ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25 - Vân Thanh Huyền (2)

Đủ thấy sức mạnh sau khi tăng cảnh giới.

Nhưng đây vỏn vẹn chỉ là chiến lực so sánh về chân khí, thần thức Kim Đan kỳ thôi động pháp bảo, Trúc Cơ kỳ có thể đỡ được sao?

Nếu tu sĩ Kim Đan kỳ lại dùng thần thức công kích thì Trúc Cơ kỳ không có cách nào chống đỡ.

Đây là sự chênh lệch về chất!

Thần hồn Kim Đan kỳ chân nhân cô đọng hơn, vững chắc hơn, mạnh mẽ hơn Trúc Cơ kỳ nhiều lần.

Những tu sĩ tiên đạo đoạn tuyệt kia cơ hồ đều chọn cách tế luyện ngoại đan, thành tựu Giả Đan cảnh, dù sao con đường trước mắt đã đứt gãy, tăng thêm một phần chiến lực cũng tăng thêm thủ đoạn bảo mệnh.

Chiến lực Giả Đan cảnh không tầm thường, cơ hồ là nghiền ép Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.

Thiên tài chân chính đều chọn Kim Đan đại đạo chứ không lựa chọn loại Ngụy Kim Đan này.

Vì vậy Giả Đan cảnh ở tu chân giới xem như tiểu cao thủ, nhưng trong lòng tu sĩ khác đều khinh thường loại Ngụy Kim Đan này.

Thanh niên cao gầy đạp phi kiếm, quát lớn:"Vân Thanh Huyền, ngươi chạy không thoát".

Tu sĩ đầu trọc đạp trên một phiến lá, quát to:"Phía trước là một khu bỏ hoang, ngươi chạy vào cũng không có ai cứu ngươi, mau giơ tay chịu trói, ta tha cho một mạng".

Đừng nhìn hai kẻ này trẻ tuổi, thật ra tuổi thật đều quá 60, thiếu nữ cũng đã 58 tuổi.

Vân Thanh Huyền chân đạp phi kiếm, hừ lạnh nói:"Cùng là đệ tử nội môn nhưng lại giết hại lẫn nhau, không biết nếu các trưởng lão biết chuyện này hai ngươi có còn vênh váo như vậy không nhỉ?".

Tu sĩ đầu trọc và tu sĩ cao gầy sắc mặt âm trầm, hai người đều biết rõ hậu quả việc này, nếu để lộ cho tông môn biết chuyện nhẹ thì trục xuất tông môn, nhẹ thì phế bỏ tu vi vứt vào phàm tục giám sát cả đời.

Việc này vốn dĩ là hai người nổi lòng tham, nghe tin tiểu sư muội rời tông môn tìm kiếm cơ duyên mới quyết định chặn giết.

Đem ra xét xử thì không có gì để bàn cãi cả, hai người xác thực có tội có mười cái miệng cũng không cãi lại được.

Cũng may….thanh niên cao gầy mỉm cười, nói:"Ngươi quên ta là người của đại sư huynh sao? Với thế lực của đại sư huynh ngươi nghĩ là ngươi có thể bình an vô sự tiến vào tông môn đến trước mặt trưởng lão cáo trạng? Hay ngươi nghĩ Hình đường là một đám ăn không ngồi rồi? Ngươi vừa lộ mặt đã bị đám người Hình đường nhốt vào đại lao tra hỏi, cả đời cũng đừng mong ra được".

"Hay ngươi nghĩ là trông cậy vào sư phụ ngươi- Trần Tuyết tiên tử? Nghĩ nhiều rồi, nếu bà ta biết thì đã sao? Thế lực của đại sư huynh bà ta dám động vào không? Nói cho ngươi biết, trong tông môn ngoại trừ một số lão tổ thì đại sư huynh ta chẳng cần cố kỵ kẻ nào, coi như ngươi cáo trạng thành công đi, chỉ cần không náo tới lão tổ thì đại sư huynh sẽ không vứt bỏ chúng ta, tối đa chỉ là cấm túc vài tháng mà thôi".

"Ta khuyên ngươi tốt nhất nên thúc thủ chịu trói, nếu cố chống cự đợi tới lúc chúng ta bắt được thì ngươi càng chịu nhiều đau khổ".

Sắc mặt Vân Thanh Huyền âm trầm, hai người này nói rất chính xác, thế lực của đại sư huynh quá khổng lồ, nàng không thể động tới.

Nhưng nàng không cam tâm a….cũng may phía trước có một thanh niên nhìn thấy, chắc hẳn hắn đã nghe rõ cuộc trò chuyện này rồi.

Trong một lần tìm kiếm cơ duyên, nàng tìm thấy Dưỡng Hồn đan, chỉ có 10 viên.

Nhờ vào đó thần thức của nàng tăng trưởng vượt cảnh giới, thần thức của nàng đã là Trúc Cơ hậu kỳ, đương nhiên dò xét đến thanh niên kia, chỉ là thanh niên kia tựa như ẩn nấp khí tức, hai kẻ phía sau nàng không hề nhận ra.

Nghĩ tới đây nàng khẽ mỉm cười, sau này có lẽ không trở về được tông môn, cũng tốt, có lẽ tán tu mới là con đường thích hợp với mình.

Vân Thanh Huyền không biết là Nguyễn Thành cố ý bại lộ ra cho nàng xem.

Hắn dùng Ẩn Thân Thuật, cơ thể hoà vào thiên địa, chỉ khi hắn cho phép tu sĩ mới có thể dò xét tới.

Ẩn Thân thuật chỉ hữu hiệu khi đối phó thần thức dò xét, mắt thường tất nhiên nhìn ra.

Mà Ẩn Thân Thuật chỉ lừa được tu sĩ cùng cảnh giới, nó yêu cầu đẳng cấp thần hồn cùng trình độ người thi triển càng hiểu rõ Ẩn Thân thuật càng dùng hiệu quả.

Hắn có thể lừa được tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong nhưng không lừa được tu sĩ Kim Đan kỳ.

Hắn đứng sau góc cây, vừa lúc tránh tầm nhìn của 3 người.

Khi hai tu sĩ quét thần thức tới hắn dùng Ẩn Thân thuật, khi Vân Thanh Huyền dùng thần thức dò xét hắn cố ý để lộ ra cho nàng nhìn.

Hắn muốn thử xem nàng có tâm cơ như thế nào, bây giờ nhìn lại nàng tâm cơ rất sâu a!

Nàng biết hắn ở đây, vì vậy mới bình thản như vậy, dù là nàng biểu lộ rất lo lắng, sợ hãi nhưng thần hồn nàng không dao động kịch liệt, không hoảng sợ chút nào.

Cũng cố che giấu nhưng không qua mắt nổi hắn.

Nàng muốn lợi dụng hắn, nhưng lại không biết hắn cũng muốn lợi dụng nàng!

Thông qua trò chuyện, nàng cố ý khuếch trương âm thanh, nói rõ nàng bị oan ức, cần sự giúp đỡ.

Mục đích là dẫn dụ hắn ra mặt, bảo hộ nàng.

Nhưng nếu hắn không ra mặt đây?

Nàng tựa hồ nghĩ tới điều này, phương hướng của nàng dần lệch đi, thẳng tới gốc cây chỗ hắn núp.

Không ra mặt? Hừ, đây không phải là ngươi quyết định, tiểu tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, kéo ngươi làm đệm lưng cũng rất tốt dùng.

Trong lòng nàng cười lạnh, ngoài mặt thì mắng chửi hai kẻ phía sau vô sỉ, ác tặc, tham lam.

Rất nhanh chóng, 3 người đều nhanh tới gần chỗ hắn ẩn núp.

Hai kẻ phía sau đúng là ngu xuẩn, nhìn biểu hiện của nàng còn không đoán được âm mưu?

Thật ra nam tử cao gầy đã âm thành rót chân khí vào một viên ngọc trong tay.

Hắn cảm thấy cần phải nhanh chóng kết liễu nàng, để lâu dễ xảy ra biến cố.

104

2

3 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.