Chương 69 - Mơ?!
Cạnh cạnh
Từng tiếng cành cạch vang lên
Tiếp đó chỉ thấy trên thân của đạo Tru Tiên kiếm khí kia dần dần có những vết nứt và chúng càng lúc càng rõ ràng hơn
AH!
Phượng Hoàng thét lớn một tiếng, hoả diễm cuồn cuồn xuất hiện.
Từng đạo vết nứt càng lúc cành lớn và dài hơn
Phụt!
Cả bảy tên đều lần lượt phun ra một ngụm máu tươi
Việc Tru Tiên kiếm mà bọn họ tích tụ ra bị tổn thương cũng dẫn đến bản thân họ bị tổn thương
Cả đám chẳng kịp lau đi vết máu trên miệng mà tiếp tục vận dụng linh lực của mình rót vào bên trong Tru Tiên kiếm
Khuôn mặt từng kẻ từng kẻ đều tái xanh và cố gắng giằng co với Phượng Hoàng
Đúng lúc này từ nơi xa bay đến một đám người
Là đám người ban nãy
Lúc này thấy thế cục như vậy
Một lão nhân liền tức giận nói
“Một đám phế vật! Có mỗi một mình con nhóc con còn không xử lí được!”
Nói xong lão liền vung tay lên, cưỡng ép đưa thêm linh lực từ bên ngoài vào trong trận pháp
Phụt!
Thấy vậy cả đám bảy tên kia liền tiếp tục hộc máu
Đơn giản chỉ vì hiện tại nếu lão nhân kia tiếp tục đưa thêm linh lực thì chỉ sợ rằng bọn hắn liền bị trận pháp cắn lại mất
Nhưng cả đám không dám phản bác hay trách móc một câu, vì đơn giản là vị lão nhân kia có bối phận cao hơn và mạnh hơn bọn chúng
Minh!!
Lúc này sau khi mà Tru Tiên kiếm được lão nhân kia rót linh lực vào thì liền phát ra tiếng minh minh sau đó với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy liền lành lại
Sau đó liền thuận thế đẩy lùi Phượng Hoàng mấy bước
Khuôn mặt nàng vẫn còn lạnh lùng nhìn hết thẩy, nhưng trên khuôn mặt lại hiện lên vẻ nhợt nhạt
Nàng cắn răng tiếp tục chống đỡ lấy
Thấy nàng tiếp tục ngoan cố như vậy, tên lão nhân kia liền bật cười, giọng cười lạnh nói
“Tốt! Tốt! Tốt!”
Sau ba tiếng tốt liên tiếp, lão liền nghiêm túc vung thêm một chưởng nữa
Tru Tiên kiếm liền tiếp đó lần nữa vang lên thanh âm chói tai
Oa
Cả bảy tên kia liền bị hành động này của lão nhân kia chấn bay ra ngoài trận pháp, khoé miệng lại tiếp tục phun máu
Nhưng trận pháp không hề biến mất mà vẫn tiếp tục duy trì, vì bảy tên kia vẫn còn sống!
Keng!
Tru Tiên kiếm lập tức đánh nứt trường kiếm của Phượng Hoàng tiếp đó liền đánh gãy nó
Phượng Hoàng thấy vậy trừng lớn mắt, sau đó vội vàng muốn chạy thoát
Nhưng
Phượng Hoàng không chạy kịp
Tru Tiên kiếm liền lập tức đâm thẳng vào lồng ngực nàng
Nàng liền lập tức phun ra một ngụm máu tươi, mặt cho lúc này nàng không hề phát ra một thanh âm nào nhưng máu lại từ miệng nàng bắn ra ngoài
Thân thể nàng từ từ khôi phục lại bộ dáng ban đầu, không còn vẻ lạnh lùng lăng lệ nữa mà chỉ còn lại vẻ nuối tiếc
Nàng nuối tiếc
‘Ta! Không muốn chết!’
‘Ta còn chưa gặp được hắn!’
Nàng lúc này trong đầu liên tục hiện lên giọng nói của một nam nhân
Nàng hối hận
Nàng biết trúng phải Tru Tiên Kiếm thì chỉ có chết mà không có khả năng thay đổi
Linh hồn cùng thể xác liền lập tức tan biến nội đan trong cơ thể nàng cũng lập tức bị chấn vỡ. Linh hồn đang dần dần tan biến và bị bào mòn một cách kinh khủng
Dù cho trong cơ thể nàng có chưa Phượng Hoàng huyết mạch, và Phượng Hoàng còn có khả năng với bản mệnh thần thông. Niết Bàn
Nhưng nó cũng hoàn toàn vô dụng với việc bị Tru Tiên Kiếm giết chết!
Đúng lúc này ở một nơi xa xôi, nơi đang có một đoàn người đông đúc đi với nhau
Dẫn đầu là một thanh niên đang cười nói với mấy người khác bên cạnh mình
Nam nhân toàn thân khí chất bức người, toàn thân một bộ bạch y không nhiễm trần thế. Khuôn mặt tiêu sái, ngũ quan đều đặn, giữa chán càng nó có một đạo hồng ấn hình một đầu mũi thương
Đặc biệt thanh niên này lại có đôi mắt màu tử sắc huyền ảo
Nhưng người khác bên cạnh thanh niên này khí chất trên thân thể họ cũng không hề bình thường chút nào
Bỗng
Thân thể thanh niên này chấn động một cái, đôi mắt tử sắc hiện ra vẻ dưng dưng. Trái tim bỗng nhói một cái
Cơ thể giống như mất đi thứ gì rất quan trọng vậy
Hắn thấy lao lao, sau đó cánh tay liền vô ý thức đặt lên ngực, vị trí ngay trái tim hắn
Những người xung quanh thấy hắn bỗng khựng lại sau đó lại đặt tay lên ngực mình như vậy cũng hơi nghi ngờ nhìn hắn
“Không!”
Thanh niên bỗng thét lớn một tiếng
Sau đó tất cả mọi ngừoi liền thấy hắn liền hoá thành một đạo bạch quang, cùng với tốc độ kinh người vọt về một phía
Tất cả mấy người xung quanh thanh niên cũng lập tức bám theo sau lưng hắn. Vì bọn hắn cảm thấy trên người thanh niên ban nãy hiện lên sát ý
Kinh người sát khí!
Trước đây họ chưa hề cảm nhận qua được từ trên thân thể thiếu niên ban nãy một luồng sát ý nào như vậy cả
Quay lại với chỗ của Phượng Hoàng
Lúc này nàng nằm dạp trên mặt đất, tận hưởng những giây phút cuối cùng còn sót lại của mình
Khoé mắt tuôn xuống một dòng lệ nóng. Nàng khóc
Khóc vì sự yếu đuối và cảm giác không can tâm
Nhưng hết thẩy đều đã quá muộn
Lúc này lão giả kia thấy vậy cũng hừ lạnh một tiếng sau đó lão đang định chuẩn bị thu hồi đi trận pháp
Thì bỗng một thanh âm truyền đến
“Không!”
Sau đó chỉ thấy một luồng bạch ảnh liền vọt vào giữa bên trong trận pháp
Oanh
Trận pháp liền trực tiếp bị phá vỡ, sau đó voẽ nát ra thành từng mảnh nhỏ
Lão giả kia bị đạo bạch ảnh này cưỡng ép phá bỏ trận pháp cũng liền bị trận pháp này cắn trả lại, lão đang định quát lớn thì bỗng khựng lại
Lão cảm nhận được đạo bạch ảnh này mang trong mình một khí thế khổng lồ, hơn nữa ngay sau đó là trên bầu trời liền liên tiếp xuất hiện những đạo thân ảnh khác. Khí tức một ngươi liền đủ sức đè lão tắt thở
Ánh mắt của những đạo thân ảnh này chăm chú nhìn vào đạo bạch ảnh kia
Thấy vậy lão giả thầm than không ổn, nhưng không dám có dị động. Sau lưng lão mồ hôi ướt lạnh
Những kẻ khác cùng đến với lão cũng vậy
Đạo bạch ảnh vừa phóng tới chính là thanh niên bạch y ban nãy
Lúc này hai tay hắn đang bế lên toàn thân đẫm máu là Phượng Hoàng
Miệng không ngừng hô
“Không… Không!”
“Tiểu Phượng! Tiểu Phượng!”
Hắn hoàn toàn hoảng loạn, miệng không ngừng hô lên, một tay lại không ngừng truyền vào trong cơ thể Phượng Hoàng từng đạo linh lực kinh khủng
Trước đó hắn cũng cho nàng ăn qua một viên đan dược trị thương
Lúc này Phượng Hoàng thấy thân ảnh bạch y này, lại không ngừng hô tên mình.
Nàng yếu ớt mở miệng
“Tiểu… Vạn?..”
“Đúng! Đúng! Tiểu Phượng Hoàng! Là ta! Tiểu Vạn Đây!”
Thanh niên gọi là Tiểu Vạn kia liền lập tức gật đầu nói, khuôn mặt hắn cố lộ ra ý cười cho nàng xem
Sau đó lại tiếp tục nói
“Tiểu Phượng Hoàng! Yên tâm đi! Có ta ở đây! Tiểu Phượng Hoàng ngươi sẽ không sao đâu!”
“Không… Không sao đâu!”
Hắn liên tục nói như vậy, tay vẫn tiếp tục vận dụng linh lực khổng lồ của mình rót vào thân thể nàng
Hắn lại ngẩng đầu lên sau đó, ánh mắt cùng khuôn mặt liền hiện vẻ dữ tợn cùng lạnh lẽo nhìn lấy đám lão giả kia
Một đạo tử sắc khí tức từ trên thân thể hắn phát ra
Sau đó bao chùm lấy toàn bộ đán người lão giả kia. Tiếp đó đám người lão giả kia liền trực tiếp bị xoá xổ, đến bụi cặn còn không sót lại chút nào
Tiếp đó ánh mắt hắn lại lần nữa nhu hoà nhìn lấy Phượng Hoàng
Tất cả như thể chưa xuất hiện bất cứ chuyện gì vậy
Những người ban nãy đên cùng Tiểu Vạn cũng chỉ lựa chọn trầm mặc mà nhìn xem hết thảy
Họ nhìn đến Phượng Hoàng, ánh mắt tất cả đều hơi đổi. Hiển nhiên họ nhìn ra
Phượng Hoàng không còn cách cứu nữa
Nhưng ngừoi thiếu niên Tiểu Vạn kia vẫn cố chấp mà thôi
Lúc này tay của Phượng Hoàng đưa lên nắm lấy tay của thanh niên Tiểu Vạn kia sau đó yếu ớt nói
“Tiểu… Vạn…. được….. rồi…. ngừng….. lại…. đi. …..Thân…. thể…. .ta…..,ta….tự….hiểu.. rõ..”
Ngừng một chút nàng lại nói tiếp
“Gặp…… được….. ngươi! Ta! Mãn… nguyện…. rồi!”
Thiếu niên thấy vậy lớn tiếng thét
“Không…không….”
“Không!”
Dạ Hoa liền từ trong bồn tắm thét lớn một tiếng, thanh âm vang vọng toàn bộ Vô Song Sâm Lâm.
Sau đó liền hoàn hồn, hai tay đặt nhẹ lên chán. Hắn khẽ nói
“Mơ!?”
44
3
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
