ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4 - Đả thông kinh mạch, dẫn dị tượng

Chương 4: Đả thông kinh mạch, dẫn dị tượng

9 năm sau, Nhất Khương tròn 15 tuổi

Trong suốt 9 năm, Nhất Khương học tập từ các quyển ghi chép của Vân Nhu. Ngày ngày, Nhất Khương đều thông tri lời mẹ học thuộc các loại linh thảo từ ‘Tiên Thiên Đồ Giám’, văn tự từ ‘Thần Văn Đạo Thư’, duy chỉ có một quyển là công pháp nhận được từ mẹ,bằng sự nỗ lực Nhất Khương đã bước vào nhất trọng của ‘Bất Diệt Tâm Pháp’.

Trong căn phòng, một thân ảnh của một thiếu niên đang ngồi thiền,mang trên mình bộ thanh y, mái tóc đen nhánh, khuôn mặt lại tuấn, vóc người căn đối 1m7 có phần cơ bắp thật rắn chắc cùng đôi mắt xanh sáng ngời lại có phần sâu lắng, không nhìn thấu. Hắn ngồi dậy..

“Hôm nay là sinh nhật của ta, Tuyết tỷ cũng sắp đến rồi. Ta phải cho tỷ ấy xem thành quả luyện thể suốt 1 năm của ta mới được.”

Suốt 9 năm này, Lãnh Tuyết mỗi lần về nhà thường lén lút chỉ bảo Nhất Khương các bước luyện thể, với thiên phú của Nhất Khương sớm đã siêu việt Luyện Thể tứ tầng võ giả rất gần với Luyện Thể ngũ tầng võ giả. Với một người bị phong kinh mạch, muốn luyện thể đạt đến Nhất tầng hoàn toàn phải mất đến 10 năm, càng về sau càng khó khăn gấp bội. Tu sĩ được chia thành các cảnh giới: Luyện Thể, Ngưng Khí, Dung Linh, Kết Đan , Linh Sư, Chân Vương, Nhân Hoàng, Địa Hoàng, Thiên Hoàng. Người đạt đến đỉnh phong đột phá Thiên Hoàng mở ra tiên khí phi thăng tiên giới.

Nhìn từ xa có thể thấy hai vị bạch y nữ tử trên lưng Bỉ Dực Điểu, có thể Bỉ Dực Điểu là một loài linh thú tiếp cận rất gần đến thượng cổ linh thú, một đầu Bỉ Dực Điểu trưởng thành tu luyện một thiên niên có thể đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng trong truyền thuyết, xem Bỉ Dực Điểu là vật cưỡi người, người đó cũng thuộc cổ tộc xưng bá một phương, bỗng một bóng người vội vã nhảy xuống, một thanh âm vang lên.

“Khương nhi, ta về rồi đây.”

“Tuyết tỷ.”

“Ha ha, Đã lâu không gặp, ta có thứ này muốn tặng đệ.”

Lãnh Tuyết tiến lại gần, lấy ra một giới chỉ đặt vào tay Nhất Khương.

“Đệ cũng đã đủ 15 tuổi nên có thể tu luyện rồi, đây là không gian giới chỉ có khoảng 100m2 không gian bên trong. Bên trong có bất ngờ dành cho đệ đấy.”

Nhìn lấy trong tay giới chỉ, Nhất Khương cắn đầu ngón tay, giỏ giọt máu để giới chỉ nhận chủ.

“Đa tạ Tuyết tỷ.”

Không nghĩ tới sau suốt 9 năm, từ một tiểu nha đầu bây giờ lại trở thành một đại mỹ nữ, trên người toát ra một loại khí chất băng lãnh, cao thượng,nam nhân khi nhìn cũng khó lòng kiềm chế nhưng trước mặt thân nhân lại tỏa ra đáng yêu, phong tình.

“Ta bảo đệ, trình độ luyện thể của đệ đến đâu rồi.” – Lãnh Tuyết ghé vào tai Nhất Khương nói nhỏ.

“Đã là luyện thể tứ tầng đỉnh cao, còn kém chút nữa.” – Trước mặt đại mỹ nữ, Nhất Khương điềm tĩnh nói.

“Ha ha, Hảo tên tiểu tử nhà ngươi, chưa đả thông kinh mạch đã có Luyện thể tứ tầng thực lực, nhân trung chi long, không hổ là tiểu đệ của ta” – Lãnh Khuyết vỗ vai cười nói nói.

Bỉ Dực Điểu hạ cánh, Liên Linh bước tới.

“Ngưng nói chuyện phiếm đi.”

“Hôm nay ngươi tròn 15 tuổi, ta cũng có thứ này xem như chút quà mọn.” – Liên Linh quay sang Nhất Khương.

Từ trong tay bỗng xuất hiện một cái hộp nhỏ, mở ra bên trong một viên xích đan.

“Đây là Bán Xích Long Đan, là ta tìm thấy một đầu mang Xích Long huyết mạch,lấy huyết của nó bỏ đi tạp huyết để luyện đan, tu sĩ khi nuốt vào sẽ có xác suất thấp sản sinh ra huyết mạch Long tộc.” –Liên Linh giải thích.

Long tộc là cường đại nhất chủng tộc một trong, một đầu Long tộc có thể hủy diệt một đại lục. Nhưng từ thời thượng cổ chí kim, Long tộc cùng các cường đại tộc khác đã phi thăng và biến mất khỏi thế giới này nên chỉ còn cái chủng tộc lai tạo thấp kém còn dưới Hạ giới.

“Linh tỷ,vật này quá quý giá đi.”

“Cứ nhận lấy! Xem như báo đáp mẫu thân ngươi! Vào nhà thôi ta muốn bái kiến nàng!”

Ba người đi vào, sau đó họ cùng ăn cơm cùng gia đình Lãnh Khuyết.

“Hôm nay, ta có việc muốn thông báo.” – Liên Linh nói.

“Ta muốn đem phụ mẫu Tuyết nhi về gia tộc để phụng dưỡng.”

Tất cả mọi người đều thẩn thờ nhưng thật ra cũng có lý, phàm nhân thời gian sống ngắn ngủi, muốn ở bên con cái thật lâu để sau này không hối tiếc. Nói đến đây, suy nghĩ vài hơi thì phụ mẫu Lãnh Tuyết cũng đồng ý. Sau khi phụ mẫu Lãnh Tuyết về nhà thu dọn hành lý. Bên trong căn phòng của Nhất Khương, hai nàng quan sát Nhu Vân đả thông kinh mạch cho Nhất Khương.

Hai người xếp bằng, một cánh tay thanh mãnh nâng lên, thủ pháp ngón tay thật nhanh, mở xong huyệt vị, bắt đầu đả thông kinh mạch, chưa đến vài hơi đã hoàn tất.

“Xong rồi?” – Lãnh Tuyết cất giọng.

Bỗng một tiếng sấm rền vang, bên ngoài mây đen hạt mưa rơi xuống, gió lớn nổi lên. Liên Linh cùng Lãnh Tuyết ra ngoài nhìn xem, riêng hai mẫu tử vẫn nhắm mắt ngồi thiền. Trên trời bắt đầu xuất hiện lôi kiếp đánh tới

“Không ổn!”

Nhu Vân đứng dậy, chân khí tụ lại tiện tay ra một chưởng đánh tan lôi kiếp.

“Khống Linh Chưởng.”

Đánh tiếp một chưởng, một màu tím cự thủ đánh ra hướng về phía bầu trời xong tạo ra một lỗ hổng khổng lồ, mây đen tiêu tán, mọi thứ dần trở lại bình thường. Một tiếng thét trong gian phòng kêu lên

“Aaaaaa”

“Hãy cố kiềm nén lại! Bây giờ chưa được hấp thu linh khí! Nghe ta khẩu quyết”

Nhu Vân nhìn sang Nhất Khương thấy rất nhiều mô hôi tuông ra.

“Linh không rời khí, khí thể nhất thống, Hỗn độn nhất thể”

Hô xong khẩu quyết, Nhất Khương tĩnh tâm lại, hô hấp trờ nên bình thường.

“Rắc rắc !”

Một tiếng giòn xương phát ra, Nhất Khương thở phào.

“Ha ha, cuối cùng ta cũng có thể tu luyện rồi!”

10

1

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.