ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12 - Cáo già Karim al-Sadeq

Chúng tôi liền tiến vào sảnh lớn, với âm thanh du dương từ tiếng đàn piano và những món ăn đạt chuẩn năm sao cùng cách bố trí và sắp xếp công phu của những món đồ bạc tỷ như bức tranh cổ hay những món đồ quý hiếm thì càng khiến cho không gian càng thêm phần sang trọng, trong phút chốc tôi không để ý thì 953 đã chạy đi khám phá xung quanh, đang định cản lại thì bất chợt tôi thấy được ánh mắt hiếu kì và thích thú của cô ấy khiến tôi muốn để cô ấy đi một chút, dù sao thì chỉ cần cô ấy không đi quá xa là được. Tôi liền kiếm cho mình chỗ ngồi thuận tiện cho việc quan sát và lấy cho mình cốc rượu vang, tôi ghét phải nói điều này nhưng tuy cô ấy là một con người đanh đá nhưng lại rất xinh đẹp, đặc biệt là gương mặt chất chứa sự ngây thơ trong sáng cùng cặp mắt long lanh thì chắc chắn thoát khỏi cái ánh nhìn mê hoặc của những chàng công tử nhà giàu được. Hmm để xem tên nào có thể làm trái tim kia sao xuyến đây, vừa nhắc thì đã có một tên bước tới với phong thái đầy tự tin và vẻ mặt ưa nhìn thì không biết có thể làm được gì hay không đây

-Chào tiểu thư, không biết cô có thể bỏ chút thời gian quý giá của mình ra để uống với tôi một ly chứ?-Tên đó nói đầy tự tin

-Không!-953 đáp một cách nhanh chóng

-Vậy thì nhảy với tôi một bài nhé

-Không!

-Ấy chà cô thật lạnh lùng đấy nhưng mà kiểu người như cô tôi rất thích

-Zậy ó hả…Tạm biệt nha! (Vậy á hả…Tạm biệt nha )

Cô ấy đáp đầy hờ hẫng trong khi vẫn đang nhai miếng bánh, câu nói như đòn chốt hạ khiến cho tên kia phải rời đi trong sự cay đắng, chà có vẻ cô nàng này cũng khó tán đấy chứ. Hắn về lại hội của mình, ngay lặp tức chúng cười rôm rã khi chứng sự thất bại của tên đó và rồi một tên nổi bật trong đám đứng ra tự tin tuyên bố

-Chúng mày xem tao rước nàng về dinh nè

Câu nói khiến tôi khá bất ngờ tới nỗi mở to mắt chăm chú quan sát, xem nào tên này cũng không tệ nếu không muốn nói là điển trai với mái tóc vàng bồng bềnh và khí chất đàn ông thêm vào đó là gương mặt tỉ lệ vàng cùng cơ thể đạt chuẩn thì rất có thể tên này sẽ làm được thì sao? Mong chờ quá, hắn bước tới gần 953 và bắt chuyện

-Chào em cô gái cô đơn, chắc hẳn em đây rất lẻ loi vì chưa tìm được một người nhảy chung đúng chứ? -Hắn nói với chất giọng trầm

-Hả?

953 trả lời đầy ngơ ngác trước câu hỏi của hắn, cô ấy liền đảo mắt qua phía tôi như đang tìm kiếm cho mình một lời giải thích từ tôi. Nhưng còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì hắn lại tiếp tục tấn công

-Em đừng nhìn đi đâu cả vì đã có tôi ở đây rồi! Thế người đẹp em có muốn nhảy với tôi chứ?

Dừng lại chút nào không lẽ đây là cạm bẫy chết người trong tình yêu vẫn được hay nhắc tới trong sách sao? Tên này cũng khá đấy chứ, có kiến thức hẳn hoi chứ chẳng đùa, ngay chính lúc 953 còn đơ cái mặt ra không biết nói gì thì hắn lại tiếp tục tấn công mạnh bạo hơn nữa, hắn nắm lấy tay 953 và nói bằng cả con tim

-Đừng có ngại nếu em không biết nhảy thì tôi sẽ chỉ cho em

953 ban nãy còn bình thường giờ lại bày ra cái vẻ mặt kinh tởm và miệt thị

-Bỏ ra đi đồ ghê tởm

-Em nói gì cơ?-Hắn trả lời đầy ngơ ngác

-Ta nói là bỏ ra, cái thứ vừa thấp kém vừa dơ bẩn như ngươi mà cũng có tư cách chạm vào ta sao?

Nói rồi 953 bỏ đi để lại tên kia đơ ra vì sốc, có lẽ cả sự nghiệp tán gái của hắn chưa từng bị ai nói như thế cả , hoặc ít nhất tôi nghĩ thế. Cơ mà trông cái khuôn mặt đáng thương ấy lại buồn cười không chịu được, tôi phải chật vật lắm mới nhịn được cười ấy. Trong lúc tôi không để ý thì một người phụ nữ đã từ lúc nào đến cạnh bên tôi, với dáng uyển chuyển và bộ váy đen quyến rũ, cô ấy có chất giọng đầy khiêu gợi bắt chuyện với tôi

-Này, cậu trai trẻ trông cô đơn quá nhỉ?

-Dạ!!!-Tôi đáp đầy ngại ngùng

-Bất ngờ hả? Dễ thương thật đó!

Câu nói khiến tôi ngại đến mức đỏ cả mặt không biết đáp gì. Người phụ nữ ấy trông chắc phải tầm ba mươi tám rồi, vậy mà chẳng hiểu sao lại trông rất cuốn hút, đôi chân thon thả và trắng nỏn và đặc biệt là…Bỏ đi chung quy là rất to và thu hút ánh nhìn

-Thế em có người yêu chưa?-Cô ấy hỏi

-Dạ chưa!

-Vậy đi du lịch với chị nhé! Chị bao nuôi

Nghe câu nói tôi liền từ chối ngay lặp tức mà không suy nghĩ gì thêm. Thấy Phản ứng của tôi cô ấy chỉ cười rồi nói

-Cưng chê chị không được trẻ hả?

-Dạ không phải vậy…cơ mà

-Nhìn chị vậy chứ đầy đủ lắm đấy, đi chơi với chị đi, cưng nhé!

Chị ấy vừa nói vừa dí sát lại gần tôi khiến tôi ngượng chín mặt. Bỗng ánh đèn xung quanh vụt tắt để hướng sự chú ý của tất cả moi người đến sân khấu nơi một người đàn ông bận một bộ vest trắng cầm micro phát biểu

-Xin chào các vị khách quý đã lặn lội đường xa đến đây tham gia lễ cưới của chúng tôi. Tôi là Karim al-Sadeq

Thì ra đây chính là tên mà tổ chức đã nhắc tới, trông hắn cũng chẳng giống gì là nguy hiển cả có khi còn giống tên vô dụng nữa. Trong lúc bà cô kia không để ý tôi đã nhân cơ hôi lẻn đi khuất khỏi tầm mắt của bả và di chuyển sát lại gần hắn để thuận lợi cho việc quan sát, bây giờ chỉ cần con bé kia xuất hiện thì tôi sẽ ngay lặp tức tung hỏa mù và cướp dâu sau đó đi đến điểm tập kết, nếu trong trường hợp chúng nó lấy thịt đè người thì cũng không sao vì lúc ấy không quân của tổ chức sẽ rãi bom mở đường cho tôi. Chính vì những điều ấy mà tôi không hề lo lắng thất bại dù là đang hành động một mình, cơ mà hình như tôi mất dấu 953 rồi thì phải, nãy giờ chẳng nhìn thấy cô ấy đâu, phải làm sao đây liệu có ổn không đây sao lại là chính lúc này cơ chứ? Giờ tôi nên làm gì đây?

-Và để không mất quá nhiều thời gian của quý vị thì ngay bây giờ người vợ của tôi sẽ xuất hiện

Cùng lúc đó một dáng người thon thả, nhỏ nhắn trong chiếc váy cưới quá khổ đi ra với khuôn mặt miễn cưỡng. Đây chính là con bé đó, chẳng còn nhiều thời gian để đắn đo nữa, ngay lặp tức tôi bấm vào nút ẩn trên đồng hồ và giơ lên cao. Nó liền nhả một quả bom choáng phát nổ sáng cả khu vực, tôi liền lao lên sân khấu đánh gục vài tên lính chắn đường rồi chạy tới chỗ cô bé thì chợt từ chiếc bộ đàm anh Biên hét lên cảnh báo tôi

-Đừng Phong! Đó là cái bẫy!

Tôi còn chưa kịp định hình được gì thì bất ngờ từ phái sau cánh gà có rất nhiều lính canh tiến ra với đầy đủ vũ trang, chúng chĩa thẳng súng vào tôi trong khi tên Karim al-Sadeq chỉ quay sang nhìn tôi nở một nụ cười của kẻ chiến thắng. Bọn lính ào lên khống chế tôi áp xuống sàn đầy thô bạo

-Đưa tên này đi, đừng làm ảnh hưởng đến quan khách-Hắn nói

-Ngươi mau thả con bé đó ra! Nếu không thì đừng có mà…

Chưa kịp nói hết câu một đã ngay lặp tức đã thẳng vào bụng tôi khiến tôi đau đớn ôm bụng, còn tên kia chỉ nhìn tôi đầy khinh miệt và quay đi. Tức giận tôi vùng vẫy lao lên định bắt lấy hắn thì bất ngờ bị bọn lính lấy bán súng đánh ngất, tôi ngã xuống mắt lờ đờ rồi chớp hẳn

6

1

6 ngày trước

2 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.