ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18 - Kịch Chiến

“Thổ Quan”

Dạ Hoa khom người ngồi xuống khẽ nói. Một tay liền đặt xuống mặt đất.

Mặt đất liền kịch liệt dung động, sau đó đại địa liền có từng mảng đất vùng lên trời bao bọc lại Hầu yêu đang trong lúc xông về Dạ Hoa, trên trời liền có thêm một quả địa tinh.

Hàng loạt những chiếc trông nhọn cũng liền theo đó mà phóng thẳng lên trời và cắm vào trong địa cầu.

“Bạo Vũ Phong!”

Các địa trông vừa đâm vào địa quan thì tiếp đến là một cơn lốc lớn xuất hiện ngay bên cạnh địa cầu và sau đó nuốt chửng nó. Từng cơn lốc một thi nhau giằng xé địa cầu khiến bụi đất mịt mù, hơn nữa từng nhát phong trảm văng ra ngoài chằng chịu chém vào mặt đất, cây cối.

Nhìn cảnh tượng này tất cả các thế lực đều không nhịn được kinh hãi. Dạ Hoa thể hiện quá khủng bố.

Nhưng trong lúc nhìn bão lốc bạo tạc, Dạ Hoa cũng ẩn ẩn có những giọt mồ hôi nhỏ.

Hầu yêu mạnh mẽ và nhục thân cứng dắn hơn hắn tưởng tượng không biết bao nhiêu lần. Mặc dù lúc thú triều đến hắn đã hấp thu một lượng lớn linh khí, nhưng đến bây giờ cũng sắp hết.

Ngũ Linh Kiếm là Thần thông mạnh nhất của hắn, nhưng Vạn Cổ đại đế vì không để hắn sử lạm dụng lên đã cấm hắn dùng thần thông này.

Còn Bạo Quyền thì hoàn toàn vô dụng với một kẻ hơn hắn 6-7 cái cảnh giới.

Lên bây giờ mà không kết thúc sớm hầu yêu thì hắn sẽ không xong.

“Hầu yêu này chắc cũng chết đi.”

“Đúng vậy, công kích kinh khủng như vậy, sợ rằng Thái Ất cảnh thật sự cũng sớm chết!”

“Đừng quên yêu thú nhục thân cường đại hơn gấp nhiều lần!”

“Sợ rằng nó vẫn còn sống!”

“Chuyện này..”

“….”

Không ngoài dự liệu của Dạ Hoa, đầu Hầu Yêu kia sau khi thoát ra được thì toàn thân nó là những vết máu loang lổ. Nhưng có vẻ không nặng lắm, nó vẫn đứng được và lấy một chi cho lên miệng liếm nước bọt rồi bôi bôi lên vết thương.

Sau đó nó nhìn Dạ Hoa với ánh mắt tức giận. Nó hoàn toàn muốn giết chết Dạ Hoa ngay bây giờ. Nhưng nó vẫn nhịn lại nói.

“Dạ Hoa. Ngươi đánh rất đau, nhưng cuối cùng cũng là hơi đau mà thôi. Không đủ sức giết bổn Tiên!”

Dạ Hoa chỉ còn cách cười thảm mà thôi, nếu đánh tiếp thì để đủ sức xuyên qua nhục thân của hầu yêu rất khó. Hắn tung ra rất nhiều sức mới khiến hầu yêu sước vào miếng thịt.

“Một lần cuối này, nếu ngươi không chết, thì ta chết!” Dạ Hoa thanh âm vừa vang lên đã thấy hắn tiêu thất khỏi chỗ cũ.

“Bành!”

Dạ Hoa liền xuất hiện trên đầu hầu yêu, một đấm nện lên đầu của nó khiến thân thể nó hơi khom xuống. Nó liền phát điên lên ngào to.

“Đinh! Hầu yêu vào trạng thái điên cuồng, mọi chỉ số đều tăng 100%”

Dạ Hoa hoàn toàn không tin tưởng vào âm thanh bên trong đầu của mình.

Hắn biết trạng thái điên cuồng là gì, chỉ những kẻ có trong mình chiến thể hoặc chiến ý khủng khiếp thì có thể ép bản thân vượt qua giới hạn của mình trong một khoảng thời gian để chiến đấu.

Lần này hắn liền thành công chọc giận hầu yêu khiến nó vận dụng Điên cuồng hình thái.

Toàn thân hầu yêu bỗng hoá thành một màu đỏ thẫm, bộ lông trắng của nó cũng biến thành màu đỏ, hai mắt hung quang lấp loé.

“Hừ!”

Dạ Hoa hừ lạnh một tiếng. Một cơn lốc khổng lồ liền bao quanh Hầu yêu.

Thấy vậy Hầu yêu liền nhanh tróng vùng vẫy thoát ra khỏi cơn lốc.

Nhưng Dạ Hoa cũng nhanh chóng Hoá Thân thành một màu huyết sắc, đây chính là hoá thân Hoả hệ của Dạ Hoa, toàn thân tia lửa tung bay, toàn thân một màu trắng bạch song hành.

“Hoả Trụ!”

Huyết nhãn mở ra.Một đoàn Hắc hoả liền tiến nhập bên trong cơn lốc, nó nhanh chóng biến thành một cột lửa nối liền mặt đất và bầu trời. Hoả diễm đen khịt và điên cuồng xoay tròn.

Đây là ngọn lửa mạnh nhất mà Dạ Hoa có thể tạo ra, nó sẽ cháy mãi không tắt, chỉ khi Dạ Hoa muốn nó tắt nó mới tắt, sức công phá của nó cũng rất khủng khiếp. Kể cả cỏ cây hay mặt đất quanh nó cũng dần hoá thành bụi phấn và tan giã.

“Băng Thần Hàng Lâm!”

Dạ Hoa lại lần nữa biến hoá. Hắn toàn thân lam sắc, bàn tay hướng Hoả Trụ vồ đến. Thiên địa bỗng nhiên có tuyết rơi. Toàn bộ phạm vi ngàn mét xung quanh liền hoàn toàn đóng băng, chỉ cần chạm nhẹ cây cối cũng có thể vỡ tan, vì chúng đã giòn đến mức không tưởng. Hoả Trụ cũng hoá thành một cột lam băng chọc trời. Bên trong nó là một tôn Hầu yêu toàn thân đen kịt, hai mắt trợn lớn.

Đủ thấy đòn này mạnh thế nào.

Tất cả mọi người cũng chừng lớn mắt, miệng đủ để nhét quả trứng gà nhìn vào thân ảnh bên trong linh thạch.

“Cạnh!”

Chỉ thấy Băng Trụ liền có giấu hiệu bị lứt ra. Dạ Hoa đã biến thành Thổ hệ. Toàn thân một màu nâu nhạt.

“Địa Bộc Thiên Tinh!”

Khẽ lỉ lon một câu. Toàn bộ đại địa xung quanh kịch liệt dung chuyển. Tất cả đất đá liền bay lên không chung, sau đó dần dần bị hút lại với nhau và tạo thành một hành tinh nhỏ trên trời, và nó càng lúc càng lớn hơn.

Dạ Hoa phất tay một cái Địa Tinh liền chầm chậm rơi xuống.

Hắn nhanh tay hoá thân Hoả hệ sau đó búng tay nột cái. Địa Tinh liền biến thành một khoả thiên thạch khổng lồ.

Tất cả mọi người đều không tin vào mắt mình khi thấy Địa Tinh, nhất là khi nó hoá thành một khoả Địa Tinh dực cháy.

Địa Tinh này nhìn từ xa đã thấy bằng hẳn một toà thành rồi, vậy mà càng lúc càng lớn.

Nhưng không để mọi người chấn kinh.

Dạ Hoa lại lần nữa hoá thành một thân lục sắc.

“Thụ Giới Hàng Lâm!”

Một Đại Thụ che trời liền từ dưới mặt đất trồi lên ở phương xa trong sâm lâm. Nhưng nó to lớn đến mức người dân ở tròn Vạn Thú thành khi nhìn thấy nó còn kinh sợ hơn vì nó còn lớn hơn Băng Trụ chọc trời kia.

“Tia Sáng Huỷ Diệt!”

Đại Thụ ở trên ngọn cây liền xuất hiện một bông hoa khổng lồ nở dộ. Ở thân cây liền xuất hiện một đoá hoa nữa, nhưng đặc biệt là đoá hoa này chỉ có cánh và không có lõi.

Bông hoa khổng lồ liền hấp thụ thiên địa linh khí xung quanh khiến thiên địa ảm đạm đi như là trời đêm vậy. Và đoá hoa bên dưới thân cây thì xuất hiện một đốm dáng càng lúc càng lớn dần.

Hiển nhiên bông hoa trên ngọn cây kia đang hấp thụ linh khí để chuẩn bị năng lượng cho đoá hoa bên dưới.

“Hộc! Hộc!”

Dạ Hoa đã thở hồng hộc sau khi tạo gia Đại Thụ kia.

Nhưng ánh mắt hắn vẫn liên tục căng cứng lên. Một dòng máu đỏ liền chảy từ khe mắt xuống.

Hắn lại dùng đôi mắt!

Thân thể hắn liền tách ra một tôn phân thân. Và phân thân liền nhanh chóng dịch chuyển ra xa khỏi đó. Tôn phân thân này lại biến hoá thành một thân y phục đen đỏ, xung quanh hắn từng đoàn lôi điện đỏ chót bổ dọc xuống.

Đây chính là Hắc Huyết Tử Lôi do Dạ Hoa dày công tạo ra trong thời gian không thể tu luyện.

Hắc Huyết Tử Lôi sẽ đánh thẳng vào cả linh hồn lẫn cả nhục thân, và lực xuyên thấu của lôi điện càng cường đại hơn rất nhiều.

“Hắc Huyết Lôi Thần!”

Một đoàn Hắc Huyết lôi liền bao bọc xung quanh Tôn phân thân này. Sau đó trở thành một cự nhân tay cầm cự cung.

Cự nhân giương cung lên, một mũi tên bao bọc bởi Hắc Huyết Lôi liền xuất hiện trên cự cung.

Xung quanh cự nhân là lôi điện liên tục tàn phá xung quanh.

Trở lại với chân thân của Dạ Hoa.

Hắn đã hoàn toàn hoá thành Hắc Bạch lưỡng thể. Một bên toàn thân hắc y, bên còn lại bạch y phất phới.

Ám-Quang!

“Song Long Toái Phá Nha!”

Hắn lăng không bay lên. Một bên tay xuất hiện một quả bạch cầu không ngừng lớn lên. Bên còn lại là một khoả Hắc cầu và cũng giống như Bạch cầu nó cũng lớn lên.

Đến khi hai khoả cầu này lớn lên với đường kính khoảng mười mét. Hai quả cầu liền lén lại thành một quả bóng nhỏ vừa bàn tay Dạ Hoa.

Hắn nhanh tay chụp hai quả cầu với nhau và hai quả cầu này liền hoá thành hai đoàn năng lượng Hắc Bạch bên trong và không ngừng xoay vòng.

Ngâm!

Một tiếng Long ngâm vang vọng toàn sâm lâm, cùng với uy áp kinh người phát ra.

Giống như Chân Long hàng lâm vậy, đa số tu sĩ tu vi yếu liền không chịu được run rẩy quỳ xuống đất và không dám ngẩng đầu.

Dạ Hoa liền dùng sức.

Tiểu cầu liền vọt khỏi tay hắn. Hai đầu Hắc Long, Bạch Long liền theo quả cầu phóng ra, điên cuồng hướng Băng Trụ phóng tới.

Lúc này Thiên Thạch cũng đã gần chạm đến Băng Trụ này.

Viên năng lượng ở Đại Thụ cũng trở lên rất lớn, rồi một luồng sáng cả một vùng trời phóng ra.

Hắc Huyết Lôi Thần cũng bắn ra mũi tên của mình. Thiên địa bên này cũng liền tối sầm lại để tôn lên vẻ kinh diễm của Thần Tiễn.

Thiên Địa bỗng hết sức đặc sắc.

Trên bầu trời là một khoả Thiên Thạch lớn bằng cả toà thành rơi xuống Băng Trụ.

Một bên là cả một vầng sáng, chiếu sáng cả thiên địa.

Bên nữa là một Hắc Huyết Lôi tiễn, khiến thiên địa tối đen.

Cuối cùng là hai Tôn Chân Long Hắc, Bạch song hành bay tới.

115

1

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.