Chương 47
Trở về qua khứ để yêu anh
Đàn bà là sinh vật rất khó hiểu, đến 1 kẻ giỏi nắm bắt tâm lí người khác như anh mà cũng chẳng hiểu nổi trong đầu vợ mình nghĩ gì. Mấy ngày trước còn vui vẻ thế, cắn anh mấy phát giờ vẫn còn vết, mấy hôm nay lại buồn bã rồi, nhìn cái dáng đi lủi thủi kia xem, như là người cô đơn nhất thế giới bị cả xã hội loài người cô lập vậy. Anh đã làm sai gì nhỉ, nguyên do chỉ có anh thôi. Ko phải công việc, cô chẳng bao giờ để công việc ảnh hưởng đến cuộc sống đời tư của cô, huống hồ dạo này công việc của cô rất thuận lợi. Có những giai đoạn công việc của cô đầy khó khăn, căng thẳng, đối thủ cạnh tranh thì chơi xấu, việc đang làm tự dưng phát sinh những thứ ngáng trở, cô vẫn điềm nhiên như ko, kể với anh về công việc của mình mà cứ như cô đang tường thuật lại chuyện của người khác, cô chỉ chứng kiến thôi. Ko phải Andre, dạo này con trai anh rất ngoan, như 1 tiểu thiên thần như mẹ nó vẫn âu yếm gọi. Thế là chỉ còn mỗi anh là kẻ tội đồ, nhưng anh làm sai cái gì cơ chứ.
-Tắm cho anh!
Đứng trước mặt cô, anh nói như ra lệnh, còn chẳng chịu dùng vòi sen, cô phải dội từng gáo nước lên người rồi kì cọ cho anh, chắc lại trò mới để anh thêm phần kích thích, bởi vì có mỗi thế thôi cậu nhỏ đã ngóc lên, rồi tự bật bật kia rồi.
-Thế rút cuộc là có chuyện gì nào? Anh hỏi
-Có chuyện gì đâu? Cô ko hiểu chồng mình đang đề cập tới điều gì.
Nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào mắt cô, anh hỏi:
-Thế sao đôi mắt này lại buồn đến thế, đừng có chối, lúc em buồn mắt luôn thẫm màu hơn.
Ngay lập tức mắt cô loang loáng nước, cúi mặt xuống tránh ánh nhìn của anh cô hỏi, giọng nghèn nghẹn
-Anh có yêu em ko?
-Anh yêu em nhiều lắm, sao vậy, anh nói yêu em chưa đủ nhiều hay anh chưa quan tâm nhiều đến em để em có ý nghĩ rằng anh ko yêu em?
-Anh yêu cái con kia chứ, yêu gì em. Giờ thì cô òa khóc thật sự, chuyện hiếm đấy, từ khi mất trí nhớ anh chưa thấy cô khóc bao giờ
-Thế anh yêu "cái con kia" rồi anh ko thể yêu em à?
-Khác hẳn tính nhau mà!
-Ừ thì giống em yêu Andre rồi em vẫn yêu anh đấy thôi, hay giờ yêu anh rồi em ko yêu con nữa.
Cô đập cho anh 1 cái vào tay
-Điên à!
-Thế thôi, dễ hiểu mà, sao người thông minh như em lại ko nghĩ ra hả?
-Khác hẳn nhau, anh và Andre là 2 người còn cái con kia với em là 1.
-Thì sao? Anh thích tính cách này nên nhất định ko được thích tính cách khác? Quy định gì lạ thế. Mà em ko thấy tính cách chúng mình rất giống nhau à, cùng chung cách nghĩ, cũng chung quan điểm. Anh vừa học được cụm từ này này: tâm ý tương thông, đúng 2 vợ chồng mình ko?
Cô nhìn anh cười, mắt lấp lánh.
-Tắm đi! Anh nói giọng ra lệnh. Đừng có hòng nói chuyện để đánh lạc hướng, định trốn việc à.
Charles là bạn thân của anh giống Pascal, có khi còn thân hơn vì Charles tính giống anh còn Pascal nói lắm quá đôi khi rất ồn ào phiền nhiễu, mà Pascal giờ cũng về Pháp rồi. Giai đoạn trước Charles đã giúp anh rất nhiều bảo vệ cô, minh oan cho cô, trả thù cho cô, bẵng đi 1 thời gian cậu ta biến mất giờ đột ngột xuất hiện, do đặc thù công việc của bạn anh ko hỏi han gì hết.
-Tôi cần cô giúp. Lừng lững đứng trước mặt cô, Charles nói.
Charles cao lớn và trông thật có uy, giống kiểu của chồng cô, chỉ 1 ánh nhìn cũng có thể làm cho người ta khiếp vía.
-Tôi cần bắt tội phạm, hẳn ẩn nấp trong 1 sòng bài của người Hoa.
-Tôi thì giúp gì được? Cô ngạc nhiên, cô ko biết chơi bạc, còn chẳng biết ở Hà nội cũng có sòng bài
-Giúp tôi thâm nhập vào bên trong sòng bài, chúng ta đóng giả là cặp đôi đi chơi bạc
-Sao lại là tôi, anh đi cùng ai chẳng được, đi cùng nữ đồng nghiệp mà phối hợp với nhau chứ
-Có dễ mà vào bên trong được đâu. Anh ta nhún vai rồi hất hàm về phía lão béo đã từng sàm sỡ cô
-Nhờ người quen cô đi.
-Đã biết anh ta ở đó rồi thì cứ mang quân đến bố ráp chứ đóng kịch đóng giả làm gì cho loằng ngoằng.
-Sòng bài được hoạt động dưới sự cho phép của cảnh sát, giờ lại đem quân đến phá việc làm ăn của họ sao, trước khi bắt được tội phạm ko khéo tôi đã mất việc rồi.
Nếu tội phạm như anh ta gọi là người hoạt động cách mạng cô nhất định ko giúp, giờ tuy cô là vợ anh, đứng phía bên kia của lịch sử, cô cũng sẽ ko làm gì gây tổn hại cho những người mang lại độc lập tự do cho đất nước. Cô nói với chồng và anh đi xác minh, tên tội phạm là kẻ giết người, hắn vào nhà người ta trộm đồ, rồi dù đã ăn trộm được hay ko, có chạm trán gia chủ hay ko hắn vẫn giết người ta. Do đó cô nhận lời.
1
0
3 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
