ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8 - Dạ Thần

Chỉ còn đúng một tháng nữa là sẽ đến Vạn Thú đột kích. Diễn ra ở phía Bắc của Tiên Vực. Chính xác hơn chính là Vạn Thú thành. Vạn Thú Sâm Lâm

Vậy lên Dạ Hoa liền chào hỏi phụ mẫu cùng các vị Lão tổ.

Các vị Lão tổ cũng minh bạch ý của hắn. Hắn sau này sẽ vang danh toàn bộ Tiên Vực và sẽ còn siêu việt bọn hắn. Vậy lên không thể nào mà cầm chân Dạ Hoa mãi ở Dạ Gia được.

“Vậy được rồi. Lần này đi tham gia con liền dẫn đội đi.”

Đại Lão tổ gật đầu một cái rồi nói.

“Lần này cả mười người trong bảng thiên phú cùng một số đệ tử cũng đi. Con để ý chúng nó một ít bỏ qua được cái gì thì bỏ qua.”

Đây là Lão tổ sợ rằng Dạ Gia các thiên tài kia đắc tội Dạ Hoa. Nếu bị Dạ Hoa giết thì chỉ có thiệt mà thôi.

Dạ Hoa cũng minh bạch ý này.

“Vâng Lão tổ!”

Dạ Hoa chắp tay nói, hơi ngừng một chút liền nói tiếp.

“Lần này con thế nhưng là định đến Vạn Thú thành trước. Mong Lão tổ cứ để họ đến sau rồi con sẽ dẫn đội.”

Dạ Hoa liền không muốn vướng mấy người này. Hắn vẫn muốn một mình đến xem trước.

Lão Tổ hơi trầm ngâm một lúc rồi phất phất tay

“Được rồi. Vậy con cứ đi trước, nhớ cẩn thận.” “Vâng!” Dạ Hoa đáp xong liền biến mất khỏi điện.

Lúc này.

Ở điện của Dạ Hoa

Mộc Thần cùng Huyền Linh hai người đang đứng trước điện đợi Dạ Hoa.

Mộc thần toàn thân y phục xanh nhạt. Vẫn dung mạo ấy, mang theo vài phần thành thục cùng kiều mị.

Huyền Linh thì mặc y phục xanh dương nhạt màu. Khí chất hơn người, cùng dáng người không kém Mộc Thần chút nào.

Thấy Dạ Hoa đến hai nữ cùng đi đến trước mặt Dạ Hoa.

“Chuẩn bị xong rồi chứ?”

“Ân. Xong rồi!”

“Vậy được. Sương Nhi, đi thôi”

Dạ Hoa cùng hai nữ nói vài câu. Sau đó hắn liền quay sang một thân bạch y Lý Sương.

Bây giờ nàng đã 18 tuổi. Thân hình gồ ghề chập chùng. Làn da trắng như tuyết. Khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt đen sâu thẳm, mái tóc đen mượt trải dài ra sau người.

Dạ Hoa liền tâm động một cái sau đó cả bốn người liền biến mất khỏi điện.

Về phần Triệu Mẫn, nàng từ lâu đã trốn vào trong bóng của Dạ Hoa, nếu Dạ Hoa không ra lệnh hay gặp nguy hiểm nàng sẽ không xuất hiện.

Dạ Hoa vừa dời khỏi Dạ Gia thì trên bầu trời Dạ Gia xuất hiện hai con thuyền lớn, trôi nổi giữa không chung.

“Nhìn kìa. Con thuyền kia là của Dạ Huyền Vũ. Thiên tài bảng bài danh thứ ba!”

“Thật sao? Còn kia không phải bài danh thứ hai Dạ Băng Băng sao?”

“Đúng vậy! Nhưng sao không thấy Dạ Thần?”

“Bài danh thứ nhất? Lần này Vạn Thú đột kích chả lẽ hắn không về?”

“Nghe nói là Thánh Tử lần này đích thân dẫn toàn bộ đệ tử Dạ Gia. Chẳng lẽ hắn phật ý?”

“Xuỵt. Đừng nói linh tinh. Coi chừng mất mạng mà không ai hay!”

Vừa thấy hai con thuyền là tất cả thế hệ trẻ tuổi đều nghị luận rất sôi nổi.

Hai người trên hai chiếc thuyền lần lượt là Dạ Băng Băng bài danh thứ hai cùng Dạ Huyền Vũ bài danh thứ ba.

Dạ Băng Băng từ khi sinh ra trong phạm vi ngàn dặm tất cả đều đóng băng, thân thể phát ra hư quang Băng Thần vậy lên lấy tên Băng Băng.

Còn Dạ Huyền Vũ từ khi sinh ra liền mang theo Huyền Vũ huyết mạch. Thành tựu hoá thành Huyền Vũ sau này. Sức phòng thủ cùng nhục thân tăng lên độ cao mới.

Mặc dù tuổi Dạ Huyền Vũ hơn Dạ Băng Băng,nhưng với sự nhanh trí thì nàng vẫn trên cơ Dạ Huyền Vũ hoàn toàn.

Lúc này hai người từ trên thuyền nhảy xuống.

“Vãn bối ra mắt trưởng lão!”

Hai người vừa chạm đất liền chắp tay hướng lão giả hành lễ.

“Ừm. Băng Băng, Huyền Vũ đã về rồi!”

“Dạ Thần đâu?”

Lão giả gật gù nhìn hai người sau đó nhướng mày một cái hỏi.

“Dạ Thần bảo rằng hắn đang ở Vạn Thú thành rồi. Chỉ việc đợi Thánh Tử cùng Dạ Gia đệ tử đến là được”

Dạ Huyền Vũ liền chắp tay nói. Lời nói mang theo vài phần bất đắc dĩ.

Ai mà không biết Dạ Thần mơ đến cái ghế Thánh Tử từ lâu?

Tự nhiên bây giờ xuất hiện ra một vị Thánh Tử thần bí gây oanh động toàn bộ Dạ Gia với mấy lần lĩnh ngộ thần thông.

Càng khiến hắn tức giận là khi nghe rằng Thánh Tử này mới đạt Tạo Hoá cảnh sơ kỳ.

Cả mười bài danh đầu tất cả đều đã đạt đến Thiên Tiên cảnh mà Dạ Băng Băng cùng Dạ Huyền Vũ đều đã đến Thiên Tiên cảnh đỉnh phong. Còn về Dạ Thần hắn đã là Huyền Tiên cảnh sơ kỳ được 3 năm.

Nắm chắc ghế Thánh Tử trong tay. Ai ngờ giữa đường xuất hiện thêm một vị thần bí Thánh Tử khiến hắn rất bất mãn.

Lão giả cũng nhận ra điều này. Nhưng hắn rõ một điều hơn tất cả, đó là thực lực và thân phận của vị Thánh Tử này rất cao. Chỉ cần mở miệng thì mười cái Dạ Gia còn không chịu được. Lên hắn cũng không có nói gì.

Chỉ đành thở dài.

“Haizz. Kệ nó đi tranh đấu từ lâu gia tộc ta cũng không cấm. Nhưng nếu gặp Thánh Tử nhớ khuyên người tha Dạ Thần một cửa sống!”

Dạ Băng Băng cùng Dạ Huyền Vũ nghe song rất không hiểu được đến cùng vì sao vị trưởng lão này lại nói vậy nhưng vẫn chắp tay lĩnh mệnh.

Nhìn Dạ Gia đệ từ dời đi lão giả chỉ đành nói nhỏ một câu

“Mong Thánh Tử không chấp nhặt với chúng.” Nói xong lão liền biến mất.

Lúc này ở trong một toà thành tấp lập.

Trong một căn phòng trong toà phủ lớn. Một nam nhân. Khuôn mặt anh tuấn, toàn thân tử y, một tay chống mặt hai mắt nhắm nghiền tựa ở trên bàn.

Bỗng thấy.

Một bóng đen liền xuất hiện trong phòng.

“Chủ nhân! Dạ Hoa đã ra khỏi Dạ Gia và một mình đến trong thành.”

Lúc này nam nhân nghe vậy liền mở mắt ra, một đôi mắt lam sắc, nhìn chằm chằm người áo đen, trong ánh mắt phát ra một tia lạnh lẽo.

“Hắn ở đâu?”

“Dạ. Hắn đang ở một tửu điếm dùng cơm.”

Người áo đen không dám chậm trễ trả lời nam nhân này.

“Dẫn ta đến!”

Nam nhân này nói xong liền đứng dậy bước ra khỏi phòng.

Nam nhân này không ai khác chính là Dạ Gia bài danh thứ nhất Dạ Thần.

Hắn từ khi sinh ra mang trong mình Nguyệt Linh căn. Vào buổi đêm và nhất là trăng tròn tốc độ tu luyện của hắn liền tăng nhanh cả chục lần. Vậy lên tu vi của hắn tăng rất nhanh. Hắn có thể làm bầu trời đang sáng trở thành trời tối sau đó hoá thành Nguyệt Thần rồi tuỳ ý sử dụng sức mạnh đó.

Vì lí do này hắn rất cao ngạo và không coi ai ra gì.

Tưởng là ghế Thánh Tử đã lắm chắc trong tay, ai ngờ Dạ Hoa xuất hiện phá tan mộng đẹp của hắn. Hắn hận Dạ Hoa thấu xương.

Mộng tưởng của hắn là leo lên ghế Dạ Gia Thánh Tử sau đó sẽ là ghế Gia chủ. Hắn sẽ khuếch chương Dạ Gia lên và lắm quyền toàn bộ Chiến Tiên vực.

Bây giờ chỉ còn duy nhất một cách. Đó là hạ bệ Dạ Hoa và đoạt lại ghế Thánh Tử.

Không biết xảy ra chuyện gì Dạ Hoa vẫn thoải mái ngồi hưởng trà ở một tửu lâu cùng Mộc Thần và Huyền Linh.

Hắn nhâm nhi ly trà rồi cười nói.

“Cuối cùng cũng được thư thái.”

Rất lạ đời. Để thư thái thường sẽ ở một mình rồi cảm nhận. Nhưng Dạ Hoa chọn nơi ồn ào này để thư thái còn làm vẻ mặt thoả mãn.

Ngồi đối diện là Mộc Thần cùng Huyền Linh không khỏi che miệng cười.

Hai nàng hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người ngồi ở đây. Tất cả nam nhân cũng như nữ nhân đều phải nhìn hai nàng ít nhất là ba bốn lần.

Nhưng không dám vọng động. Bây giờ là thời gian rất nhiều Thế Lực mang đệ tử đến đây lịch luyện, rất có thể sẽ đá trúng thiết bàn, vậy lên tất cả chỉ dám nhìn một hai cái rồi thôi.

Lúc này ngoài cửa đi đến một nhân ảnh tiêu sái.

Liếc nhìn mọi người bằng ánh mắt khinh thường.

Người đến chính là. Dạ Gia Dạ Thần! Chương 009: Cửu Đại

Tất cả mọi người đều biết Dạ Thần là ai và cũng biết đến thứ gì chống lưng cho hắn. Vậy lên rất kiêng rè.

Ánh mắt của hắn nhìn liếc qua phía Dạ Hoa miệng vểnh lên. Sau đó nhìn đến Mộc Thần và Huyền Linh. Quá đẹp rồi.

Hắn ngây ngẩn trong phút trốc sau đó liền khôi phục dảng vẻ của mình. Nhưng trong lòng hắn lại ghen ghét không thôi.

Hai người này đáng là của hắn. Toàn bộ là tại Dạ Hoa xuất hiện.

Hắn liền đi đến hướng Dạ Hoa nói.

“A! Đây không phải là Dạ Hoa Thánh Tử đây sao? Sao Thánh Tử lại đến một mình vậy?”

Người xung quanh đều mang ánh mắt không thể tin nhìn về phía Dạ Hoa.

Có lẻ không dám tin, có kẻ nghi nhớ khuôn mặt này, có kẻ thì âm thầm thở phào khi lức nãy không nhìn hai nữ tử kia quá nhiều.

Bất quá nghe đến lời Dạ Thần nói họ hơi cảm thấy kì lạ.

Dạ Thần vừa nói vừa cố ý nhấn mạnh hai trữ ‘Thánh Tử’ lên, còn mang theo vài phần trào phúng với Dạ Hoa.

Ở đối diện Dạ Hoa là Mộc Thần hai nữ cũng cảm thấy bất mãn. Đang định mở miệng thì thanh âm Dạ Hoa vang lên

“Ừm. Ngươi! Còn chưa đủ tư cách hỏi ta!”

234

7

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.