Editor: Ngạn
Thể loại: cổ trang, sư đồ luyến, ngược luyến, OE
Sư phụ của hắn là thành thành chủ Bách Lý Hàn Băng xưng danh Băng Sương.
Là sự đại diện cho sự hoàn mỹ trên đời.
Một con người toàn vẹn như vậy, song rất vô tình.
Y thuật của Như Tuyên là thiên hạ độc nhất vô nhị, nhưng lại không thể tự cứu mình.
Bốn chữ Bách Lý Hàn Băng tựa như độc dược không thể giải được, hết lần này đến lần khác giày vò hắn,
Vốn tưởng rằng lòng đã chết, lại bị đốt thành tro, nghiền thành bụi,
Một thân tàn tạ, vẫn không thể dời ánh mắt ra khỏi người ấy.
Thâm tình lại không thể kéo dài mãi mãi.
Có những chuyện không phải chỉ cần nhắm mắt là có thể quên hết…
Từ rất rất lâu y đã biết rằng, trong mắt bản thân ngoại trừ người ấy, không thể có ai khác.
Như Tuyên khóc rồi.
Chỉ một giọt lệ, từ khóe mắt rơi xuống, đọng trên mặt Bách Lý Hàn Băng.
Bách Lý Hàn Băng luôn hiểu rõ, chỉ mới nhìn qua thì Như Tuyên có vẻ không hề mạnh mẽ, nhưng kì thực rất kiên cường, nhẫn nại. Chỉ cần hắn nhận thức được một việc, cho dù phải liều mạng cũng sẽ kiên trì đến cùng.
Như Tuyên dù chỉ rơi một giọt nước mắt, nhưng lại là lần đầu tiên Như Tuyên khóc trước mặt hắn.
“Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi chết.”, Như Tuyên nhẹ nhàng nói.
“Tử dạ Ngô ca” hay “Tử dạ tứ thời ca” là ca khúc của nước Ngô trong lục triều nhạc phổ, điệu khúc truyền thuyết ai oán mà bi thương, diễn tả nỗi đau ly biệt và lưu luyến. Tôi chọn tên ca khúc này vì sự bi thương mà nó hàm chứa, nói về câu chuyện đơn phương.
Bạn bè từng hỏi tôi vì sao luôn viết những câu chuyện khiến người đọc cảm thấy phiền muộn.
Nhưng tôi cảm thấy, khi tình cảm đã qua giai đoạn sâu đậm, thì cay đắng sẽ nhiều hơn ngọt ngào, hoang mang nhiều hơn yên bình. Đặc biệt khi bạn yêu một người sâu đậm, nhưng lại không thể gửi gắm nỗi lòng đến đối phương, nhất định sẽ cảm thấy hoang mang, trở nên tư lự bất an.
Rất nhiều người đọc qua tác phẩm này đã nói với tôi con người đáng chết kia không xứng với một Như Tuyên quân tử, không bằng tìm một người khác biết yêu thương hơn, an ủi vết thương lòng của Như Tuyên.
Đây là kiến nghị rất hay, nhưng tôi phát hiện mình không thể làm được.
Tôi sinh vào tháng 9, giống như những lời viết trong cung hoàng đạo, là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, thuần khiết. Cho dù bản thân tôi cảm thấy không nghiêm trọng lắm, nhưng bản tính trời sinh hiển nhiên ảnh hưởng đến thái độ đối xử trong tình cảm của những nhân vật mà tôi viết ra. Giống Như Tuyên, tôi làm sao có thể để Như Tuyên lại yêu một người khác.
Theo cá nhân tôi, Như Tuyên đã thầm yêu rất lâu, tâm tình bất thường đến mức méo mó, mới không thể buông tay…tin rằng sau khi mọi người xem xong, đối với câu chuyện và nhân vật đều có cách lý giải của riêng mình, tôi sẽ không nhiều lời nữa.
Trước khi các bạn đọc tôi cũng muốn nói, tác phẩm này không giống với những tác phẩm mang sắc thái thần kì huyễn hoặc khác mà tôi từng viết, cho dù đề cập đến giang hồ, cung đình, kì nhân dị sĩ, cuối cũng chỉ là viết về sự tụ tán ly hợp của hai người phàm.
Bởi vì tình tiết có chút u ám, cho nên cũng khiến tôi viết nên lời tựa trầm trọng, hy vọng mọi người sẽ không có ý nghĩ muốn đánh hay cắn tôi.
Cuối cùng, chúc mọi người xem truyện sẽ cảm thấy…uhm, vậy…nên cảm thấy vui vẻ!
Mặc Trúc, tháng 4 năm Mậu tử (ngôi thứ 5 trong thiên can)
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện [Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 1 - Độc Tự Sầu!
Chương mới nhất
Danh sách chương
Cùng tác giả
-
[Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 1 - Độc Tự Sầu
Editor: Ngạn Thể loại: cổ trang, sư đồ luyến, ngược luyến, OE Sư phụ của hắn là thành thành chủ Bách Lý Hàn Băng xưng danh Băng Sương. Là sự đại diện cho sự hoàn mỹ trên đời. Một con người toàn vẹn như vậy, song rất vô tình. Y thuật của Như Tuyên là thiên hạ độc nhất vô nhị, nhưng lại không thể tự cứu mình. Bốn chữ Bách Lý Hàn Băng tựa như độc dược không thể giải được, hết lần này đến lần khác giày vò hắn, Vốn tưởng rằng lòng đã chết, lại bị đốt thành tro, nghiền thành bụi, Một thân tàn tạ, vẫn không thể dời ánh mắt ra khỏi người ấy. Thâm tình lại không thể kéo dài mãi mãi. Có những chuyện không phải chỉ cần nhắm mắt là có thể quên hết… Từ rất rất lâu y đã biết rằng, trong mắt bản thân ngoại trừ người ấy, không thể có ai khác. Như Tuyên khóc rồi. Chỉ một giọt lệ, từ khóe mắt rơi xuống, đọng trên mặt Bách Lý Hàn Băng. Bách Lý Hàn Băng luôn hiểu rõ, chỉ mới nhìn qua thì Như Tuyên có vẻ không hề mạnh mẽ, nhưng kì thực rất kiên cường, nhẫn nại. Chỉ cần hắn nhận thức được một việc, cho dù phải liều mạng cũng sẽ kiên trì đến cùng. Như Tuyên dù chỉ rơi một giọt nước mắt, nhưng lại là lần đầu tiên Như Tuyên khóc trước mặt hắn. “Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi chết.”, Như Tuyên nhẹ nhàng nói. “Tử dạ Ngô ca” hay “Tử dạ tứ thời ca” là ca khúc của nước Ngô trong lục triều nhạc phổ, điệu khúc truyền thuyết ai oán mà bi thương, diễn tả nỗi đau ly biệt và lưu luyến. Tôi chọn tên ca khúc này vì sự bi thương mà nó hàm chứa, nói về câu chuyện đơn phương. Bạn bè từng hỏi tôi vì sao luôn viết những câu chuyện khiến người đọc cảm thấy phiền muộn. Nhưng tôi cảm thấy, khi tình cảm đã qua giai đoạn sâu đậm, thì cay đắng sẽ nhiều hơn ngọt ngào, hoang mang nhiều hơn yên bình. Đặc biệt khi bạn yêu một người sâu đậm, nhưng lại không thể gửi gắm nỗi lòng đến đối phương, nhất định sẽ cảm thấy hoang mang, trở nên tư lự bất an. Rất nhiều người đọc qua tác phẩm này đã nói với tôi con người đáng chết kia không xứng với một Như Tuyên quân tử, không bằng tìm một người khác biết yêu thương hơn, an ủi vết thương lòng của Như Tuyên. Đây là kiến nghị rất hay, nhưng tôi phát hiện mình không thể làm được. Tôi sinh vào tháng 9, giống như những lời viết trong cung hoàng đạo, là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, thuần khiết. Cho dù bản thân tôi cảm thấy không nghiêm trọng lắm, nhưng bản tính trời sinh hiển nhiên ảnh hưởng đến thái độ đối xử trong tình cảm của những nhân vật mà tôi viết ra. Giống Như Tuyên, tôi làm sao có thể để Như Tuyên lại yêu một người khác. Theo cá nhân tôi, Như Tuyên đã thầm yêu rất lâu, tâm tình bất thường đến mức méo mó, mới không thể buông tay…tin rằng sau khi mọi người xem xong, đối với câu chuyện và nhân vật đều có cách lý giải của riêng mình, tôi sẽ không nhiều lời nữa. Trước khi các bạn đọc tôi cũng muốn nói, tác phẩm này không giống với những tác phẩm mang sắc thái thần kì huyễn hoặc khác mà tôi từng viết, cho dù đề cập đến giang hồ, cung đình, kì nhân dị sĩ, cuối cũng chỉ là viết về sự tụ tán ly hợp của hai người phàm. Bởi vì tình tiết có chút u ám, cho nên cũng khiến tôi viết nên lời tựa trầm trọng, hy vọng mọi người sẽ không có ý nghĩ muốn đánh hay cắn tôi. Cuối cùng, chúc mọi người xem truyện sẽ cảm thấy…uhm, vậy…nên cảm thấy vui vẻ! Mặc Trúc, tháng 4 năm Mậu tử (ngôi thứ 5 trong thiên can) Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện [Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 1 - Độc Tự Sầu!12 chương -
[Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 2 - Trường Tịch Liêu
Editor: Ngạn Thể loại : cổ trang, sư đồ luyến, ngược luyến, OE Chỉ vì một lời nói dối mà tình cảm sư đồ của hắn tan thành mây khói. Chuyện tình cảm của hắn đối với Bách Lý Hàn Băng bị vạch trần, vô phương khống chế. Sau mười năm biến đổi lại trùng phùng, Vốn tưởng rằng đã mơ hồ quên được chuyện cũ, đột nhiên trong một ngày đêm lại bị hồi ức quấn lấy. Mới đầu không nguyện chấp nhận buông tay, Như Tuyên đã dùng thủ đoạn kiên định nhất. Để Bách Lý Hàn Băng quên đi bản thân, không những thế còn khiến bản thân thương tích đầy mình, khiến cả hai lụy khổ một đời… Mùa đông lạnh nhất năm ấy, tựa hồ đã có một thứ gì đó dần chết đi… Trên hồng trần nhiễu loạn này, Cười như không cười, khóc như không khóc, vì yêu mà đánh mất tâm can, há chỉ có mình hắn… Đôi hồ điệp ngọc khấu kia, đã vỡ đi một cánh, vĩnh viễn không thể thành đôi. Như Tuyên với tay bắt lấy nhưng không thể được, Bách Lý Hàn Băng vốn có cơ hội nắm bắt, nhưng y không hề động thủ. Cuối cùng, hai người nhìn theo hồ điệp ngọc khấu vỡ tan. Bách Lý Hàn Băng bước đến bên cửa, quay đầu nói với hắn:”Ngươi mau đi đi, đến khi ta về không muốn thấy ngươi nữa.” “Đến khi ngươi về, sẽ không thấy ta nữa.”, Như Tuyên đứng dậy, mỉm cười với y. Nụ cười này của Như Tuyên, Bách Lý Hàn Băng nhớ rất rõ. Giống như ngày hôm đó của nhiều năm trước, lần đầu tiên tương ngộ trong băng tuyết lạnh lẽo, ánh mắt và nụ cười kia đã khiến y rung động. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện [Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 2 - Trường Tịch Liêu!11 chương -
[Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 3 - Tình Nan Tuyệt
Editor: Ngạn Thể loại : cổ trang, sư đồ luyến, ngược luyến, OE. Mặc dù cho Như Tuyên đã tự mình hạ quyết tâm. Mọi chuyện đều sẽ giống như mùa xuân, điêu tàn rồi lại tái sinh, Song không thể nào quên được bão táp thương tâm tự tay mình gây nên. Bất luận người mà mình yêu mến đã làm chuyện gì, Dù là khuynh tẫn thiên hạ, dù là lừa dối trốn tránh lẫn nhau, dù là bọn họ nực cười như thế, hắn cũng sẽ không nói đến nửa câu không phải —— Vì vậy, nhất định phải để quá khứ thâm trầm khống khổ kia phản phệ lại tất cả, mặc cho nó đông cứng những lời than vãn bất đắc dĩ kéo dài vô tận. Suy cho cùng, ngoại trừ Bách Lý Hàn Băng, hắn không hề để ý đến ai khác… Một chải chải đến cuối, hai chải chải đến răng long đầu bạc… Nhưng bọn họ đã sớm mất đi dũng khí, chỉ có thể mặc kệ để vụt mất nhau. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện [Tử Dạ Ngô Ca Hệ Liệt] - Bộ 3 - Tình Nan Tuyệt!10 chương -
[Thượng Cổ Chúng Thần Hệ Liệt] Lưu Ly Toái
Editor: Tiểu Phong Hoa Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, huyền huyễn, ngược luyến tàn tâm. Thứ độc dược đau thấu tam can đó chính là ái tình vô vọng, cho dù người có muốn dứt bỏ, cũng không thể ngăn nổi độc dược đó đêm ngày gặm mòn phế phủ. Ngọc lưu ly có thể giữ mạng cho một Phó Vân Thương biết sai yêu khiến tà, thế nhưng chẳng ngờ kẻ vốn xem đạm thế tình như hắn lại biết yêu đến đắm say, lại càng không thể ngờ yêu tinh đó do oán thù mà đến. Lúc ấy Phó Vân Thương mới hay, hóa ra không chỉ thân thể hắn như lưu ly, mà tâm cũng giống lưu ly… Tan vỡ tựa khói trần, vĩnh viễn không lành lại. Phó Vân Thương không thể cầm lòng, cố gắng tìm kiếm những dấu vết quen thuộc trên dung mạo người kia. Ánh mắt của Thanh Lân…Nụ cười của Thanh Lân…Thanh Lân…Thanh Lân…chính là… “Yêu! Thanh Lân là yêu!” Thanh Lân thay hắn nói rồi thở dài: “Vân Thương, Thanh Lân mà ngươi yêu là một yêu quái. Giờ ngươi đã nhìn thấu, định làm gì đây?” “Yêu quái…” Cảm thấy nơi cổ tay dần nóng ran, Vân Thương vội vã bưng kín, giữ chặt lấy viên ngọc lưu ly đang xao động dữ dội. “Ngươi sắp giết ta…?” Nhìn thấy quang hoa lộ ra giữa những kẽ ngón tay, Thanh Lân lơ đãng hỏi hắn: “Vân Thương, ngươi muốn giết ta sao?” Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện [Thượng Cổ Chúng Thần Hệ Liệt] Lưu Ly Toái!11 chương