Chương 14 - Vạn Cổ Thư Viện
Nhưng cũng chỉ đành phải nghe theo hỏi Cửu Đại.
"Ta chuẩn bị sắp xếp một chút về việc tu luyện đây. Các đệ có mong muốn gì không, ta sẽ tìm một thứ phù hợp với các đệ?"
Nghe thấy Dạ Hoa nói vậy Cửu Đại hơi bất ngờ, nhưng cũng nhanh khôi phục lại bình tĩnh. Bọn họ tuy có tu luyện, nhưng cũng chỉ là đồ chắp vá lên tốc độ tu luyện cũng không nhanh. Dạ Hoa nói vậy mang theo ý đồ vun trồng bọn họ khiến bọn họ càng thêm phần kính trọng với Dạ Hoa.
Nguyễn Hiếu là người đầu tiên nói.
"Đệ có duy nhất hứng thú với trận pháp cùng mưu kế, vậy nên đệ có ý trở thành quân sư!"
Nghe được Nguyễn Hiếu nói vậy Dạ Hoa cũng gật đầu. Đúng với hắn mong đợi về Vạn Cổ Minh Vương Nguyễn Hiếu.
"Còn các đệ?"
Ánh mắt hắn quay sang phía những người khác.
Tiếp đó Húc Phượng cũng đứng lên nói.
"Đệ càng muốn trở thành một vị Chiến Thần. Một tay cung tiễn Xạ Nhật, một tay kiếm thuật kinh thiên!"
Ngay sau Húc Phượng thì Tả Từ cũng nói.
"Đệ càng là muốn một thân độc công. Vô thanh vô tức khiến kẻ khác trả giá đắt, càng là vì nếu huynh đệ chúng độc đệ càng có thể giải trừ."
Dạ Hoa cười hỏi.
"Vậy sao không làm thần y? Cũng có thể nhận biết độc dược càng có thể chữa bệnh?" "Đệ..."
Tả Từ nghe vậy á khẩu không được, gãi đầu nhăn mặt.
Thấy vậy cả bọn liền cười lớn. Đến cả đứng bên cạnh Dạ Hoa là Lý Sương cũng khẽ cười.
"Đệ càng là muốn điên cuồng hình thức. Mộ côn! Thiên Địa run rẩy!"
Đức Viên cao ngạo nói, một tay còn khua khua côn trong tay.
Trịnh Vương cũng mở miệng.
"Đệ sẽ trở thành đệ nhất Khí sư trong Tiên vực này. Lúc đó mọi người ai nấy hô một cái, pháp khí gì cũng có!"
Trần Quân còn đang định mở miệng nói, thì Ngọc Tú nhanh nhảu dơ tay.
"Đệ! Đệ!"
Khiến Trần Quân cùng mọi người nhìn đến vị đệ đệ này.
"Đệ sẽ trở thành Dược sư! Đệ thấy Huyền Vũ ca ca bảo dược sư là nghề cao quý. Hơn nữa nó cao quý vậy thì đệ cũng không sợ bị ế"
"Hả??"
"Ha ha ha .....!"
Cả bọn đều không nhịn được cười ha hả về lí do mà vị đệ đệ này nói ra. Người khác đều muốn bước lên xa hơn trong tu luyện, lên các dược sư rất giàu có và địa vị cao, đến lúc ấy muốn gì mà chẳng được. Nếu nghe thấy Ngọc Tú nói vậy sợ rằng mấy lão già dược sư sẽ đánh hắn thảm hại. Sau một hồi lâu Trần Quân tiếp tục nói.
"Đệ muốn một thân thương pháp điêu luyện, cùng một đội kỵ binh riêng về mình. Đệ sẽ cùng huynh đệ tung hoành Tiên vực này"
Ánh mắt Dạ Hoa liền chuyển sang phía Công Tôn An cùng Sa Hùng hỏi: “Còn hai đệ?”
Cảm thấy ánh mắt của Dạ Hoa chuyển về mình thì Công Tôn An cũng đứng lên.
“Đệ thấy mình có một liên kết kì lạ với các động vật khác, lên đệ sẽ trở thành một Luyện Thú sư đệ nhất!”
Sa Hùng cũng nói: “Đệ thì cái gì cũng không biết, riêng chỉ có quyền cước là đệ biết đôi chút nên nếu được đệ sẽ trở thành Quyền Vương đi.”
Dạ Hoa gật đầu. “Được rồi! Vậy ta đi nghỉ trước.”
Nói xong Dạ Hoa liền đứng dậy đi về phòng của mình. Cửu Đại cũng liền nhanh chóng đứng dậy rồi đi về phía phòng của mình nghỉ ngơi.
Bên trong phòng Dạ Hoa ý niệm loé lên, một bảng thông tin liền hiện ra ở trước mặt.
"Kí chủ: Dạ Hoa!
Tu vi: Tạo Hoá cảnh sơ kỳ!
Thân phận: Thánh Tử Dạ gia!. Người thừa kế Vạn Cổ Bất Bại Đại Đế!
Huyết mạch: Vạn Cổ huyết mạch!
Công pháp: Vạn Cổ Đế Thần công!(3/9 tầng)
Thần thông: Ngũ Linh Kiếm!(bị khoá) Bá Khí! Dịch Chuyển! Bạo Kích!
Không gian: Vạn Cổ Thư Viện
Vũ khí: không
lượt rút thưởng may mắn: 1
Rút thưởng Vạn Cổ Ma,Thần: 0
Ma,Thần: Kayn! Aatrox! Zed! Yasuo! Xerath! Irelia! Karma! Akali! Maokai! Katarina! Pantheon!”
Tất cả không có gì thay đổi cả, chỉ duy nhất thêm một dòng Không gian Vạn Cổ Thư viện mà thôi. Nằm lên trên giường ngủ,Dạ Hoa khẽ ra lệnh. Còn Ngũ Linh Kiếm thì do nó quá mạnh, lên Vạn Cổ Đại Đế không cho phép dùng ở Tiên Vực này. Còn tất cả đều bình thường.
“Hệ Thống. Tiến vào Vạn Cổ Thư Viện!”
“Đinh. Đang chuyền tống kí chủ vào Thư viện!”
Dạ Hoa chỉ thấy thân mình loé lên rồi rơi vào trong một vòng xoáy kì lạ.
Ánh sáng chói mắt của vòng xoáy khiến Tạo Hoá cảnh như Dạ Hoa cũng khó để mở mắt nhìn.
Một lúc sau, xác định rằng mình đã chạm đất thì Dạ Hoa mở mắt ra lần nữa.
“Đinh. Đã đến thư viện, còn mời kí chủ bước vào!”
Xung quanh một mảnh trắng xoá vô tận, trước mặt hắn là một toà tháp trắng muốt, tròn, cao vút lên như thể không có hồi kết vậy. Trên cửa toà tháp nghi ‘Thư Viện’.
Dạ Hoa bước chân đến trước cửa,tay nhẹ đẩy vào cánh cửa. Cánh cửa mở ra Dạ Hoa liền không kìm được tò mò bước vào.
Bên trong là những chiếc tủ sách cao vô tận lên trên, không hề có điểm cuối. Những quyển sách ngay ngắn trên kệ.
Phía dưới là một chiếc ghế cùng với chiếc bàn nhỏ, đủ cho một người ngồi. Trên chiếc bàn có vài quyển sách đặt trên đó.
“Cậu đến rồi?”
Lúc này một giọng nói bất ngờ vang lên ở phía sau Dạ Hoa, phá tan sự thất thố của hắn.Hắn liền vội quay lại.
Chỉ thấy phía sau hắn là một tiểu la lỵ tầm 10 tuổi. Mặc chiếc váy công chúa trắng tinh, da trắng như tuyết. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu ngũ quan đều đặn, đôi mắt to đen tuyền, chiếc mũi nhỏ nhắn hai má hơi hơi hồng, mái tóc màu vàng nhạt dài xuống sau lưng. Trên đầu còn có thêm hai chiếc vểnh ra như tai mèo vậy. Lực sát thương vô hạn vào những kẻ lolicon. Đặc biệt đôi chân lại không đi giầy mà lại đi chân chần.
Tiểu la lỵ đi đến ghê rồi sau đó ngồi xuống, hướng Dạ Hoa nói.
“Ta là Mavis. Người trông coi thư viện này. Ngươi chắc chắn là Dạ Hoa đi!”
“Ân!” Dạ Hoa vội gật đầu. Hắn còn có vài phần không tin, vì hắn hoàn toàn không phát hiện ra ba động linh lực trên người tiểu la lỵ này. Vậy la lỵ này bảo vệ thư viện bực này kiểu gì?
“Ở đây không có kẻ nào dám đến đây gây sự cả nên ngươi không cần suy nghĩ nhiều.” Cảm thấy Dạ Hoa nghi ngờ lên Mavis cũng mở miệng.
“Nói đi, ngươi cần những gì ta sẽ giúp ngươi tìm nó. Chỉ riêng là ngươi sẽ không được tìm võ kỹ cho mình mà thôi!”
Dạ Hoa suy nghĩ một chút liền đáp lời.
“Ta cần một bộ công pháp tu luyện chính cho Cửu Đại. Một về Trận pháp. Một về Kiếm pháp. Một về Độc công. Một về Côn pháp. Một về Quyền pháp. Một về Thương pháp. Một về Luyện Khí. Một về Luyện Đan. Một về Thuần Thú. Cuối cùng là một bộ kiếm pháp Mộc hệ, Linh hệ,Lôi hệ và Hắc hệ.”
Cửu Đại tất nhiên sẽ có. Nhưng còn về hai vị hôn thê thì cũng không thể quên được, tất nhiên hai cái tỳ nữ cũng không thiếu.
Một bên Mavis chăm chú nghe Dạ Hoa nói. Sau đó hơi nhíu mày hỏi.
“Ngươi không cần?”
“Không!” Dạ Hoa đáp
“Ta sẽ tự tìm tòi, lĩnh ngộ. Mới cả thư viện này ta có thể tuỳ tiện đến thì cũng không có gì gấp cả.” Nghe vậy Mavis cũng gật gật đầu.
Tiểu la lỵ liền đứng dậy, hai mắt nhắm tịt. Xung quanh nàng liền tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, Dạ Hoa hoàn toàn bất ngờ về Mavis, đến lúc này hắn vẫn không cảm nhận được sự ba động của Linh Khí trên người nàng.
“Soát! Soát!”
Liên tục là những tiếng sách vở được lấy ra từ kệ. Sau đó chúng bay lơ lửng trên không chung. Rồi đáp xuống ngay ngắn trên bàn.
Dạ Hoa thấy tất cả ngay ngắn đáp xuống bàn như vậy cũng hơi bất ngờ nhìn lấy Mavis.
Mavis bỏ qua ánh mắt bất ngờ của Dạ Hoa, cầm vào những quyển sách lên, chúng bỗng biến thành những đốm sáng có mầu khác nhau lơ lửng trên tay Mavis. Sau đó nàng nhẹ vung tay lên và các đốm sáng đã bay về phía Dạ Hoa.
“Đây là tất cả những hiểu biết, lý luận về mọi thứ mà cậu cần. Về võ kỹ thì ở đây không có. Càng là về Cửu Đại thì không được. Giống Đại Đế đã bảo, tự mình tạo ra võ kỹ mới chính là thứ võ kỹ mạnh mẽ nhất của bản thân!”
“Ta sẽ chuyển cho cậu, chỉ cần về chuyển cho họ là được.”
Nhìn những đốm sáng trước mặt mình Dạ Hoa hơi sững người. Sau đó nhẹ gật đầu rồi thu hồi các đốm sáng vào tay mình. Dạ Hoa cũng biết Vạn Cổ Bất Bại Đại Đế đã dặn hắn là không nên học và sử dụng võ kỹ không phải của mình, chỉ là không ngờ Cửu Đại cũng vậy.
“Được rồi chứ? Dời khỏi đây đi thôi”
Mavis không nhanh không chậm đuổi Dạ Hoa đi.
Lấy lại tinh thần Dạ Hoa cũng đành nhẹ khom người hướng Mavis rồi biến mất khỏi thư viện.
169
3
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
