ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4 - Đi chơi

-Này không ấy mình chơi cái khác được không?

-Không được nhất định là cái này

Bất lực rồi tôi đành bước đến chỗ bán vé và mua hai vé, anh nhân viên nhìn thấy chúng tôi con bảo

-Anh trai có bạn gái biết cosplay hả sướng thật đó!

-Ủa có đâu?

Tôi quay sang nhìn 953, trời ơi cái đuôi còn cả tai nữa lộ hết rồi, may là họ tưởng đầu cosplay chứ không cũng mệt, mà nhân viên xem chúng tôi là cặp đôi á, không được! Tôi không thể có người bạn gái như cô ta được

-Không chúng tôi không phải là một cặp gì đâu!!

-Vậy à, xin lỗi anh tại nhìn hai người xứng đôi quá

Xứng chỗ nào không biết nữa, tôi nhanh chóng cầm vé và bước vào trong cùng cô ấy, SCP 953 nhìn xung quanh thích thú mà chả có gì là sợ hãi cả trong khi tôi đã sợ tới mức không đi nỗi rồi, không gian thì tối tăm đôi khi con có vài tiếng động chẳng biết từ đâu ra thậm chí là tôi còn có cảm giác như ai đó đang nhìn lén mình vậy, đáng sợ quá đi! Bất ngờ một con ma xuất hiện hù chúng tôi. Tôi thì bay tim ra ngoài cả người cứng đơ ra, chân thì run lên cầm cập thiếu điều hét lên thôi, nhưng cô ấy chỉ vỗ vai con ma và nói “ có nỗi lực nhưng không đáng kể lần cải thiện hơn nha! ”, câu nói khiên cho người nhân viên ấy cởi bỏ cái mũ và bước ra ngoài cùng với câu “ tôi bỏ nghề đây, dọa ma mà tới cô gái yếu đuối không sợ thì tôi thật sự không xứng với nghề” không phải anh hù không đáng sợ đâu mà là do hù nhầm người đấy anh ạ, càng vào sâu thì xung càng tối ôm vậy mà 953 còn chẳng cảm thấy gì cứ thong dong đi về phía trước

-Này ngươi sợ ma hả?

- Đâu! tôi mà sợ ma à

-Vậy chứ mắc gì đi gần ta dữ vậy?

Tôi liên nhanh chóng đứng ra xa nhưng cũng không che dấu được nỗi sợ của mình trên gương mặt đã tái xanh vì sợ, thấy điều ấy cô ta cười như điên và nhìn tôi như sinh vật lạ

-Một lính SCP mà sợ ma, chẳng hiểu nỗi vậy làm sao ngươi đi làm nhiệm vụ hay dữ vậy?

Bị nói chúng tim đen, mặt tôi đỏ như trái cà nhưng cũng tức lắm vì có cảm giác như bị sỉ nhục vậy, tôi không nói gì chỉ biết cười bù. Bỗng một bàn tay vỗ nhẹ vào vai tôi, tôi giật bắn người không dám quay cái mặt lại xem ai là người chạm vào mình, đấu tranh tư tưởng một lúc thì tôi cũng có cảm đảm để làm. Thôi nào Phong cố lên! Lúc quay lại thì ôi mẹ ơi đó hẳn là một con ma, bó lè chiếc lưỡi đầy đáng sợ dài hoằn đầy đáng sợ của mình với một nụ cười tới tận mang tay nhìn tôi. Tôi theo bản năng phòng vệ liền tung một cú đấm xé tung không khí về phía đó khiến cho nhân viên trong bộ đồ gục tại chỗ. Tôi bất ngờ đỡ anh ta dậy liên tục kiểm gọi anh ta xem coi anh còn sống không, anh ta ngoài vết bầm tím do tôi đấm ra thì cả gương mặt đá tái xanh vì sợ. Trong khi tôi còn đang lo lắng mình có đấm chết người ta không thì 953 chỉ lại gần tôi khen ngợi đầy cảm phục

-Đấm cũng không tệ

-Nói gì vậy? Coi chừng người ta chết luôn ấy!

Tôi liền đưa nhiên viên ra ngoài và kiểm tra, cũng may anh ta chỉ bất tỉnh ngoài ra không có gì nguy hiểm hết, may mắn thiệt chứ! Nếu anh ta mà có gì thì tôi cũng khó sống lắm, vì lúc ấy tôi phải khai báo lý do các kiểu mà chẳng lẽ tôi lại bảo là ảnh hù tôi nên bị tôi đánh chết? Không được! Nghe chẳng hợp lý tí nào, tôi liền lắc đầu thật mạnh để phủi đi những suy nghĩ ấy. Trong tình thế này 953 vẫn thản nhiên lại gần đòi tôi đưa đi chỗ khác chơi, cô ta lại nhăn mặt, đôi mắt thể hiện sự chán nản

-Xong chưa? Ta muốn đi xem phim

-Chờ anh ta tỉnh cái đã

-Haiz, ta không có nhiều thời gian như thế

Nói rồi 953 kéo tôi đi, tôi chỉ kịp để lại tiền thuốc cho anh ta, hy vọng là anh ta không sao, xin lỗi anh vì đã đánh anh tại anh xui vì hù nhầm đứa như tôi, xin lỗi anh. Chúng tôi đến rạp phim gần đấy, dù có hơi bất ngờ nhưng đến đây cũng nằm trong kế hoạch nên thôi. Phải nói là lâu rồi tôi chưa đi xem một bộ phim vì thế tôi rất háo hức, tôi nhanh chóng tiến tới quầy vé coi lịch chiếu. May quá bộ phim mà tôi định xem nó chiếu trong mười phút nữa, không ngần ngại liền đặt ngay hai vé, bất ngờ SCP 953 lại cùng lúc đặt vé nhưng lại là một bộ khác, chúng tôi nhìn nhau ngạc nhiên

-Này tôi là người trả tiền vé mà, đáng lý cô đi chung thì phải coi theo tôi chứ?

-Ai quan tâm? Ta muốn xem cái này! Không thì ngươi mua hai vé khác nhau đi vậy là được chứ gì

-Để cô đi một mình ai biết cô chạy đi thì sao!

Tôi liền từ chối lời đề nghị của 953, để cô ấy đi một mình không khéo cô ấy chạy mất thì mệt, mà tôi cũng tò mò 953 sẽ coi phim gì, nên tôi liền đảo mắt qua nhìn cái poster phim của 953 chọn xem coi nó có gì mà cô ấy lại nhất quyết là chọn nó. Ủa? Nó là một bộ anime romcom! Tôi bắt đầu bị sốc rồi đó, sao lại romcom đã thế còn là anime?! Không tin được tôi chỉ vào cái poster đó một lần nữa để xác nhận thì cô ta liền gật đầu

-Cô giỡn đúng không?! Cô mà xem cái này đó hả?!- Tôi hỏi trong sự hoang mang tột độ

-Ai thèm giỡn với ngươi? Ta nói thật chứ bộ, nói nhiều quá lo mua vé đi!

-Cô đang đùa với tôi đấy à?! Một SCP như cô thì không thể xem cái này được!

-Mắc gì không?! SCP cũng là con người mà!

Đang trong chúng tôi còn đang tranh luận thì nhân viên ở đây đã cắt ngang và hỏi

-Không biết anh chị có chuyện gì nhưng mà hai người có thể đưa ra quyết định là mình xem gì được không ạ?

Tôi liền quay sang xin lỗi nhân viên và chọn phim của mình, đương nhiên rồi vì đang trong giờ nghỉ của tôi mà tôi phải tận hưởng nó chứ và không thứ gì có thể cản bước được tôi kể cả đó là một con SCP đi chăng nữa. Nhưng mà có điều tôi chưa muốn chết và cũng không muốn mọi người ở đây trở thành mấy cái thứ không thể nhận dạng nỗi cho nên tôi liền bộ romcom đó cho 953 vậy

-À, anh chị có phải một cặp không? Nếu phải thì em đề nghị anh chị có thể mua vé dành cho cặp đôi để có hai phần nước và hàng tặng kèm có giới hạn là một con gấu bông

Nói rồi nhân viên chỉ vào tủ kính gần đấy cho chúng tôi xem, nó trông cũng dễ thương đấy nhưng mà tôi không hứng thú lắm cho nên tôi liền từ chối, nhưng chưa kịp mở mồm ra thì 953 đã nói trước

-Đương nhiên là có rồi, phải không anh yêu~~?

Cô ấy vừa nói vừa nhìn tôi đầy thân thiện, đôi mắt long lanh như muốn bắn xuyên qua lớp phòng thủ của tôi vậy cùng với giọng nói ngọt ngào cũng đủ khiến cho bao nhiêu chàng trai gục ngã, có cả tôi. Chưa kể là một bàn tay nhỏ nhắn còn đang liên tục nhéo mạnh vào lưng tôi thì làm sao mà tôi có thể từ chối nỗi cơ chứ, tôi liền mua vé cho các cặp đôi nhưng nó mắc kinh khủng gần nửa sao tiền trong ví của tôi đã bóc hơi cho đồ tặng kèm và hai ly nước thôi đấy. Hết biết nói nỗi, chúng tôi vào phòng ngồi xuống và bộ phim bắt đầu, phải nói thật bộ phim nó chán kinh khủng tôi phải cố để không ngủ trong cả quá trình xem thế mà 953 vẫn xem nó rất nhập tâm thậm chí là còn khóc nữa, ngạc nhiên thật SCP mà cũng coi phim xong khóc bó tay, đang chán nản thì bất ngờ cô ấy đứng dậy hét lớn “ Con tiểu tam đang chết!!! Phải ta là ngươi xong đời rồi!!!”, tôi giật mình kéo cô ấy xuống

-Này làm gì vậy?! Ngồi xuống đi người ta đuổi ra bây giờ!

Khổ thật chứ! Rõ là hôm nay tôi phải được nghỉ chứ sao tôi phải làm mấy cái việc này vậy trời, cô ấy ngồi xuống nhưng cũng không lẩm bẩm chửi nhân vật trong phim, cô nương này nhập tâm quá rồi đấy

-Con nhỏ đáng ghét ấy lúc nào cũng phá đám nữ chính, đồ đáng chết!

-Nhưng cũng đừng kích động như thế chứ, cô làm vậy là phiền người ta lắm đấy!

Tôi phải nói dữ lắm cô ấy mới chịu ngồi im coi tiếp chứ không thì cổ còn phá nữa. Xem xong bộ phim chúng tôi đi ra ngoài, cuối cùng cũng xong tôi cứ tưởng mình ngủ quên trong đó luôn rồi chứ, 953 quay sang nhìn tôi cười

-Thế giờ chúng ta nên đi đâu nhỉ? Ngươi gợi ý cho ta thử xem

-Nếu đó là khi còn thời gian

Tôi vừa nói vừa nhìn đồng hồ, mới đấy mà đã là mười giờ rồi đáng lý là tôi phải về trước giờ này cơ, chắc

không sao đâu vì dù gì tôi cũng có đem theo 953 về. Tôi quay lên nói với cô ấy:

-Có vẻ là hết giờ rồi nên chúng ta về được rồi đấy

-Hả nhưng ta chưa chơi đã mà

Trông cô ấy có vẻ hụt hẫng, chịu thôi tôi cũng không thể giúp gì thêm tôi có thuyết phục cô ấy quay về tổ chức nhưng có vẻ cô ấy không hợp tác cho lắm, cái này là hơi căng rồi đấy vì nếu bị kích động thì cô ấy có thể sẽ hủy diệt cả cái thành phố này cũng nên. Tôi bắt đầu chuyển sang xoa dịu cô ấy, có điều chẳng có tác dụng là mấy

-Thôi nào cô nên về đi, nếu cô ở ngoài thì sẽ rất nguy hiểm cho những người xung quanh

-Ta không muốn! Khó lắm mới có thể ra ngoài, vậy mà...

Mắt cô ấy rưng rưng như sắp khóc vậy, nó khiến tôi khá ngạc nhiên thêm vào đó là sự bối rối vì đôi mắt ấy làm tôi nhớ đến một người trong quá khứ, không hiểu sao nhưng lòng ngực của tôi bắt đầu có cảm giác lạ nó giống như là con tim tôi nó đang thắt lại rồi lại giãn ra liên hồi. Do dự một hồi tôi cũng đưa ra quyết định đi trái với lại mọi khi, tôi lại gần SCP 953 và nói:

-Hôm nay sẽ là ngoại lệ, thế cô muốn đi đâu?

953 nhìn thẳng vào mắt đầy bất ngờ, đôi mắt ấy thật khó để miêu tả, trông như một vì sao tỏa sáng trong vũ trụ đen tối. Tôi nhìn phía khác đầy ngại ngùng và hối cô ấy trả, thấy vậy cô ấy liền nở nụ cười vui vẻ cầm lấy tay tôi rồi kéo đi. Chúng tôi đi từ nơi này tới nơi khác, chơi bao nhiêu trò và cũng ăn rất nhiều món, ngay lúc này tôi cũng thấy được 953 cũng không xấu như trong các tài liệu đã miêu tả cô ấy cũng có phần người và cũng có sợ thích giống con người. Có lẽ là tôi sẽ thay đổi cách nhìn của mình về 953, đó là cho đến khi cô ấy úp nguyên cái bánh vào đầu tôi và còn rất nhiều trò khác, sao cô có thể làm vậy với tôi cơ chứ trong tôi bất chấp nguy hiểm đưa cô đi chơi

12

2

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.