ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 42 - Người nhà cũng phải trả lương (1)

Matthew lẳng lặng nghe Siv thổ lộ.

Loại chuyện như bị bắt cóc rất dễ trở thành cơn ác mộng của nạn nhân. Đổi thành người có tâm lý yếu đuối, chỉ sợ là đã sớm sụp đổ.

Nhưng rõ ràng là Siv rất khác biệt.

Cô chỉ nhỏ giọng thầm thì trong chốc lát rồi nhanh chóng nở nụ cười trẻ trung tươi tắn: “Em không ngờ thầy lại lợi hại như vậy, thật á! Nếu các bạn nữ trong trường biết thì sợ là số lượng thư tình thầy nhận được trong dịp tết sẽ gấp đối mấy năm trước cho mà xem!”

Matthew bình tĩnh đáp: “Nhưng tôi là Tử Linh Pháp Sư.”

“Tử Linh Pháp Sư thì sao chứ?!” Siv hơi kích động, cãi: “Beranna là con ngốc! Rõ ràng cô ấy thích thầy như vậy, lại chỉ vì nghe được thầy từng là Tử Linh Pháp Sư mà luống ca luống cuống. Có phải cứ là Tử Linh Pháp Sư thì sẽ xấu xa đâu!”

Matthew ngạc nhiên nhìn cô: “Beranna?”

Siv vô thức lấy nửa lòng bàn tay che miệng, sau khi bị đối phương nhìn chằm chằm nên đành ngượng nghịu nói:

“Được rồi, được rồi, em thừa nhận là đã xúi cô ấy bày tỏ với thầy... Nhưng chuyện này đâu có gì sai? Cô ấy vốn rất thích thầy mà!

Ở nhà cô ấy có một quyển nhật ký, hơn 90% nội dung trong đó đều liên quan đến thầy. Thậm chí cô ấy còn ghi rõ thầy lên lớp ngày nào đi tất màu gì cơ!

Trong mắt em, đây chính là dáng vẻ đã sa lầy vào tình yêu!

Nên tất nhiên là em phải cổ vũ cô ấy bày tỏ tình cảm trước lúc chia tay rồi! Ai ngờ cô ấy lại để ý cách nhìn của thế tục, đúng là khiến người ta phải thất vọng mà!”

Matthew xoa xoa huyệt thái dương.

Cậu không tiện đánh giá quan điểm về tình yêu của các thiếu nữ đang tuổi dậy thì nên chỉ có thể nói lái sang chuyện khác:

“Thế những người khác cũng biết Tử Linh Pháp Sư kia chính là tôi rồi à?”

Siv lập tức lắc đầu như trống bỏi: “Em không nói với ai cả! Những người khác đều tin vào mấy lời nói xạo của Brad, ba em cũng thế, ông ấy là đồ ngốc...”

Thế nhưng lời còn chưa dứt, chiếc chuông đồng treo trên sợi dây gai kia lại rung lên.

“Đêm hôm khuya khoắt còn ai đến tìm thầy thế ạ?”

Siv bưng nửa cốc sữa bò đi theo sau lưng Matthew, ló đầu ra nhìn.

Một giây sau, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nàng đã xanh lè:

“Là cha em kìa!

Tiêu rồi thầy Matthew, có chỗ nào cho em tránh đi tí không ạ?”

“Lãnh chúa đại nhân? Nửa đêm ghé thăm, không biết tôi có thể giúp được gì cho ngài nhỉ?” Matthew khách sáo, từ bên trong hàng rào hỏi vọng ra.

Matthew không mở cửa. Thứ nhất là vì cậu vốn chẳng quen biết vị lãnh chúa này. Thứ hai là dù sao thì con gái người ta cũng đang ở trong nhà mình, nửa đêm nửa hôm thế này sợ là có miệng cũng không thể giải thích được.

“Đây là cách cậu đối đãi với khách à?” Reiga.Blutfahne tức giận nói.

Matthew nhận ra ông cũng khoác áo choàng đỏ thẫm, chất liệu tương tự với chiếc trên người Siv. Có điều kích cỡ rõ ràng là lớn hơn rất nhiều.

Bóng tối sau lưng ông trống rỗng, không có tùy tùng đi theo.

“Đừng nhìn nữa, chỉ có mình ta thôi.”

Reiga mất kiên nhẫn thúc giục: “Vào nhà rồi nói.”

Matthew đành phải mở cửa, sau đó dẫn lãnh chúa đại nhân vào phòng khách.

“Ngài uống cà phê hay sữa bò ạ?” Cậu hỏi.

“Không cần đâu, ta sẽ không ở lại đây quá lâu.” Reiga nói bằng giọng điệu rất ư là cứng nhắc.

Matthew gật đầu, tự nhiên ngồi xuống vị trí đối diện ông.

“Nghe này Matthew! Đời ta chán ghét nhất chính là Tử Linh Pháp Sư! Nhưng giáo dưỡng không cho phép ta ngoảnh mặt làm ngơ trước ân nhân cứu mạng con gái mình.”

Reiga nghiến răng nghiến lợi nói: “Cho nên ta cố ý tạt qua cảm ơn cậu... Cảm ơn cậu đã cứu con gái ta!”

Matthew nhún vai: “Vậy là Brad...”

Reiga cạn lời: “Ai thèm tin chuyện ma quỷ nó bịa ra chứ!? Tử Linh Pháp Sư của thành Mỏm Đá Trắng tình cờ đi ngang rồi bênh vực kẻ yếu? Lại vừa khéo có duyên gặp nó? Đến cả thi sĩ lang thang hạng 3 cũng chả dám viết dạng kịch bản này!”

Matthew xoa xoa huyệt thái dương, không còn gì để nói.

Thấy vẻ mặt y hệt táo bón của Matthew, tâm trạng Reiga hình như đã khá hơn chút đỉnh:

“Cậu đừng trách Brad, ta nhìn thằng bé từ nhỏ đến lớn, bản chất nó không phải kẻ biết đặt điều nói xạo! Nhưng cậu có thể yên tâm, ở thị trấn biết được sự thật trong chuyện này… ta dám chắc là không hơn năm người. Dù không biết tại sao một Tử Linh Pháp Sư mạnh mẽ như cậu lại muốn kín tiếng, lẩn tránh trong lãnh địa này nhưng chúng ta sẽ giữ bí mật cho cậu.”

Matthew nhìn thẳng vào Reiga: “Điều khiến tôi tò mò là: Cứ coi như ngài biết Brad đang bịa chuyện nhưng tại sao lại xác định kẻ đó là tôi? Nói không chừng cậu ta thật sự quen biết đại nhân vật nào đó thì sao?”

Reiga cười nhạo, sau đó nghiêm mặt nói: “Hôm đó ta đã nhìn thấy bóng lưng của cậu. Gia tộc Blutfahne chúng ta có chút huyết mạch Luyện Ngục, nắm được vài năng lực không muốn để cho người khác biết... Tóm lại, ta có thể chắc chắn người đó chính là cậu.”

2

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.