Chương 22 - Lựa chọn
Đầu nặng chân nhẹ bước chân không vững, Lưu Minh Ngọc đi chưa được mấy bước, liền lảo đảo một cái, hướng xuống phía trước cắm người.
– Úi.. coi chừng !
Thấy thế Nghiêm Bất Vấn liền với hai tay từ phía trước, trên dưới chặn lại thân người của Lưu Minh Ngọc lại, tay trái thì chụp lấy bả vai Lưu Minh Ngọc, nhưng bàn tay phải của mình khi đưa ra ngăn chặn ở bụng dưới Lưu Minh Ngọc thì va chạm vào một vùng thịt non hời mềm mềm, ấm áp mập tròn, mọi đàn ông có kinh nghiệm đều biết rõ, đó là khu vực không thể tùy tiện đụng vào, cái kia chính nơi thần bí mà mọi phụ nữ đều kiêu ngạo giữ gìn, hắn tựa hồ cảm giác được đang ẩn bên trong một lớp nham nhám lông mu đang rì rào dưới lòng bàn tay mình.
Bất Vấn vừa rồi cũng uống ít rượu, Nghiêm Bất Vấn ngay lúc này thật là dục hỏa công tâm không thèm quan tâm đây là đang ở trong khu nghỉ dưỡng hắn ta âm thầm thu hẹp bàn tay, toàn bộ cánh tay trái nắm bả vai của Lưu Minh Ngọc kéo sát người mình, bàn tay phải của hắn để trên cái mu âm hộ đầy đặn của Lưu Minh Ngọc bắt đầu lén lút xoa nắn.
– Ưm…
Lưu Minh Ngọc không biết là vì say rượu, hay là bị mò vào dưới cái âm hộ nên động tình, phát ra tiếng kêu nhỏ nhỏ, nhìn bề ngoài giống như giọng rên rỉ.
Nghiêm Bất Vấn cảm giác mình dương vật đã cứng ngắc, làm phía dưới cái quần nhô lên thật cao, Lưu Minh Ngọc toàn thân cũng mềm nhũn dựa vào trên người Nghiêm Bất Vấn, bàn tay phải hắn ta cũng dần chuyển xuống mé cửa miệng âm đạo, tiếp tục cách cái quần của cô xoa nắn.
Đáng thương cho Lưu Minh Ngọc bình thường chắc chắn cô không thể uống say đến mức này, một phần nguyên nhân do bị Tề Khải phản bội bỏ rơi cô ngày hôm qua khiến tâm lý cô bây giờ có chút buông thả. Lại thêm cạm bẫy vô cùng tinh vi của Bất Vấn khiến cô cũng không thể liên lạc được với Dương Thần
Đúng lúc này một nữ nhân viên phục vụ đi tới dọn dẹp, cô phục vụ không có phát hiện động tác bàn tay Nghiêm Bất Vấn đang mò cái âm hộ của Lưu Minh Ngọc, vì cô phục vụ từ cửa hông đi tới, nên chỉ nhìn thấy Lưu Minh Ngọc sắc mặt ửng hồng xụi lơ đứng tựa ở trên người của Nghiêm Bất Vấn.
Nghiêm Bất Vấn thấy vậy thì ngừng động tác rồi tiếp tục dìu Minh Ngọc lúc đi về phòng chỉ thoáng nhìn qua Lưu Minh Ngọc, làm cho ánh mắt Nghiêm Bất Vấn không dời được, tim đập nhanh hơn, Lưu Minh Ngọc bước đi lảo đảo đầu ngả nghiêng vào vai hắn, đôi bầu vú lộ ra hơn một nửa, có thể là vì vừa rồi lúc bị ngã làm cho hai cái nút áo bị bung ra, đồng thời cái áo lót ngực bên trong cũng tương đối nhỏ so với bầu vú, làn da do uống rượu, nên trong trắng lộ hồng, bên trong những sợi gân xanh nhỏ xíu trên bầu vú như ẩn như hiện ra khêu gợi Nghiêm Bất Vấn.
Mặc dù chỉ lộ ra nửa phần trên của đôi vú, hai đầu núm vú vẫn còn ẩn núp bên trong cái áo lót ngực, Nghiêm Bất Vấn vẫn phải há hốc miệng, ngơ ngác nhìn.
Nghiêm Bất Vấn thấy hai người đã đi đến gần khu nghỉ riêng hắn đătk trước, kìm lòng không được vừa đi vừa duỗi ra hai bàn tay, nhẹ nhàng vén lên cái áo ngực của Lưu Minh Ngọc, hắn cúi cái đầu xuống, lén lút liếc mắt định nhìn xem toàn cảnh bầu vú thì đã đi đến của phòng, cũng không gấp gáp hắn mở cửa đưa cô gái vào trong.
Lúc này hắn đặt cô lên giường trông thấy Lưu Minh Ngọc say rượu dịu dàng ngoan ngoãn đang nằm ngửa tại trên mặt giường trong nhà nghỉ, trên cơ thể của Lưu Minh Ngọc thoang thoảng mùi thơm nhè nhẹ bay lên kích động khứu giác của cái mũi Nghiêm Bất Vấn. Hôm nay hắn sẽ từ từ thưởng thức đóa hoa này
Hắn cúi đầu hít ngửi hương thơm nước hoa trên người của Lưu Minh Ngọc, từ trên bầu ngực lướt xuống mé dưới, mùi thơm càng nhạt dần, lướt qua cái rốn nhỏ Lưu Minh Ngọc thì mùi nước hoa chỉ còn nhàn nhạt như muốn tan biến, không còn nhiều nữa, xê dịch qua thắt lưng quần, cái mũi của hắn cọ nhẹ chạm vào làn vải đang che đậy cái mu âm hộ nhô cao, một mùi lan man nhưng vẫn còn hòa quyện thật nhẹ giữa mùi thơm nước hoa và cái mùi đặc trưng của lổ tiểu người phụ nữ…
Cả thân người Nghiêm Bất Vấn căng cứng lên..
Cái mũi lại nhích sâu xuống phía dưới háng của Lưu Minh Ngọc …
Từng chút… từng chút…..
Một cảm giác ẩm ướt dinh dính ngay chóp mũi Nghiêm Bất Vấn…
Từ vị trí trung tâm từ cửa miệng âm đạo như tiết ra cái mùi trinh nữ
Một mùi nhàn nhạt ngây ngây của dịch nhờn lan tỏa lấn át tràn ngập khứu giác của Nghiêm Bất Vấn..
Đèn trong phòng được Nghiêm Bất Vấn vặn hơi bớt lại ánh sáng thành màu ấm nhẹ, làm cho gian phòng tràn ngập không khí mập mờ, Lưu Minh Ngọc hai chân, hai tay mở rộng ra, nằm ngửa trên mặt giường khách sạn lớn, đôi mắt nặng trĩu nhắm lại, khuôn mặt sáng bóng hồng nhuận phơn phớt, đôi môi khêu gợi hơi nhếch lên, phía dưới cái cổ trắng nõn, phần lớn bầu vú bị sút nút áo lộ ra bên ngoài, theo từng nhịp thở của Lưu Minh Ngọc, có thể trông thấy đôi bầu vú phồng lên rồi hạ xuống, rất là quyến rũ, phảng phất đang kêu gọi Nghiêm Bất Vấn nhanh lên mau đến vuốt ve.
Nghiêm Bất Vấn cúi đầu xuống rất nhẹ nhàng đem áo của Lưu Minh Ngọc cởi bỏ, lúc cơ thể Lưu Minh Ngọc lõa lồ hiện ra trên giường, Nghiêm Bất Vấn một phút sững người như ngây dại,hắn ta cứ như vậy ngây ngốc chằm chằm nhìn vào đôi bầu vú cao vút.
Nghiêm Bất Vấn nhất định chính là không thể tin được lại có đôi bầu vú đầy đặn cao ngất, trắng sáng đến chói mắt như vậy của một người phụ nữ trinh nguyên. Điểm xuyết lên đỉnh ngọn núi là đầu núm vú cao cao dựng đứng, dù cho là đang nằm ngửa, hai bầu vú lớn cũng y nguyên ngạo nghễ đứng thẳng, đủ để chứng minh chủ nhân của nó chưa từng trải qua đụng chạm.
Nghiêm Bất Vấn trong lòng không khỏi cảm thán, phụ nữ kết cấu các bộ phận giống nhau, nhưng có dạng tinh phẩm, cũng có dạng thứ phẩm, thấy cực phẩm của Lưu Minh Ngọc, Nghiêm Bất Vấn nghĩ đến đúng là nhân vật chính ắt hắn luôn có chỗ hơn người, nếu chỉ sống một kiếp e rằng hắn cũng không bao giờ có cơ hội thưởng thức qua cơ thể hoàn mỹ thế này, nếu kiếp này hắn cũng không thể chiến thắng số phận thì cũng không uổng đời này !
Chứng kiến thân thể Lưu Minh Ngọc, Nghiêm Bất Vấn chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, phía dưới dương vật bị căng đau tức, khó nhịn được dục hỏa Nghiêm Bất Vấn thè lưỡi cẩn thận liếm lên đầu núm vú u tròn của Lưu Minh Ngọc, sau đó ngậm vào trong miệng lượn vòng đầu lưỡi của mình, đôi khi lại khe khẽ cắn nhẹ, đôi khi ngậm chặt đầu núm kéo ra một chút.
Lưu Minh Ngọc đang say sưa như bất tỉnh, mặc kệ cho đôi bầu vú của người xa lạ chà đạp, chỉ có những tình huống Nghiêm Bất Vấn dùng sức kích thích trên cơ thể mình, Lưu Minh Ngọc theo bản năng tự động rên rỉ kêu ra vài tiếng, xem ra khúc dạo đầu đối với Lưu Minh Ngọc, giờ cũng bằng thừa.
Nghiêm Bất Vấn bàn tay dọc theo cái bụng mịn màng mò tới vị trí ở dưới rốn, mở dây lưng quần, đem quần của Lưu Minh Ngọc kéo xuống, cái quần lệch xuống một chút, thì bị cái mông của cô cản lại, không cách nào tiếp tục cởi xuống được, hắn ta liền duỗi ra thêm một tay luồn vào bên dưới mông đít Lưu Minh Ngọc, dùng sức nâng hai bờ mông thịt lên, lúc này cái quần đã rất dễ dàng đẩy xuống, vì cái mông đít tròn xoe không còn ngăn chận nữa, tính luôn cả cái quần lót màu trắng bên trong cũng tuột ra cùng lúc với cái quần dài.
Nghiêm Bất Vấn trợn cả mắt lên, bộ lông đen rậm hiện lên với hình tam giác ngược lại, kéo dài xuống háng, phía dưới bộ lông là cái âm hộ nhô lên, mặc dù là nằm ở giữa hai đùi, nhưng cái mu âm hộ lại vun cao hơn cặp đùi cỡ bằng một cái nắm đấm, từ phía trên nhìn trực diện xuống, như một cái bánh bao cực lớn đặc ở phía trên cái bụng dưới.
Là một người đàn ông từng trải, Nghiêm Bất Vấn biết rõ cái kia chính vị trí mấu chốt, là đích đến cuối cùng mà hầu như tất cả đàn ông khi chinh phục người phụ nữ đều cố nhắm đến khi đạt thắng lợi, bởi vì ở phía dưới háng của người phụ nữ là khu vực thần bí, có thể… làm cho đàn ông mê muội thích thú, cũng có thể… mang đến cho người phụ nữ niềm vui khoái lạc.
Nghiêm Bất Vấn đã có chút vội vã không nhịn nổi rồi, nhanh chóng cỡi bỏ quần của mình, mặc kệ Lưu Minh Ngọc có nguyện ý hay không, tóm lại miệng âm đạo của Lưu Minh Ngọc đã cùng dương vật của mình, sắp sửa thẳng thắn thành khẩn kết hợp với nhau.
Nghiêm Bất Vấn tách ra cặp đùi Lưu Minh Ngọc, trên cái âm hộ đã mở ra một khe hở nhỏ, mé bên dưới khe hở, cũng loáng thoáng có thể trông thấy cửa động âm đạo hơi hé mở ra, Nghiêm Bất Vấn dùng ngón tay khều sờ ngay miệng cửa động âm đạo, đã cảm thấy một ít chất lỏng sềnh sệch, tiếp theo hắn dùng một ngón tay chen vào bên trong cái lỗ miệng âm đạo, đường nhăn nếp gấp của thành thịt non bên trong giật nhẹ rung động, càng lúc càng trơn nhớt, Nghiêm Bất Vấn cắm thêm một ngón tay nữa vào, cảm giác rất chật hẹp, chạm đến màng trinh thì hắn dừng lại.
Hắn cúi người xuống một tay ôm đầu Lưu Minh Ngọc liếm má của cô, rồi liếm xuống vùng cổ, rồi một tay nắm một bên vú, miệng hôn núm vú còn lại khiến nước bọt dính đầy trên vú chảy xuống một dòng. Tiếp đến lại hôn lên cái miệng nhỏ nhắn cạy miệng người phụ nữ kéo chiếc lưỡi ra chơi đùa. Suốt mấy phút sau mới chịu dừng lại.
Nghiêm Bất Vấn biết rõ là do mình sờ mó, nắn bóp trên cơ thể của Lưu Minh Ngọc hồi nãy giờ, dù cho cô đang say không có thanh tỉnh, theo bản năng không làm chủ được hành vi, tự nhiên phối hợp phản ứng, tiết ra dịch nhờn như là đã lên cơn động dục.
Với kinh nghiệm sa trường, Nghiêm Bất Vấn biết đã đến lúc hành động rồi,hắn ta dạng rộng ra hai bắp đùi của Lưu Minh Ngọc, sau đó nắm lấy một chân cô giơ lên gác lên trên bả vai của mình, Lưu Minh Ngọc phần mu âm hộ bị nâng ngẩng cao lên, cái khe hở thêm rõ ràng, hoàn chỉnh chỉnh hiện ra ở trước mặt của Nghiêm Bất Vấn,hắn cầm lấy dương vật rồi từ túi áo lấy ra một loại thuốc bôi. Đây là thuốc ngứa, với kinh nghiệm lâu năm của mình hắn biết một trinh nữ muốn nhanh lên đỉnh cần loại thuốc này. Tiếp đến hắn bôi lên hết dương vật rồi nhắm ngay cửa miệng âm đạo đã mở ra đâm vào…
Tuy chỉ từ từ mới vừa vào hết cái đầu khấc, Nghiêm Bất Vấn đã thấy rất ấm áp, Lưu Minh Ngọc thì phát ra từng tiếng ” Ư…ư….. ” tiếng kêu, trên mặt biểu lộ tựa hồ là rất đau khổ, Nghiêm Bất Vấn vẫn là quả quyết xâm nhập chầm chậm từng chút một, cho đến khi chạm tới màng trinh thì hơi dừng lại.
Minh Ngọc cũng cảm giác có gì đó đang xâm nhập cơ thể mình.
“Đây là đâu” đôi mắt hơi mơ màng mở mắt ra nhìn thấy đàn ông trước mắt mình thì giật mình. Cô vùng cả người dậy thì thấy người đàn ông đang cầm dương vật cắm hơn một nửa vào âm đạo của mình. lúc này cô giống như đã tỉnh rượu kêu lên.
- “Không dừng lại, Bất Vấn anh không thể làm vậy” Lưu Minh Ngọc cảm thấy cơ thể mình không còn đủ sức dãy dụa được nữa liền xin Bất Vấn dừng lại.
Đột nhiên hắn dùng lực đâm vào đến chỗ sâu nhất ở bên trong âm đạo, đến khi Nghiêm Bất Vấn cảm thấy được đoạn trước đầu khấc tựa hồ đã phá rách màng trinh đụng phải miếng thịt non mềm nhũn ở cuối cùng bên trong âm đạo, dương vật to lớn đã hoàn toàn chui hết vào âm đạo nhưng dương vật dài đến hơn 20cm của hắn vẫn thừa ra phần gốc, cùng hai cái trứng dái ở bên ngoài, mé dưới miệng âm đạo lắc lư, như vuốt ve vào phần da thịt đáy chậu của Lưu Minh Ngọc.
- A ..
Tiếng hét của Minh Ngọc, một cảm giác đau đớn bên trong âm đạo, khiến cô chảy nước mắt. Cảm giác tủi nhục ấp đến tâm trí cô, bị một tên khốn nạn hiếp dâm cướp đi thân thể của cô trong sạch của cô. Minh Ngọc có cảm giác không muốn sống nữa tâm cô như chết lặng mặc kệ cho tên đàn ông liên tục ra vào trong âm đạo đang ra máu. cô mím chặt môi chịu đựng không phát ra âm thanh gì.
Nhưng mấy phút sau cô cảm thấy từ nơi âm đạo truyền đến cảm giác trướng đã không còn đau nhiều mà thay vào đó một cảm giác cô chưa trải qua bao giờ. Có chút thốn thốn có chút khoái cảm, khiến cô khẽ rên rỉ nhưng ngay lập tức cắn chặt môi. Minh Ngọc lúc này không thể không để ý đến cái vật đang ra vào trong cơ thể mình, cô thầm nghĩ “Khốn kiếp, thứ đó to lớn, cắm vào sâu quá, thậm trí mình còn cảm giác nó đang to lên.”
- “Xin anh mau rút nó ra.” Minh Ngọc cảm thấy nếu tiếp tục tâm trí mình sẽ không thế bình tĩnh được nữa
- “Minh Ngọc đừng bảo với anh là bây giờ em muốn dừng lại nhé, nếu cảm thấy sướng thì em cứ rên lên” Bất Vấn vô sỉ nói.
- “Tôi không …ahh.. tôi sẽ không làm vậy””
[Tại sao lại sướng như vậy chứ] Minh Ngọc nghĩ trong đầu.
Bất Vấn lại hơi cúi người xuống kéo phần đầu và cổ Minh Ngọc lên cao để cô nhìn rõ chỗ dương vật đang cắm vào trong l-n cô rồi nói:
- Minh Ngọc à, em đừng nói dối nữa, em nhìn xem dương vật của anh đã ướt đẫm bởi dâm thủy của em đó.
Minh Ngọc hình thì lại thấy giật mình, một chiếc dương vật to lớn đang ở trong cơ thể mình, sao cô có thể chịu được.
- “Bên trong của em rất chặt ôm trọn lấy cây gậy của anh, giống như nó sinh ra để dành cho anh vậy”
Nghiêm Bất Vấn vừa đâm vào một tay giữ hông của cô, một tay xoa bóp vú, không ngừng nói những lời thô tục với Minh Ngọc.
- Minh Ngọc có phải em đang rất sướng, cơ thể chúng ta đang rất hòa hợp?
[Không mình không thể] Minh Ngọc cảm thấy cơ thể mình không kiềm chế được nữa.
- A...a...a...
Một tiếng rên kéo dài, Từ sâu bên trong âm đạo sinh ra mãnh liệt trạng thái co rút lại, Lưu Minh Ngọc dùng hai bắp đùi kẹp chặt hông Nghiêm Bất Vấn, từ phần bụng đến cái mông thịt bắt đầu không ngừng run rẩy theo nhịp co bóp từ trong âm đạo, Lưu Minh Ngọc lúc này cơn cực khoái đánh úp lại, nhịn không được cả người run rẩy, khi âm đạo đang co rút, Nghiêm Bất Vấn dương vật vẫn liên tục đâm nhanh vào trong bí huyệt khiến Lưu Minh Ngọc cao trào khoái cảm có thể kéo dài âm tinh không ngừng liên tục tươm ra từ cổ tử cung.
Không để cô nghỉ ngơi Bất Vấn đẩy phần hông Minh Ngọc để phần âm hộ cao lên trên khỏi mặt giường, rồi hai tay hắn cũng đè hai tay cô xuống giường dương vật đánh mạnh từng cái vào trong âm đạo, hai bộ phận sinh dục va chạm mạnh tạo ra từng tiếng “bạch ...bạch”
[Mình vừa ra, cảm giác lên đỉnh sướng như vậy sao]
[Tại sao?...Đây là lần đầu tiên của mình]
[Mặc dù hắn ta lại đút vào một lần nữa… mình đã cảm thấy như muốn ra tiếp]
[Hay tại bọn mình thực sự hợp nhau..?]
[Mình đang bị cưỡng hiếp mà]
Liên tục những câu hỏi trong đầu Lưu Minh Ngọc, khiến cô bối rối.
Bất Vấn cúi người hôn xuống đôi môi đỏ mọng của Lưu Minh Ngọc, cảm giác khoái cảm khắp cơ thể khiến cô không còn tỉnh táo, khiến cô cũng hôn trả Bất Vấn chiếc lưỡi không tự chủ thè ra ngoài để người đàn ông liếm mút. Khi quấn lấy nhau thỉnh thoảng có nước bọt chảy xuống miệng cô cũng tự động nuốt vào.
- “Lại đến nữa …” Minh Ngọc cảm giác mình lại sắp lên đỉnh lần nữa
Lưu Minh Ngọc bắt đầu oằn oại nhiều hơn.
Tiếng kêu “ a …” kia tựa như bị ném lên không trung vậy, cao vút một tiếng thét chói tai, cô toàn thân run lên, bụng căng cứng, một cỗ mật dịch từ chỗ sâu trong âm đạo xì ra.
Cơn cực khoái theo tiếng rên rỉ của Lưu Minh Ngọc tận tình phóng xuất, Hai tay cô không tự chủ ôm chặt lấy tấm lưng to lớn của Bất Vấn. Một làn âm tinh theo tràn lên đầu Dương Vật từ sâu đến trong tử cung tràn ra ngoài từng hồi một dịch nhờn trắng sữa, toàn thân cô run rẩy từng cơn.
…
Gần một giờ trôi qua Bất Vấn vẫn điên cuồng đ.ị.t Lưu Minh Ngọc khiến cô không nhớ nổi mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần.
Lúc này Bất Vấn đã lật người cô lại, đây cao hông của Minh Ngọc để cô ôm lấy chiếc gối ngủ. Từ phía sau Dương Vật một lần nữa tiến vào bên trong âm đạo.
Trong suốt mười phút tiếp theo liên tục nhấp hông, Dương Vật to lớn không ngừng cắm ra nuốt vào âm đạo, Bất Vấn cảm giác mình cũng sắp ra liền nói:
- Minh Ngọc anh muốn ra bên trong em
Minh Ngọc ngay lập tức phản đối
- Không muốn, Cầu xin anh đứng bắn vào bên trong
Bất Vấn đột nhiên ôm hai vai của Minh Ngọc để kéo đầu cô sát vào mặt mình, chuyển thành tư thế hai người cùng quỳ gối trên giường. Lưu Minh Ngọc hai chân vẫn bị banh ra, dương vật không ngừng cắm vào trong khe l-n, hai tay thì bị giữ lại sau lưng vì áo ngoài chưa cởi hết, từ phần ngực, cổ và đầu đều ưỡn cao khiến cho hai bầu vú to tròn không ngừng lắc lên lắc xuống trông rất lóa mắt. Bất Vấn liếm nhẹ gáy cô rồi nói:
- Không được như vậy anh sẽ không sướng, với lại âm đạo của em đang tham lam hút lấy dương vật của anh như cầu xin vậy.
Hai tay đưa ra đằng trước bóp lấy hai bầu vú đang đung đưa theo từng nhịp nhấp từ phía sau, lúc thì dùng ngón tay vê đầu vú.
- Không tôi không muốn có thai với anh
Minh Ngọc liên tục lắc đầu, thân thể cô không hiểu sang càng nhiều lần lên đỉnh thì càng nhạy cảm hơn. Nhưng nghĩ đến việc có thai với tên đàn ông này khiến cô sợ hãi.
Bất Vấn thấy cô không đồng ý thì dừng động tác hông nhưng con c-c vẫn cắm chặt bên trong. Tay vẫn nghịch đầu vú, liên tục hôn rồi liếm vào cổ Minh Ngọc.
Cứ như vậy sau chỉ sau hơn một phút bị kích thích Minh Ngọc cảm thấy cơn nứng lên đến đỉnh điểm, bên tai nghe hắn nói:
- Minh ngọc quay đầu lại ra đây
Cô vô thức nghe theo, quay đầu sang một bên thì bị môi của Bất Vấn bao trùm, cô cũng không tránh né mà đáp trả như muốn hắn tiếp tục dùng dương vật đang đứng im hoạt động lần nữa. Minh Ngọc lúc này đã động tình lưỡi không ngừng quần lấy đầu lưỡi của Bất Vấn. Hai người hôn sâu đến cả phút đến khi hai người không thở được nữa thì mới rời môi.
- Minh Ngọc chỉ một lần này thôi, đêm nay anh chắc cũng không được nữa
Bất Vấn cầu xin cô, cũng không biết hắn nói thật hay không
- Anh hãy làm đi
- Em chắc chứ
Minh Ngọc lúc này đã không chịu thêm được nữa, âm đạo của cô lúc này không ngừng cầu xin thứ to lớn đó chuyển động. Nên khi hắn muốn bắn vào trong cô cũng không đủ tỉnh táo để từ chối.
- Cứ..cứ làm gì anh thích, tôi không chịu nỗi nữa.. a..
Bất Vấn hôn môi cô một cái rồi tự mình nằm ngửa ra giường, cứ như vậy chuyển thành tư thế Minh Ngọc ngồi lên trên hông của hắn hai chân banh rộng, khiến cho nơi hai bộ phận sinh dục dính vào nhau có thể thấy rõ dương vật.
Lúc này Nghiêm Bất Vấn miệng mỉm cười âm trầm dùng sức đẩy hông lên trên khiến dương vật tiếp tục ra vào, một bàn tay giữ lấy eo nhỏ Lưu Minh Ngọc, tay kia mò xuống đám lông đen tìm tòi.Nghiêm Bất Vấn Cảm giác đã sờ đến chỗ thịt nhỏ cưng cứng, hơi nhô lên ở giữa đám lông thì biết đã tìm được âm vật của cô. Một ngón tay ray ray âm vật, một ngón tay ma sát dọc theo khe suối. Miệng âm đạo như đứa bé bú mút trên quy đầu của Nghiêm Bất Vấn, thoáng cái thân cây dương vật như mất hút trên đám lông đen rối bời của âm hộ cô, rồi lại xuất hiện.
– A… sướng đến điên mất thôi…
Trong tiếng kêu rên của cô, một làn nóng đặc âm tinh xuyên thấu qua cổ tử cung, trực tiếp phún đến trên mặt quy đầu của Nghiêm Bất Vấn, đêm nay Minh Ngọc đã không dưới năm lần cô đạt được cực khoái,
Lúc này Nghiêm Bất Vấn cũng thét lớn một tiếng, dương vật run rẩy dữ dội, nồng đặc tinh dịch ấm nóng như viên đạn bắn sâu vào trong tử cung cô, từng đợt một bắn liên tục vào. Còn Lưu Minh Ngọc sau khi tinh dịch tưới vào, lại một lần nữa đạt tới cực khoái ngã ngửa ở trên ngực hắn, qua một thời gian, cô mới thanh tỉnh lại, khi tỉnh táo lại liền phát hiện Nghiêm Bất Vấn đang vùi đầu hôn mang tai cô, cô xấu hổ đẩy hắn ra rồi trượt xuống giường quấn chặt lấy cái chăn che đi thân thể lõa lồ.
– Anh là đồ khốn nạn. Vậy mà anh lợi dụng lúc tôi say, cố ý dụ tôi đến khu nghỉ dưỡng này, cưỡng gian tôi! Hu..hu….. !
Lưu Minh Ngọc nói xong ngồi trên giường khóc lớn lên.
Cô vẫn toàn thân run rẩy, Lưu Minh Ngọc lúc này khi đã thanh tỉnh hơn thì thương tâm tới cực điểm, có câu nói phụ nữ tốt nhất là nên uống rượu ít thôi, đặc biệt là không thể uống say, khi say rượu lý trí rất dễ bị đánh mất là chính xác, mình đã bị gã đàn ông này làm rồi.
Lưu Minh Ngọc thương tâm cho mình, cũng càng ngày càng phẫn nộ
– Minh Ngọc, em đừng khóc
Nghiêm Bất Vấn bò đến ở trước trước mặt của Lưu Minh Ngọc, cầu khẩn thật tội nghiệp.
Lưu Minh Ngọc nước mắt rơi như mưa, hung hăng trừng trừng nhìn Nghiêm Bất Vấn, không nói câu nào, lúc này cô muốn chạy nhanh ra khỏi đây. Nghĩ vậy cô muốn nhảy xuống giường, vừa đặt được một chân xuống giường thì bị một cánh tay giữ chặt hai tay Lưu Minh Ngọc, Bất Vấn tiếp tục muốn giải thích
– Minh Ngọc, anh cũng tại vì uống rượu quá nhiều, nhất thời xúc động mới phạm sai lầm, van cầu em đừng như vậy, chuyện này anh sẽ chịu trách nhiệm.
“ Bốp! “
Lưu Minh Ngọc bàn tay nặng nề tràn đầy oán khí, dùng hết sức tát mạnh vào bên gò má của Nghiêm Bất Vấn, trên mặt hắn ta lập tức để lại năm dấu tay ửng đỏ.
– Em cứ đánh đi, Minh Ngọc, anh có lỗi với em, em đánh mắng anh thế nào cũng được, chỉ cần em đừng rời bỏ anh!
– Để cho tôi đi, tôi muốn kiện để anh đi tù!
Lưu Minh Ngọc không có đánh tiếp, mà là dùng sức giật lấy tay của mình ra, cô hiện tại trong lòng chỉ suy nghĩ chạy đến đồn công an báo án, nhất định phải đem Nghiêm Bất Vấn hèn hạ vô sỉ đem ra công lý.
– Minh Ngọc, đừng đi, anh sẽ đối với em chịu trách nhiệm, cho dù em có báo án thì chắc chắn gia đình anh sẽ không để yên, khi đó người chịu thiệt là em
– Buông ra, đừng tưởng rằng anh có chức có quyền thì tôi sẽ sợ! Thả tôi ra, để cho tôi đi!
Nước mắt của Lưu Minh Ngọc trong mắt lại trào ra, ra sức giãy dụa.
– Minh Ngọc, đến cùng thì em muốn thế nào, thì em mới chịu? Em nói đi, chỉ cần em nói ra điều kiện, anh sẽ đáp ứng!
Nghiêm Bất Vấn ngẩng đầu lên vào khuôn mặt thê lương bi ai Lưu Minh Ngọc tiếp tục cầu khẩn.
– Tôi cái gì cũng không muốn, tôi cũng chẳng cần anh chịu trách nhiệm gì với tôi cả, tôi chỉ muốn anh bị luật pháp nghiêm trị!
Lưu Minh Ngọc không để ý tới Nghiêm Bất Vấn khổ sở cầu khẩn, cô thấy giãy dụa mà không thoát khỏi bàn tay ông ta đang nắm lấy tay của mình, liền giơ chân lên đá vào trên bụng của Nghiêm Bất Vấn
– Úi!
Nghiêm Bất Vấn đột nhiên bỏ qua hai tay đang nắm Lưu Minh Ngọc, sau đó đứng lên, ánh mặt cũng thay đổi hoàn toàn, dáng vẻ vừa cầu khẩn biến mất, như chẳng thèm quan tâm đến nữa, thậm chí trên mặt còn mang theo nụ cười lạnh.
– Minh Ngọc, anh thành tâm thành ý cầu xin em tha thứ, nhưng em vẫn không chịu, anh biết người có lỗi là anh, đó cũng là do say rượu mất lý trí, em vẫn muốn đi tố cáo, vậy cũng được, muốn tố cáo thì tố cáo đi, anh nói thật với em, em cũng biết Nghiêm gia là gia tộc lớn, ông nội ta làm tới ủy viên bộ chính trị, hiện tại bản thân có quan hệ mật thiết với quân đội, sở hữu tập đoàn Minh Việt chính là nắm giữ nhiều ngành kinh tế huyết mạnh của quốc gia, tài sản trải dài khắp đất nước, ngay cả khu nghỉ dưỡng này rồi đến cả khu trung cư mẹ con em đang ở cũng đều là tài sản của anh. Ngược lại em chỉ là một nhân viên không chức quyền mà đi tố cáo anh sẽ không được gì, còn đem thanh danh của mình bôi xấu, em tin hay không? Anh có thể giải thích là em vì muốn trở thành phu nhân của Nghiêm gia, nên chủ động câu dẫn anh lên giường, sau đó lật ngược làm áp lực với anh, nhưng vì không được anh thỏa mãn yêu cầu, nên trả đũa nói anh cưỡng gian em, nếu anh nói như vậy, bất kể là công an hay truyền thông báo chí, bọn họ đều sẽ bắt buộc phải tin tưởng anh chứ không được lựa chọn, tất cả dư luận đều hướng có lợi nghiêng về phía anh, đến khi ấy, công việc, cuộc sống, người thân của em cũng sẽ bị liên lụy, cho dù em làm thế nào thì cũng không thể kéo anh cùng chết được!
Nghiêm Bất Vấn nói một hơi những lời này có, chứa đầy hàm ý uy hiếp.
Lưu Minh Ngọc sau khi Nghiêm Bất Vấn buông tay ra, đã định bước đi, nhưng khi nghe Nghiêm Bất Vấn lời nói liên tiếp dồn dập, cô cũng không tự chủ được, liền ngừng sắp bước bước chân, trong lòng lúc này vô cùng mâu thuẫn, bị cưỡng gian xác thực là một sự tình nhục nhã, nên nghĩ đến phải trừng phạt Nghiêm Bất Vấn, và nghe qua những lời này, quả thật làm cho Lưu Minh Ngọc bối rối, không biết phải làm sao cho tốt nhất.
Nghiêm Bất Vấn thấy Lưu Minh Ngọc động tác đình chỉ bước chân, đứng ở đó vẫn không nhúc nhích, chỉ có tiếng khóc làm rung động hai bờ vai, hắn biết chiêu này của mình đã có tác dụng. Hắn cố ý linh hoạt lúc mềm mỏng lúc cứng rắn để chinh phục người phụ nữ này
Hắn đi đến bên người Lưu Minh Ngọc, nhỏ nhẹ nói:
– Minh Ngọc, chỉ cần em đáp ứng trở thành người yêu của anh, anh cam đoan đối với em anh sẽ tận lực dùng hết khả năng đền bù tổn thất cho em, hết mực yêu thương em, thậm trí nếu em muốn quyền lực anh cũng có thể cho em, được không?
Nghiêm Bất Vấn vừa nói vừa giữ chặt tay của cô, thuận tay kéo cô trở lại giường.
Lưu Minh Ngọc vừa bị uy hiếp ngược lại, vừa được dụ dỗ quyền lợi, tiền tài thật sự cũng đã xao động. Người này xuất thân từ gia tộc lớn kiện hắn là chuyển không thể, thậm trí nếu không may liên lụy đến mẹ của cô thì cô sẽ không tha thứ cho bản thân mình, tên này dùng thủ đoạn bỉ ổi để chiếm được mình nhưng là vì hắn tự tin mình không làm gì được hắn ta. Trở lại trên giường ngồi xuống, hai tay bụm mặt, nước mắt chảy theo từ kẽ những ngón tay nhỏ.
Nghiêm Bất Vấn biết rõ đạo lý rèn sắt khi sắt còn nóng, hắn ta từ trong túi, móc bóp tiền ra, rút ra một tấm thẻ nói:
– Minh Ngọc, trong thẻ này còn có năm triệu nhân dân tệ (18 tỏi), mật mã là 137 xxx, coi như là quà ra mắt với em!
Nghiêm Bất Vấn nói xong liền kéo xuống cánh tay Lưu Minh Ngọc đang che mặt, đem tấm thẻ tiền nhét vào trong tay của cô.
“Năm triệu!”
Lưu Minh Ngọc trong lòng run lên, năm triệu tệ, mấy con số này quá lớn đối với cô, đây là một số tiền lớn, với số tiền đó, tương đương cô cần phải công tác trong ba mươi năm, không ăn không uống, tiết kiệm mới có được, bàn tay của Lưu Minh Ngọc bị Nghiêm Bất Vấn nắm chặt lại với tấm thẻ tiền trong lòng tay, Nghiêm Bất Vấn nói thêm.
– Minh Ngọc nếu em đồng ý sau này kết hôm em cũng sẽ là con dâu cả của Nghiêm gia, gia đình em cũng sẽ được hưởng vinh hoa phú quý nhiều đời sau! Minh Ngọc, tối hôm qua anh thừa dịp em uống say cưỡng gian, anh trong lòng rất áy náy hối hận, tuy nhiên là anh thật lòng rất thích em, đối với em bằng một tấm chân tình, đúng ra anh không nên dùng loại thủ đoạn hèn hạ này, cho nên anh thật tâm suy nghĩ phải bồi thường cho em đối xử tốt với em, hãy tin tưởng anh!
Bất Vấn nói những lời này mà trước đó lại hạ Luyện nô dâm trùng lên cơ thể cô cảm thấy không hề xung đột chút nào, dù sao cơ thể có dâm trùng thì càng sung sướng hehe. Ta đúng là người tốt mà.
“Cưỡng gian, khuất nhục, tiền tài, quyền lực, người thân, bên nào nhẹ, bên nào nặng đây, mình nên chọn con đường nào?”
Lưu Minh Ngọc nội tâm lăn lộn giằng xé, đủ thấy quyền lực quan trọng đến cỡ nào, huống chi bản thân cô cũng đã hai tám tuổi, phí hoài rất nhiều tuổi xuân vì một tên đàn ông bội bạc, trong lúc say rượu cũng bị hắn làm qua rồi, đời này cũng chẳng thể theo ai khác, hơn nữa khi nãy cảm giác hắn mang đến thực sự khiến cô không thể nào quên dư vị sung sướng vô cùng.
472
16
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
