ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 57
Ba mối nguy hại của Thục Sơn(1)

Còn về phần nồi lẩu, cũng phổ biến ở mảnh đất Tây Nam rộng lớn này, đương nhiên Thục Sơn cũng khó tránh khỏi.

Nhưng tại sao ăn lẩu lại là mối nguy hại?

Vì cách ăn của món này thật sự quá bao quát, có một câu nói nổi tiếng được lưu truyền ở Thục Sơn là tất cả mọi thứ đều có thể cho vào lẩu được. Lẩu ở Thục Sơn đã từng phát triển ra hai đặc điểm lớn là “không cay không vui” và “không thiếu cái lạ”.

Chỉ có ngươi không nghĩ ra, chứ không có chuyện Thục Sơn không làm được. Chim bay cá nhảy, yêu ma quỷ quái... Thậm chí có một lần xuất hiện cuộc đua ác liệt, đệ tử Thục Sơn tranh nhau bắt yêu thú quý hiếm chỉ để ăn một loại lẩu mới.

Có thể nói hôm nay ngươi ăn gan rồng, ngày mai ta ăn tủy phượng, một cái nồi nhỏ nhưng lại có thể cuốn rất nhiều. Lăn qua lăn lại là có thể cuốn rất nhiều yêu thú vào trong nồi rồi.

Những năm đó giang hồ còn truyền tai nhau rằng cái gì người Thục Sơn cũng ăn.

Môn phái khác thấy yêu thú chỉ nghĩ xem sẽ mua bán hay giết, nhưng đệ tử Thục Sơn thấy yêu thú thì lại nghĩ đến dầu đỏ hay canh suông.

Cuối cùng là chưởng giáo thời đó đích thân hạ lệnh cấm hành vi ác liệt này, mới chặn được những làn gió bất chính đó.

Hai mối nguy hại trên đã có từ lâu rồi, còn mối nguy hại cuối cùng là Đế Nữ Phượng thì được thêm vào từ năm xưa.

Khi Đế Nữ Phượng còn trẻ, thực sự chính là ác bá của Thục Sơn, hoành hành ngang ngược, nhưng cố tình hết lần này tới lần khác là người này đánh nhau rất giỏi, gần như không có đệ tử nào cùng thế hệ mà không bị nàng bắt nạt.

Sau đó khi nàng tranh đoạt chức phong chủ chư phong, không có ai ủng hộ nàng, nhưng nàng lại có tu vi Vấn Đạo Cảnh, khiến mọi người không thể làm gì được.

Phong chủ 36 phong của Thục Sơn vẫn đang ở Pháp Thể Cảnh lục cảnh, cũng chỉ có khoảng 10 người có tu vi Vấn Đạo Cảnh. Mà nếu nói về chiến lực thì trong các vị phong chủ Đế Nữ Phượng không phải trong top 10, mà ít nhất phải trong top 3!

Trên thực tế, chưa từng có vị phong chủ nào dám nói mình có thể đánh thắng Đế Nữ Phượng.

May thay từ sau khi nàng trở thành phong chủ đã thu liễm hơn nhiều. Mấy năm gần đây hiếm khi nghe thấy tin tức Đế Nữ Phượng gây chuyện, thế nhưng có một số đệ tử tiểu bối không hiểu sự tồn tại của mối nguy hại này lắm.

...

Hôm nay ở đây, có vài tiểu bối của Thục Sơn, sau khi chơi mạt chược, ăn lẩu xong, thì nói đến Đế Nữ Phượng.

“Lão đại ngươi muốn cứng đối cứng sao? Nhưng chuyện này tuyệt đối không được.” Tùy tùng A lớn tiếng nói.

Trong một tòa nhà gỗ ở Vân Diêu Phong, có một nồi dầu đỏ đang sôi, lát thịt, cá viên phập phồng lên xuống, mùi hương tỏa ra bốn phía.

Tùy tùng B luống cuống kẹp một muỗng lòng, rồi nhanh chóng múc ra cho vào bát.

Thương Tử Lương ngồi ở đó với vẻ mặt u sầu: “Có gì mà không được? Không phải các ngươi đã điều tra rồi sao, tên Sở Lương kia cũng chỉ có tu vi Thần Ý Cảnh sơ kỳ nho nhỏ. Ta đã là Thần Ý Cảnh đỉnh phong rồi, đang tạo Kim Đan, một vài ngày nữa là có thể đột phá rồi. Ta cứng đối cứng với hắn, đương nhiên sẽ nắm chắc phần thắng rồi không phải sao?”

Trước đó hắn thấy dáng vẻ ái muội của Từ Tử Tình và Sở Lương, còn có cả mùi lạ nữa, nên đã sinh lòng hoài nghi.

Sau khi điều tra một phen, phát hiện ra trước đó hai người quả thực đã từng đi ra ngoài làm nhiệm vụ với nhau, hơn nữa giao tình trong quá trình làm nhiệm vụ cũng không tồi... Thương Tử Lương lập tức cảm thấy tức giận, muốn đến cửa cảnh cáo Sở Lương tránh xa Từ Tử Tình ra.

“Lão đại ôi...” Tùy tùng A khuyên: “Ngươi chỉ biết Sở Lương đang ở Thần Ý Cảnh, nhưng sư tôn hắn là Đế Nữ Phượng đấy!”

Tuỳ tùng B gắp một miếng thịt bò, chấm vào sốt mè rồi ăn ngon lành.

Thương Tử Lương nói: “Sư tôn hắn là Đế Nữ Phượng, nhưng phụ thân ta cũng là phong chủ, chẳng lẽ lại sợ đánh không lại nàng ta sao?”

Tùy tùng A im lặng một lúc, nhưng ý trong mắt không thể nghi ngờ chính là... Có lẽ là sẽ sợ.

Trong các vị phong chủ thì phong chủ Thương Thư Văn của Vân Diêu Phong không có sở trường về tu vi, từ trước đến nay luôn hướng là người nho nhã, làm việc ôn hòa. Quả thực là một người hoàn toàn trái ngược với Đế Nữ Phượng...

“Nếu là những phong chủ khác thì có lẽ sẽ nể mặt mũi phụ thân ngươi nên sẽ không so đo với lão đại ngươi. Nhưng kia là Đế Nữ Phượng... Từ trước đến nay nàng ta chưa từng nể mặt ai, nếu thật sự chọc giận nàng ta, không ai có thể nói trước sẽ xảy ra chuyện gì đâu?” Tùy tùng A tận tình khuyên nhủ.

Tùy tùng B lại vớt mấy miếng đậu chiên và cuống họng lên.

“Vậy ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?” Thương Tử Lương hỏi.

“Lão đại, thật ra cũng không hẳn là chúng ta sợ sư tôn hắn, nếu ngươi vô cớ đến cửa bảo hắn cách xa Tử Tình sư muội thì không được nên mới đánh nhau... Thì chuyện này dù nói như thế nào cũng không chiếm lý được.” Tùy tùng A bình tĩnh phân tích: “Theo ta, chúng ta nên âm thầm hành động thì ổn hơn.”

Tùy tùng B lại gắp một đũa rau xanh lớn.

0

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.