ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10 - Thâm nhập

Tôi tò mò lấy nó ra và ngay lập tức tim tôi như đứng lại. Đó là một chiếc máy nghe lén, tôi ngay nhanh chóng bốp mát nó ngay lập tức. Cùng lúc đó SCP 953 vẫn bình thản ngồi trên giường dương ánh mắt ngây ngô nhìn tôi hỏi

-Chuyện gì vậy?

Tôi liền lấy tay che miệng 953 khiến cô ấy, hành động làm cô ấy bất ngờ ửng đỏ cả má. Không có nhiều thời gian để giải thích, tôi bật dậy kiểm tra kĩ mọi ngóc ngách trong căn phòng này, đúng như tôi lo sợ, thêm hai máy ghi âm nữa đã được tôi lấy ra. Lúc này tôi gần như bắt đầu hoảng loạn tới mức mà tim tôi còn đập thình thịch, mồ hôi lạnh túa ra dọc theo sống lưng. Chết tiệt! Nếu tôi đoán không sai thì rất có thể chúng đã biết được thân phân của chúng tôi đã bị lộ và có lẽ không ít lâu nữa sẽ có người đến trừ khử cả hai. Bỗng tiếng gỗ cửa kéo tôi ra khỏi những dòng suy nghĩ, theo bản năng tôi ngay lặp tức cảnh giác, từ từ thận trọng ra cửa, nhịp thở của tôi dồn dập, nặng nè như mách bảo tôi rằng nguy hiểm chỉ cách tôi một cánh cửa mỏng manh này. Thận trọng nhìn qua mắt mèo, thì ra đó là nhân viên khách sạn, với gương mặt thân thiện và một nụ cười nhàn nhạt trên môi anh nói:

-Có ai trong phòng không ạ? Em nghe phản ánh từ các phòng kế bên là có phòng mình hơi ồn ào ạ, không biết là anh chị có bị gì không?

Phù may quá chỉ là tiếp tân thôi, tôi liền đưa tay định mở cửa thì bỗng nhiên một linh cảm bất ổn xuất hiện trong đầu tôi. Có khi nào tên này đến đây để khử tôi không nhỉ? Nhưng mà tôi không thể không mở cửa được, làm thế chỉ tăng độ nghi ngờ của bọn chúng thôi. Trong lúc tôi còn đang phân vân nên làm gì tiếp theo thì 953 đứng dậy ung dung lại chỗ tôi nói

-Cứ mở đi không sao đâu

Tôi nhìn 953 nghi ngờ, chẳng biết là do cái giường đã làm cái đầu cô ấy bị ấm rồi hay sao ấy mà đòi mở cửa ra, nhưng cô ấy cứ nhất quyết là phải mở ra. Bất lực tôi đành làm theo, cánh cửa hé mở để lộ ra gương mặt thân thiện của anh nhân viên, thấy tôi anh ấy liền hỏi

-Phòng mình có bị gì không ạ, các phòng xung quanh phản ánh là bên mình khá ồn ào nên nếu không có gì mong anh chị giữ im lặng giúp em ạ

-Vâng tôi sẽ chú ý

Tùy là đang nói chuyện với tôi nhưng mắt tên này cứ đảo vào trong căn phòng như đang tìm kiếm thứ gì đó, tôi che chắn đi tầm nhìn của hắn khiến hắn khá bực bội ra mặt.

-Mà anh đây là phòng cho cặp đôi mà nhỉ, sao trong phòng chỉ có mình anh thế này, vợ hay bạn gái anh đâu nhỉ?

Cái gì phòng cho cặp đôi á! Đùa ấy à, tên này chắc chắn là đang kiếm lý do để được vào trong kiểm phòng đây mà, không một động tác thừa tôi liền kéo 953 lại gần và khoác vai cô ấy khiến 953 bất ngờ đến mức mở to mắt. Tôi liền đáp lại câu hỏi của tên kia

-Đây này, tại cô ấy hơi lùn nên anh không để ý đấy, đúng không em yêu?

Nghe tôi nói vậy 953 có vẻ hơi tức giận tới nỗi đầu bốc khói thậm chí là cô ấy còn không thèm đáp lại tôi nữa chỉ nhìn chằm chằm tôi như đang chờ cơ hội giết tôi vậy, còn tên kia thấy không kiếm được một lý do hợp lý để soát phòng nên tên nhân viên ấy chỉ đành bỏ đi, phù cuối cùng cũng thoát, tôi liền bỏ 953 ra. Cô ấy nhanh chóng đá mạnh vào chân tôi một cái khiến tôi đau đớn ôm chân và khi ấy cô ấy liền tung cước vào đầu tôi làm tôi ngã xuống sàn

-Thứ nhất ta không phải là người yêu của ngươi! Thứ hai ta không có lùn! Thứ ba là ai cho phép ngươi tự tiện đụng vào người ta?!

-Bé cái tiếng lại coi trừng ngươi ta ý kiến nữa giờ

Nghe tôi nhắc nhở 953 liền quay mặt đi đầy lạnh lùng, tôi ngồi dậy lắc nhẹ cái cổ xác nhận nó không 3

-Nghe này lúc ấy vôi quá nên tôi mới làm thế mà cô cũng không chịu diễn tròn vai với tôi nữa, cô làm vậy là chúng nghi ngờ đấy!

-Thì sao chứ! Dù gì bọn chúng cũng chẳng có cơ hội thắng ta đâu

953 nói đầy tự tin ngã người lên giường, đúng là cô mạnh thật nhưng còn tôi thì sao? Tôi cũng đâu có muốn chết đâu chứ, haiz chẳng hiểu sao tôi lại phải đi chung với một SCP cứng đầu và đanh đá thế này. Đành vậy, chúng tôi liền chuẩn bị đồ đi ngủ thì mới phát hiện ra là cái phòng chỉ có một cái giường một, cái này là làm khó tôi rồi sao chỉ có cái giường thế này? Tôi không muốn ngủ chung với một con SCP thế này đâu, bỗng 953 nhìn tôi đầy kì hoặc và nói với vẻ giọng không mấy là thân thiện

-Đừng có nói là ngươi tính ngủ leo lên đây ngủ đấy nhé? Nói trước là không được đâu

-Biết rồi tôi sẽ ngủ dưới sàn được chưa?

Nói rồi tôi liền trải một tấm chăn ra rồi nằm xuống, nói thật thì cái sàn nhà lạnh lẽo và cứng nhắt này thì có lẽ đêm nay coi như tôi thức trắng rồi, tôi cứ lăn quay lăn lại cố nhắm mắt mà chẳng thể ngủ nỗi. Tôi bực bội bật dậy đi lấy cho mình một cốc nước để dễ ngủ hơn rồi quay lại chỗ, bất chợt tôi để ý tới 953 đang say giấc nồng, cô ấy nằm co người lại cùng với hai gò má ửng hồng phúng phính trông thật là nhỏ bé và dễ thương. Thật ra thì không ít SCP có đặc điểm giống người nhưng mà đây là lần đầu tiên mà tôi được quan sát một SCP ngủ mà lại đáng yêu như vậy, tôi gần như đứng đơ ra trước vẻ đẹp ấy, thật khó tin khi mà cô ấy lại sở hữu một ngoại hình dễ thương tới mức phải khiến người khác dừng lại một nhịp chỉ để ngắm nhìn nó lại có tính cách đanh đá tới vậy. Bỗng cô ấy bất ngờ mở mắt khiến tôi giật mình lùi lại, thật bất ngờ khi cô ấy lại không la lên hay làm gì đó khi nhìn thấy tôi đang quan sát cô ta mà chỉ dụi mắt và nói với chất giọng rất nhẹ, ấm ấp

-Ngươi khó ngủ hả?

-Ừ thì có một chút…

Không để tôi nói hết câu 953 liền giở chiếc chăn ra rồi vẫy tay mới tôi vào, thoạt đầu tôi còn không hiểu nhưng khi nhìn kĩ hành động của cô ấy thì tôi mới tá hỏa giật mình với sự gọi mời của cô ấy

-Này cô bị sao vậy?

-Bị sao hả? Có bị gì đâu chỉ là này trông ngươi nhìn giống một con kỳ lân hơn thôi

Giống con kỳ lân sao? Ý cô ấy nói là gì? Còn chứ kịp để tôi hỏi thì mắt cô ấy lại lảo đảo rồi ngã xuống giường ngủ tiếp. Cái quái gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ cô ấy bị mộng du à cơ mà kiểu mộng du này thì tôi chưa bao giờ gặp, lại thật chắc là do cô ấy là SCP nên khác với con người, gạt chuyện đó sang bên tôi liên nằm xuống cố ngủ vì ngày mai tôi cần phải thật tỉnh táo để làm nhiệm vụ nữa. Mãi thì trời cũng chịu sáng, tôi le cái xác rã rời đứng dậy, cái sàn đó gần như đã khiến cái lưng tôi lìa khỏi thân thể tôi cảm giác rằng cái xương của mình không còn nguyên vẹn nữa mà là bị uốn cong luôn rồi, trong khi đó 953 lại tỉnh dậy rất tươi rói còn nhìn tôi rồi cười nữa chứ

-Này làm cái gì mà vui vậy?-Tôi hỏi

-Hôm qua ta mơ thấy ngươi trông giống kỳ lân lắm nhìn ngươi buồn cười không chịu được

Vậy hóa ra là mơ à, tối đó tôi còn nghĩ là cô ấy bị gì nên mới thay đổi bản tính chứ, từ phía ngoài một tiếng gõ cửa vang lên kế đó là giọng nói trầm của nhân viên, tôi liền ra mở cửa

-Thưa quý khách, mong quý khách chuẩn bị đồ để đi đến tiệc cưới của ngài Karim al-Sadeq ạ. 15 phút nữa sẽ có xe đến đón quý khách, xin quý khách hãy đúng giờ

Tôi gật đầu hiểu rồi đóng cửa lại, ngay lặp tức tôi dặn 953 chuẩn bị cho chuyến đi rồi cũng thay đồ

7

1

6 ngày trước

13 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.