỉ là công việc bận rộn, tôi không có thời gian xem mắt.”

Xem mắt?!

Nghe vậy, Trình Tri Hử đã biết không ổn. “Cũng chỉ là muốn hẹn hò bạn trai, cô thấy tôi thế nào? Tôi làm bạn trai cô, cô có thể không từ chức không?”

Hạnh phúc tới quá đột ngột, đầu Giản Linh không theo kịp thông tin, trở nên mơ hồ. Cô cho rằng vì mình ngày nhớ đêm mong quá mức dẫn đến có hiện tượng tâm thần hoang tưởng, xuất hiện ảo giác.

Nhưng sau đó cô làm sao cũng không thể ngờ, sáng sớm hôm sau nghe đồng nghiệp nói, tối qua Tổng giám đốc Trình đi xã giao đã uống rất nhiều ở bữa tiệc.

Giản Linh: “…”

Ha ha, quả nhiên là uống say nói lung tung, hại cô tưởng ai cũng mê mình.

Trình Tri Hử, bây giờ cô đây chính thức thông báo với anh: Tôi không làm nữa!

Trình Tri Hử: “Không làm cũng được, cũng không phải không nuôi nổi em.”

Giản Linh: “!!!”

Trình Tri Hử thì thầm bên tai cô: “Anh không uống say…”

(Có lẽ đây là câu chuyện của một cô gái nhỏ vừa yếu đuối vừa ngọt ngào, và một tổng giám đốc âm thầm muốn có được vợ, nhưng lại sống chết cũng không chịu thừa nhận.)   

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Viên Kẹo Dẻo!

Xem thêm

Cùng tác giả

  • Viên Kẹo Dẻo

    Viên Kẹo Dẻo

    [Thật đáng sợ! Sếp vì không để tôi từ chức, không ngờ lại quyết định lấy thân báo đáp!] Giản Linh vừa gặp đã yêu bạn của cậu. Vì để gần quan được ban lộc, cô nghĩ mọi cách đi làm ở tập đoàn Trình Thị. Thế là, Giản Linh từ cô con gái nhà giàu có trở thành người mới đáng thương trong chốn thương trường. Theo đuổi được vài tháng, người ta không chút động lòng, Giản Linh chán nản, dứt khoát kiên quyết đưa đơn từ chức. Không ngờ, Trình Tri Hử nóng nảy, bắn ra một loạt câu hỏi: “Tại sao muốn từ chức? Đãi ngộ của công ty không tốt sao? Quan hệ đồng nghiệp không hòa hợp à? Cậu của cô nhờ tôi chiếu cố cô, cô thế này thì tôi không thể ăn nói với cậu ấy.” Giản Linh bối rối giải thích: “Không, không có gì, chỉ là công việc bận rộn, tôi không có thời gian xem mắt.” Xem mắt?! Nghe vậy, Trình Tri Hử đã biết không ổn. “Cũng chỉ là muốn hẹn hò bạn trai, cô thấy tôi thế nào? Tôi làm bạn trai cô, cô có thể không từ chức không?” Hạnh phúc tới quá đột ngột, đầu Giản Linh không theo kịp thông tin, trở nên mơ hồ. Cô cho rằng vì mình ngày nhớ đêm mong quá mức dẫn đến có hiện tượng tâm thần hoang tưởng, xuất hiện ảo giác. Nhưng sau đó cô làm sao cũng không thể ngờ, sáng sớm hôm sau nghe đồng nghiệp nói, tối qua Tổng giám đốc Trình đi xã giao đã uống rất nhiều ở bữa tiệc. Giản Linh: “…” Ha ha, quả nhiên là uống say nói lung tung, hại cô tưởng ai cũng mê mình. Trình Tri Hử, bây giờ cô đây chính thức thông báo với anh: Tôi không làm nữa! Trình Tri Hử: “Không làm cũng được, cũng không phải không nuôi nổi em.” Giản Linh: “!!!” Trình Tri Hử thì thầm bên tai cô: “Anh không uống say…” (Có lẽ đây là câu chuyện của một cô gái nhỏ vừa yếu đuối vừa ngọt ngào, và một tổng giám đốc âm thầm muốn có được vợ, nhưng lại sống chết cũng không chịu thừa nhận.) Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Viên Kẹo Dẻo!
    3 chương
  • Tống Phu Nhân Không Dễ Chọc

    Tống Phu Nhân Không Dễ Chọc

    Mạnh Tiệm Vãn rất nổi tiếng trong giới, không thích làm một cô chủ nhà giàu ngoan ngoãn mà lại thích làm một chị lớn tinh thông mọi thứ. Chị lớn nở nụ cười: "Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu, trừ phi thắng tôi." Cậu Tống phát biểu tuyên ngôn tình yêu: "Tôi cảm thấy yêu một người là phải mua xe thể thao cho cô ấy, một chiếc chưa được thì hai chiếc, nếu còn không được nữa thì lại mua thêm một chiếc máy bay tư nhân, hoặc là du thuyền hạng sang!" Mạnh Tiệm Vãn: "Ok, tôi sẽ cân nhắc." * Trước khi kết hôn, Tống Ngộ biết Mạnh Tiễm Vãn là một tiểu tổ tông không thể chọc vào, sau khi kết hôn thì càng hiểu rõ. Tống Ngộ đang bận bịu, thư ký vô cùng lo lắng chạy vào: "Sếp Tống, bà chủ đánh cậu Út nhà họ Trình ở quán bar khiến người ta nhập viện rồi." Tống Ngộ thấy mãi thành quen: "Cô ấy còn đánh cả tôi nữa, đánh người khác có gì đáng ngạc nhiên đâu." Thư ký: "... Thật ra chuyện này không trách bà chủ được, cậu Út nhà họ Trình mới đi du học về nên không biết bà chủ. Cậu ta xem bà chủ như một cô gái chưa chồng mà đùa giỡn, nghe nói còn sờ mặt bà chủ." Tống Ngộ dừng ký tên, nhấc mắt lên: "Cậu Út nhà họ Trình có gãy tay chưa?" "Hình như chưa." "Vậy thì khiến cậu ta gãy tay đi." "..." Sau đó, sếp Tống nói: "Nhắc nhở thân thiện, bà chủ nhà họ Tống không dễ chọc vào đâu, thấy cô ấy thì tốt nhất đi đường vòng." Quần chúng ăn dưa: "Cô ta làm như vậy còn không phải do anh nuông chiều sao, biệt thự thì đổi thành trại gà, chỉ vì vợ mình thích nuôi gà, thích nhặt trứng gà." * Sếp Tống bắn rap ngẫu hứng: "Tôi cứ tưởng cô ấy là Mandrella, nhưng thực ra cô ấy là hoa bá vương nên tôi phải xách cả chậu về nhà, tránh gây tai họa cho mọi người. Yo yo yo!" Mạnh Tiệm Vãn: "Anh xong đời rồi " Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tống Phu Nhân Không Dễ Chọc!
    1 chương