ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26 - Làm Nô Bộc Cho Ta Đi! (1)

Đoàn người nhanh chóng tiếp cận chỗ Nguyễn Thành ẩn thân.

Nguyễn Thành cười lạnh, biết lúc này không lộ mặt không được, hắn bước vài bước, lộ diện trước mặt đám người.

Vân Thanh Huyền mừng rỡ, nàng hô to:"Vị trước mắt xin giúp đỡ tiểu muội, muội nhất định sẽ hậu tạ".

"Hừ, một tên nội môn như ngươi thì có thứ gì, thằng nhóc kia mau cút cho tao, nếu không đừng trách". Thanh niên đầu trọc quát lớn, tăng nhanh tốc độ.

Thanh niên cao gầy sắc mặt trầm tĩnh, hắn cười lạnh, ném ra viên ngọc châu.

Ngọc châu lập tức hoá thành một chiếc lưới màu vàng, hướng thẳng về phía Vân Thanh Huyền.

Vân Thanh Huyền kinh hãi hô to:"Đại hiệp xin cứu mạng, tiểu nữ nhất định hậu tạ".

Nguyễn Thành dùng Đạp Cửu bộ lao nhanh tới, che trước mặt nữ tử.

Hắn lấy ra hồ lô, rót chân khí vào.

Hồ lô phát ra tiếng kêu ong ong, một thanh phi kiếm bay ra.

Nó hướng thẳng về phía chiếc lưới màu vàng, va chạm xảy ra, khi mũi phi kiếm vừa tiếp xúc với lưới kim quang đã mạnh mẽ xé rách nó.

Lưới màu vàng hoá thành từng điểm sáng, tiêu tán trong thiên địa.

Phi kiếm không dừng lại, tiếp tục chém về phía nam tử cao gầy.

Nam tử cao gầy kinh hãi, hắn cảm nhận rõ sự uy hiếp từ phi kiếm này.

Uy lực này….. có thể uy hiếp tới hắn.

Phải biết tu vi hắn là Trúc Cơ đỉnh phong, thiếu niên này tu vi chỉ có Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi.

Hơn nữa thanh phi kiếm này là pháp khí trung phẩm nhưng uy lực của nó lại quá mạnh.

Thanh niên yêu nghiệt này rốt cuộc là tới từ phương nào?

Phải biết tu vi hắn khi đột phá Luyện Khí tầng 11 rồi bắt đầu xung kích Trúc Cơ kỳ, tuy vậy nhưng chiến lực của hắn vẫn hơn một mảnh lớn những tu sĩ Trúc Cơ khi Luyện Khí tầng 10 kia.

Thanh niên này chiến lực khủng bố như vậy, rõ ràng căn cơ phải vững chắc, theo hắn đoán thanh niên này khi đột Trúc Cơ thì tu vi đã là Luyện Khí đỉnh phong, đây là chân chính thiêu kiêu!

Thiên kiêu có thể vượt cấp mà chiến, chiến lực thông thiên.

Hắn kinh hãi nhưng dù sao cũng là tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong, rất nhanh đã lấy lại sự trấn tĩnh.

Hắn bấm pháp quyết, phi kiếm dưới chân vọt lên, hắn thì nhảy xuống phi kiếm.

"Keng".

Hai thanh phi kiếm va chạm với nhau tóe ra tia lửa.

Nhưng rất nhanh nam tử cao gầy cảm nhận được áp lực khủng khiếp, đang lúc hắn sắp chống đỡ không nổi thì một phiến lá lao tới hỗ trợ.

Nam tử đầu trọc cũng đã tham chiến, hắn bấm pháp quyết, liên tục niệm chú ngữ.

"Không ổn, là sát chiêu, vị đại hiệp này mau tránh đi". Vân Thanh Huyền hốt hoảng la to, nàng bấm pháp quyết, phi kiếm của nàng toát ra hàn khí bức người, nó lao thẳng về phía phiến lá.

Phiến lá càng lúc càng phình to ra, khí thế kinh người.

Nguyễn Thành cười lạnh, hắn vung tay.

Từng đạo phù văn bỗng xuất hiện, chúng hoà vào hồ lô, đột nhiên uy lực phi kiếm tăng gấp bội.

Thiên địa nguyên khí bỗng hội tụ vào hồ lô, phi kiếm khẽ ngâm một tiếng vang vọng rồi nhẹ nhàng lách ra phi kiếm nam tử cao gầy, hướng thẳng yết hầu của hắn.

"Phốc".

Một cái đầu bay vọt lên cao, ánh mắt của hắn kinh hãi, tới chết cũng không thể hiểu vì sao mình chết.

Nam tử đầu trọc biến sắc mặt, nhưng rất nhanh hắn bình tĩnh lại, khẽ quát:"Đi".

Phiến lá phô thiên cái địa bao bọc phi kiếm, nhưng một vệt kim quang loé lên, phiến lá bị đục thẳng một lỗ chính giữa, đồng thời nó lao nhanh về cổ nam tử đầu trọc.

Nam tử đầu trọc hốt hoảng lấy ra một tấm phù triện nhưng còn chưa kịp kích hoạt thì phi kiếm đã đâm xuyên ngực hắn, để lại một cái lỗ máu.

"Ngươi….làm thế nào mà…..thiên địa nguyên khí….". Nam tử đầu trọc phun một ngụm máu tươi, ánh mắt dần tan rã rồi ngã xuống.

Vân Thanh Huyền thu hồi phi kiếm, hướng về phía Nguyễn Thành thi lễ, nói"Cảm tạ đại hiệp đã cứu giúp tiểu nữ".

Nguyễn Thành cũng thu lại hồ lô, nhìn nàng nhàn nhạt nói:"Ngươi đã biết rồi còn giả vờ cái gì? Thiên địa nguyên khí rất ít người biết nhưng chắc chắn ngươi phải nghe nói a? Mà tên đầu trọc vừa nãy đã nói ra, ngươi còn giả vờ cái gì nữa?".

Vân Thanh Huyền biến sắc mặt, lui về sau vài bước, run run nói:"Tiểu nữ…..tiểu nữ không biết gì cả, cầu đại hiệp tha cho tiểu nữ một mạng, tiểu nữ nguyện ý làm nô tì của đại hiệp".

"Muốn làm nô tì cho ta? Ngươi không có tư cách đó, chẳng qua ta cần một kẻ như vậy, tạm thời ngươi làm nô bộc cho ta đi, nếu ta hài lòng sẽ ban cho ngươi công pháp, đan dược, thứ gì cũng có". Hắn nhàn nhạt nói.

Vân Thanh Huyền vội vàng nói:"Vâng vâng, nô tì bái kiến chủ nhân".

Nàng ưỡn ngực lên, cặp núi C cup cũng lung lay theo.

Nguyễn Thành nhìn nàng tự tin như vậy, hắn nói:"Nằm xuống".

"?". Vân Thanh Huyền hơi ngơ ngác, một cái bạt tay đã hướng má phải của nàng xông tới.

Bộp.

Vân Thanh Huyền ngơ ngác, dường như không thể tin nổi vì sao mình lại bị đánh.

"Ha ha, muốn sắc dụ ta? Nghĩ hay lắm, chẳng qua ngươi chỉ là công cụ phát tiết mà thôi". Nguyễn Thành đặt nàng xuống đất, cởi y phục ra, thứ to bự phía dưới ngạo nghễ xuất hiện.

Hắn nhét vào miệng nàng.

"Ưm…..ưm….". Vân Thanh Huyền đau khổ rên rỉ, nước mắt dần chảy ra.

156

4

3 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.