ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5 - Thương Thành

Tác : Cả ngày mai khu nhà ta mất điện, nên sẽ không đăng truyện được, nên tối bù đây.

................

Nhìn thấy trên trán lạnh tanh nòng súng, Thẩm Á Lệ run rẩy ngã quỵ, cô ta biết đây là đồ thật, nếu như bằng nhựa mà nói, sẽ không có như vậy độ lạnh, cùng với mùi thuốc súng, lập tức toàn trường người người kinh sợ, mà Tạ Đông Nhất phía xa giơ lên ngón cái, điểm trang bức càng là liên tục nhảy.

Lý Vân rời đi, nhưng vừa mới đi mấy bước, hắn hơi dừng lại, Thẩm Á Lệ giật mình lùi về sau, nhưng Lý Vân lại không có xoay người lại, mà nhìn trên mặt đất thình lình điểm điểm sáng, một cái mũ bảo hiểm màu xám, cùng với một cái mắt kính dày cộm, thiết kế mắt kính màu xanh lục, Lý Vân kinh ngạc, đây là kính nhìn đêm.

Lý Vân vội vàng nhặt lấy, tiếp tục bước đi, hắn lấy nón bảo hiểm kia đội lên, người ngoài sẽ không nhìn thấy, nhưng mà thanh HP của hắn đã nhảy lên 20 điểm nữa, khiến Lý Vân trong bụng là một trận cười hả hê, nhưng ngoài mặt vẫn như cũ lạnh lẽo.

Lý Vân suy nghĩ, với kính nhìn đêm, hắn có thể ở ban đêm cẩn thận ra ngoài bắn pháo sáng rồi.Sáu giờ tối, bởi vì tận thế xảy ra, nguồn điện đã cắt đứt, tất cả mọi người đều đã đi ngủ, Lý Vân đeo lên kính nhìn đêm, cẩn thận không một tiếng động nào theo lối sau rời khỏi thư viện, lựa chọn một khoảng đất trống trãi, lấy ra pháo sáng, hướng bầu trời bắn lên.

Lý Vân trong lòng hoài nghi, không biết súng pháo sáng, có thực sự đem đồ tiếp tế thả xuống hay không, Lý Vân một mực chờ đợi, trong đêm có một vài chỉ tang thi đánh tới, nhưng bị Lý Vân dễ dàng giải quyết, ước chừng năm phút, trên bầu trời pháo sáng biến mất, trước mặt Lý Vân bỗng nhiên điểm sáng ngời ngời, thình lình xuất hiện một cái rương đồ.

Lý Vân kinh hỉ, vội vàng mở ra rương đồ, hai mắt mở lớn, trong lòng hô lớn, phát tài rồi, bên trong rương đồ là một cái giáp sắt quân đội, một thanh súng bắn tỉa AWM, cùng với một thanh đao võ sĩ, bên trong còn có mười gói snack, hai chai nước khoáng.

[Giáp quân đội lv3] : Chắc chắn vô cùng, bởi vì là từ hệ thống sản xuất, hết thày dưới 5,56 mm đạn đều có thể ngăn cản, táng phúc 50% HP, lực lượng tăng phúc gấp 3 lần.

[Súng bắn tỉa AWM] : Bởi vì hệ thống sản xuất, đạn có khả năng xuyên qua giáp xe tăng, hơn nữa trong phạm vi 200m là bách phát bách trúng, đạn dược có thể ở một ngày hồi lại 1 viên.

[Đao võ sĩ] : Tinh phẩm sản xuất, bên trong có ý chí võ đạo của một đời võ sĩ, sử dụng lâu dài có thể lĩnh ngộ đao ý bên trong, chém sắt như bùn.

[Nước thể chất] : Tinh phẩm sản xuất, có thể hồi phục 100% SP, cải thiện thể chất, có thể chữa các loại bệnh nhẹ.

...........

Lý Vân miệng cười toe toét, thực sự là phát tài rồi, hắn chảo rán tuy rất mạnh, nhưng kích thước quá nhỏ, tang thi áp sát rất dễ bị thương, mà đao võ sĩ lại khác, dài đến 40cm, lại sắc bén vô cùng, đối phó tang thi sẽ dễ dàng hơn nhiều, chảo rán về sau nên dùng ở tập kích tầm xa sẽ tốt hơn nhiều.

Mặc lên giáp quân đội, lập tức thanh HP của Lý Vân nhảy vọt, trừ đi giáp cảnh sát tăng phúc, thì đã vọt lên 180 điểm, hơn nữa lực lượng gấp hai lần đã vọt lên gấp bốn lần người thường, còn mạnh hơn Tạ Đông Nhất lực lượng giác tỉnh giả.

Cất kĩ đồ vật xong, Lý Vân đeo đao võ sĩ bên hông, rất là oai vệ, bên trong hòm đồ đã không còn gì, đang từ từ tan thành vô số xinh đẹp điểm sáng, Lý Vân trong lòng cảm khái, nếu như bản thân không có hệ thống, tận thế xảy ra, không biết bây giờ đã là rút trong một góc sợ hãi hoặc đã là trở thành một cái ăn thịt người tang thi.

Quay trở về thư viện lúc, Lý Vân vậy mà thấy một đám người từ cửa sổ leo ra, Lý Vân nhìn kĩ, là đám người Lâm Dương Thiên, bọn hắn từ sáng đã trốn ở bên trên tầng hai của thư viện, ngăn mọi người đi lên, độc chiếm một tầng đồ ăn cùng thức uống, tại sao bây giờ lại lén lút chạy ra? Có vấn đề.

Lý Vân âm thầm đi theo phía sau, bởi vì Lý Vân có kính nhìn đêm, mà bọn người Lâm Dương Thiên lại không có, chỉ có thể nhờ vào yếu ớt ánh trăng hơi nhìn rõ phía trước, mò mẫm theo hành lang khu C đi đến phòng y tế.

Lý Vân núp vào một góc tối, nhìn một tên đồng bọn của Lâm Dương Thiên đang dùng cây nạy mở ra cửa phòng y tế khóa chặt, một bên nở nụ cười dâm đãng, Lý Vân lúc này mới nhớ đến, trường học có một cái giáo viên thực tập, là phòng y tế giáo viên, rất trẻ trung và xinh đẹp, hơn nữa ngực lại lớn, khụ khụ, nên được rất nhiều nam sinh theo đuổi.

- Từ Bình, Dương Mục, Vu Bân, thực sự là Khương Mạc Nhan cố thủ ở bên trong phòng y tế chứ?

- Lâm Dương Thiên nhìn cái kia đang hăng hái cạy mở cửa Từ Bình, bên cạnh còn có hai tên khác là Dương Mục và Vu Bân gật đầu, hai người bọn hắn lúc tận thế xảy ra chạy trốn, có nhìn thấy bên trong phòng y tế cái kia mỹ lệ giáo viên cố hết sức đẩy ra giường bệnh, ngăn trở lối đi cùng khóa chặt cửa, mới ở ban đêm không có việc làm lôi kéo Lâm Dương Thiên đến đây.

-Lạch cạch...

Khóa cửa bị đại lực cạy mở, ba người Từ Bình, Dương Mục, Vu Bân cố gắng đẩy ra cửa, bên trong giường bệnh bị đẩy ra, kêu lên ken két, ba người Từ Bình hơi dừng, sợ bị tang thi nghe thấy, khoảng chừng vài phút, lần nữa định đẩy ra cửa.

Nhưng mà lúc này một tiếng lạch cạch vang lên, trên cổ Lâm Dương Thiên bỗng nhiên có một cái lưỡi đao sắc lạnh, từ bên trong bóng tối chìa ra một cái đen ngòm họng súng shotgun, Lý Vân âm thanh lạnh lẽo thì thào, giống như u linh nói nhỏ, khiến người ta rợn óc.

- Dừng lại được rồi, các ngươi động đậy một chút, lập tức khiến các người làm đồ ăn cho tang thi.

-

Lâm Dương Thiên cả người run lên, hắn biết Lý Vân có súng, thế nhưng không ngờ lại còn có đao lẫn shotgun uy lực lớn, mà ba người Từ Bình lại càng sợ hãi, líu ríu ôm thành một đoàn, Lý Vân hơi lùi, đá Lâm Dương Thiên một cước, khiến hắn ngã nhào vào đồng bọn, Lý Vân khẽ quát một tiếng "cút", cả đám nhìn Lý Vân bằng ánh mắt hận thù, bỏ chạy.

Khương Mạc Nhan từ rèm cửa hé ra nhìn thấy Lý Vân đuổi đi đám người Lâm Dương Thiên thì thở phào nhẹ nhõm, Lý Vân tiến đến, hướng cửa sổ hơi gõ, nhỏ giọng nói.

- Khương tỷ, ổn cả rồi, theo ta đi đến thư viện đi, ngày mai chúng ta trộm xe bus, chạy ra khỏi trường.-

- Ưm, thật sao?

-Khương Mạc Nhan đối với Lý Vân vô cùng quen biết, một cái cà lơ phất phơ thanh niên, luôn luôn trốn tiết, giả vờ bệnh để đến phòng y tế trêu chọc nàng, chọc nàng ở bên trong nhàm chán công việc cười rất vui vẻ, mặc dù tính tình không có nghiêm túc, nhưng vẫn là một cái người tốt.

--Thật...

Ùng ục...

Lý Vân gật đầu, thế nhưng lúc này từ bên trong phòng truyền ra rất là xấu hổ tiếng bụng réo, Khương Mạc Nhan đỏ mặt, nàng từ buổi sáng có ăn qua điểm tâm, nhưng hơn mười tiếng đồng hồ, cho dù không có hoạt động tiêu hao năng lượng, nhưng vẫn không thể nhịn đói.

Lý Vân phì cười, lấy ra bánh mì và nước khoáng, ở cửa ra vào hơi mở ra đưa vào trong, Khương Mạc Nhan nhanh chóng bắt lấy, cực kì sung sướng gặm lấy bánh mì, uống nước khoáng, thư thư thích thích khoảng chừng ba bốn phút đồng hồ, đã ăn hết.

Sau đó Khương Mạc Nhan đẩy ra giường bệnh, cùng Lý Vân đi đến thư viện, một đường rất thuận lợi, mà đám người Lâm Dương Thiên cũng không có quay lại, Lý Vân để Khương Mạc Nhan nghỉ ngơi, còn mình thì chìm vào hệ thống, hắn phát hiện, hệ thống có thương thành.

[Võ Kĩ] - [Công Pháp] - [Chiến Kĩ] - [Dược Tề]

Bốn cái lấp lánh cửa sổ, bên dưới còn có chút ít thông tin, võ kĩ là Luyện Khí kì cực kì mạnh mẽ kĩ nâng, Công Pháp là Trúc Cơ kì trở lên sử dụng thuật pháp, Chiến Kĩ là Đoán Thể kì phàm tục kĩ xảo, Dược Tề gồm Chữa Bệnh, Thức Tỉnh và Cường Hóa ba loại dược tề.

Mà Lý Vân lúc này chỉ có thể mua Chiến Kĩ và Chữa Bệnh dược tề, lúc này Lý Vân đã có đao võ sĩ, bên trong có một đời võ sĩ ý chí, có thể khiến người sử dụng dễ dàng lĩnh ngộ đao thuật, cho nên Lý Vân cần là một bộ đao pháp.

[Hoành Thiên đao pháp] : Đao pháp này khi sử dụng sẽ tăng phúc lực lượng lên ba lần, càng mài dũa, lực lượng tăng phúc sẽ càng mạnh.

Giá : 50 điểm trang bức.

.........

Lựa chọn một hồi, rốt cuộc tìm được một bộ đao pháp ưng ý, Lý Vân hiện tại lực lượng là gấp 6 lần người thường, nếu như thêm vào Hoành Thiên đao pháp, sẽ là 12 lần người thường, đối phó tang thi chỉ có gấp 2, 3 lần người thường sức mạnh, cho dù năm sáu cái tang thi trước mặt, Lý Vân cũng có thể tùy tiện giải quyết.

Ổn định xong, Lý Vân mới yên lành đi ngủ, chờ đợi ngày mai, chỉ thấy vai nặng nề, một đầu tóc dài đen nhánh, tỏa ra thoang thoảng mùi xà phòng, là Khương Mạc Nhan ngủ say dựa vào vai Lý Vân, Lý Vân cười cười, không có đẩy ra Khương Mạc Nhan, mà tựa lưng vào tường, nhắm mắt ngủ đi.

............

17

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.