Chương 70 - Cửu Đại rời đi!
Tí tách
Một hai giọt nước mắt lăn lăn rơi xuống bồn tắm
Mặt nước toàn bộ dao động, như biểu hiện tâm trạng của Dạ Hoa hiện tại vậy
Hiện tại tâm trạng của Dạ Hoa rất hỗn loạn và cảm giác trái tim từng đợt từng đợt đau thắt. Hắn biết người gọi là Tiểu Vạn chín mười phần cũng chính là lão Vạn trong cơ thể hắn
Có thể đây là một đoạn kí ức khó quên hoặc là một đoạn ác mộng ám ảnh đến thâm tâm lão Vạn
Nhưng giấc mơ này tác động đến hắn
Quá chân thật
Cả tâm trí hắn thậm chí còn bị tác động và cả cái cảm giác rung động lạ lạ với nữ nhân Phượng Hoàng kia
Dạ Hoa rất tò mò, phi thường tò mò
Nhưng Dạ Hoa cũng không có hỏi lão Vạn, vì hắn biết. Có thể lão Vạn hiện tại cũng đã nhìn thấy hoặc chải qua giấc mơ ban nãy cùng với hắn
Đúng vậy
Sâu trong linh hồn của Dạ Hoa
Lão Vạn thân ảnh vẫn ở đó, nhưng lúc này đôi mắt nhăn nheo dưng dưng
Lão cũng rất hỗn loạn
Trong đầu liên tục hiện về thân ảnh của một nữ nhân
Từng giọng nói, tiếng cười, cử chỉ. Những lúc nàng nhõng nhẽo, vòi vĩnh hắn
Tưởng như là một người vui vẻ tinh nghịch, nhưng nàng thật ra lại rất kiên cường cùng lạnh lùng
Những biểu hiện ấy chắc nàng chỉ biểu hiện ra mỗi lúc gặp hắn
Cứ nghĩ như vậy. Khuôn mặt lão Vạn lại càng lạnh. Lại càng…hối hận
Tại sao lúc đó hắn lại chọn cách làm như vậy?!
Lão Vạn nghĩ tới đây chỉ còn cách thở dài một hơi
Lão nhẹ giọng nói
“Chỉ mong…ngươi đủ thanh tỉnh!”
Không biết rằng ‘ngươi’ trong miệng lão Vạn là ai, nhưng chắc chắn ngừoi đó đối với lão rất quan trọng
Dạ Hoa ngoài này
Hắn lấy tay vỗ vỗ vào hai bên má
Lúc này sức lực cũng khôi phục được phần nào đó rồi
Dạ Hoa liền từ bồn tắm đi ra ngoài, sau đó dùng linh lực hong khô người. Tiếp tục mặc quần áo đâu vào đó
Dạ Hoa liền tiến thẳng đến giường của mình, sau đó lại tiếp tục đi ngủ
Sáng hôm sau
Dạ Hoa vừa dậy khỏi giường liền lập tức đi ra ngoài và tiến đến một nơi bên cạnh Giới Thụ.
Vừa đến đây thì Dạ Hoa đã nhìn thấy Cửu Đại cùng Lý Sương và Triệu Mẫn đang đứng đợi mình ở nơi đây rồi
Haiz
Dạ Hoa thở ra một hơi sau đó liền hướng đến Cửu Đại cười mỉm rồi đi tới
“Để các đệ đợi lâu.”
Lúc này Cửu Đại đang đứng nơi đây, mỗi người khí chất hơn người
Mỗi người thấy Dạ Hoa đến thì đều mỗi người đều hướng hắn hô một tiếng
“Lão Đại!”
Dạ Hoa thấy thế cùng chỉ gật gật đầu mà thôi
Sau đó hắn hướng mọi người nói
“Được rồi! Chúng ta đi thôi!”
Cửu Đại nghe vậy nghiêm túc gật đầu
Chỉ thấy Dạ Hoa vung tay lên một cái
Trước mặt mọi người liền hiện lên một khe nứt, sau đó khe nứt này cấp tốc phóng to ra, rồi không ngừng xoay tròn
Đây chính là cánh cửa của Vô Cực Tháp mà Dạ Hoa đặt nó nằm cố định ở đây và Vô Cực Tháp vẫn nằm ở bên trên mặt hồ nước trong Vạn Thú Sâm Lâm ở Chiến Tiên Vực
Nới mà bây giờ chín mười phần đã thành lãnh thổ của Aurelion sol và Kha’zix. Còn Dạ Hoa vẫn để cho Ryze toạ trấn ở trong hồ nước đó và cả ba đều gửi về một đạo phân thân ở Vô Song Tiên Vực này để có thể làm những con boss trong trò chơi của Dạ Hoa
Phải nói là hiện tại thì sức mạnh của những Ma,Thần mà hệ thống triệu hoán và tạo ra cực mạnh
Mỗi một người liền mặc định là mạnh hơn Dạ Hoa 3 cái cấp độ, mà Dạ Hoa bây giờ là Vô Cực Đế Tôn cảnh. Thì đồng nghĩa với việc đám Ma,Thần này đã là Tiên Đế cảnh rồi
Theo như những phu nhân của hắn nói thì với đám thuộc hạ này thì Dạ Hoa dư sức đi ngang trong các vị diện khác nhau
Bước ra khỏi cánh cổng của Vô Cực Tháp. Trước mắt đám người liền hiện một mặt hồ nước xanh biếc
Bên trên nó là nhưngg căn nhà gỗ trước kia đám người Dạ Hoa từng ở
Lúc này ở một căn phòng liền bước ra một thân ảnh toàn thân màu xanh dương, trên thân có những kí hiệu kì là
Ryze nhìn thấy đám người Dạ Hoa một cái liền hướng Dạ Hoa cung kính cúi người chào
“Công tử!”
Tất cả những Ma,Thần này đều được Dạ Hoa mặc định là gọi hắn bằng Công Tử, nên Ryze chào hắn như vậy cũng không kì lạ
Dạ Hoa chỉ nhàn nhạt gật đầu
Rồi hướng về phía đám người Cửu Đại, Dạ Hoa nhìn Cửu Đại một lúc. Sau đó nói
“Hôm nay ta sẽ để các đệ tự do tung hoành ở đây, sau ngày hôm nay ta sẽ không can dự đến các đệ nữa. Vậy nên các đệ hãy tự sinh tự sát. Nhưng hãy nhớ, huynh đệ và tính mạng phải đặt lên trên hết. Vô Song Cung và Vô Cực Tháp nơi này vẫn luôn luôn bảo hộ các đệ. Nếu như gặp phiền phức thì hãy đến Vô Cực Tháp này và báo với Ryze. Hắn sẽ thay ta giải quyết hết tất cả!”
“Nhớ! Dù 1 năm! 10 năm! Hay trăm ngàn năm sau thì Dạ Hoa này vẫn là huynh đệ, vẫn là Lão Đại của các đệ!”
Cửu Đại nghe vậy, nghiêm túc đứng vậy hô to, hai tay nắm chặt
“Mãi là huynh đệ!”
Sau đó ánh mắt bọn họ nhìn Dạ Hoa một cái. Dứt khoát quay người và bước ra khỏi hồ nước và bước ra khỏi màng chắn của Ryze.
Cửu Đại biết rằng bước ra khỏi đây thì cuộc đời của họ chính thức bắt đầu
Họ muốn tôi luyện mình và mạnh lên
Thời gian họ ở cùng Dạ Hoa tuy không lâu, nhưng họ nhìn thấy Dạ Hoa hết mực trở tre và hết sức vun đắp chính mình. Họ không thể mãi mãi lúp dưới cái bóng của Dạ Hoa được
Dạ Hoa đặt cho họ mần móng, việc của họ hiện tại chính là tiếp tục xây dựng lên chính bản thân mình
Dạ Hoa nhìn lấy bóng lưng của Cửu Đại bước ra khỏi nơi đây, ánh mắt có chút lấp loé
Đây chính là những người huynh đệ những người bạn đầu tiên mà hắn có ở nơi đây
Mặc dù hắn muốn cho Cửu Đại thứ gì đó để bảo hộ mình, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn là thôi
Dù sao đây là con đường của Cửu Đại, hắn không nên can dự quá nhiều, chỉ cần tận lực vun đắp là được
Dạ Hoa lúc này lại nhớ đến Dạ Gia, hắn rời đi mà không có bất cứ lời từ biệt nào. Ở đó có Ngũ vị lão tổ, cha mẹ hắn
Hơn nữa nơi đây cũng có hai nữ nhân đầu tiên của hắn Mộc Thần và Huyền Linh, không biết hai nàng bây giờ như thế nào rồi
Nhưng hắn cũng lên để hai nàng yên tĩnh mà tiếp thu truyền thừa của gia tộc mình
Nghĩ tới đây thì Dạ Hoa cũng thở dài một hơi
Có khi
Cứ có ít người thân như này lại hay, bớt lo bớt nghĩ, bớt phiền toái
Chiến Tiên Vực cũng chỉ là nơi mà hắn lần nữa sinh ra mà thôi, cũng không có đi thăm thú nhiều. Bằng hữu hắn có chắc đầy đủ trên đầu ngón tay
Nghĩ đến đây Dạ Hoa lắc lắc đầu. Hắn quay lại dặn dò Ryze một vài câu sau đó liền quay lại Vô Song Cung
Vừa bước về tới nơi. Dạ Hoa liền nhẹ giọng hỏi
“Tiểu Lâm! Hắn ở đâu?”
Giới Thụ xào xạc tán lá của mình. Một lúc sau thì một thanh âm vang đến
“Hắn đang ở…”
60
2
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
