Chương 3 - Đáng Sợ Nhân Tâm
.................
Lý Vân thu lấy shotgun, súng pháo sáng cùng áo giáp sau thì vội vàng nói với Tạ Đông Nhất và Hồ Ngọc Dĩ, mình muốn đi ra ngoài giải cứu Hạ Hiểu Linh, hai người kia hết sức ngăn cản, nhưng Lý Vân đã kiên quyết không buông ra ý định của mình.
- Haiz, cẩn thận đấy.
Tạ Đông Nhất thở dài một tiếng, nói, Lý Vân theo lối cũ đi ra ngoài thư viện, đem áo giáp từ túi đồ lấy ra, khiến Lý Vân ngạc nhiên là, mặc lên áo giáp, thanh HP của Lý Vân tăng lên 30 điểm, Lý Vân vui vẻ, thì ra áo giáp còn có tác dụng như vậy.
Nhưng Lý Vân vẫn có chút không an tâm, hắn trong túi lấy ra mười viên thi hạch, là săn giết tang thi toàn bộ tích góp, có lẽ, lên đến Đoán Thể tầng hai sẽ khiến Lý Vân thực lực tốt hơn một chút, Lý Vân mặc niệm, mười viên thi hạch tan biến, dung nhập vào trong từng tấc da thịt của Lý Vân, khiến hắn cảm giác toàn thân thư thích, lực lượng, linh hoạt, giác quan của cơ thể tăng trưởng rõ rệt, gấp hai lần người thường trái phải.
- Rất tốt...
Lý Vân nắm chặt nắm đấm, vội vàng vòng ra ngoài, tránh né trước thư viện tang thi, theo khu C đi qua căn tin trường, có vài chỉ tang thi du đãng, có một ít lại đang ngồi xổm dưới đất, phân thây một cái học sinh, dường như cố gắng chạy vào tìm thức ăn, bị tang thi vây lại, trên đất còn có một cái túi chứa đầy nước khoáng và bánh mì đóng gói, trong căn tin, khoảng chừng có bảy, tám cái tang thi.
Lý Vân khẽ núp vào một góc, cẩn thận quan sát, bên trái có một đầu tang thi lẻ loi du đãng, là mục tiêu đầu tiên cần phải tiêu diệt, Lý Vân khẽ nâng lên Pan, nhắm ngay đầu tang thi, bốp một tiếng, đầu kia tang thi nổ tung, chảo rán rơi xuống đất, phát ra leng keng va đập âm thanh, để chung quanh tang thi hùng hổ nhào tới.
Lý Vân lộn một vòng, nhặt lên chảo rán, lại lùi ra bên ngoài căn tin, bên cạnh căn tin có một cái nhà vệ sinh, Lý Vân chạy vào đó, bởi vì cửa vào chật hẹp, tang thi số lượng nhiều chèn ép muốn vào sẽ rất khó khăn, chỉ có thể từng con đi vào, để Lý Vân áp lực giảm bớt.
Bốp...
Lý Vân đập lên đầu một con tang thi, giòn xốp đầu nổ ra, mượn lực phản chấn Lý Vân nhoẻn chân lùi về, lập tức có một chỉ tang thi khác vồ đến, Lý Vân huy động chân, đạp một cước lên bụng nó, khiến nó ngã về sau, liên lụy mấy cái khác tang thi.
Lý Vân nhanh chóng tiến đến, đập vỡ đầu một con tang thi khác, lúc này chỉ còn lại năm chỉ tang thi, bọn chúng sau khi liên lụy ngã nhào đứng dậy, vồ tới Lý Vân, Lý Vân bất đắc dĩ, đã không có chỗ tránh, Lý Vân xông lên, không ngừng đánh lên đầu bọn chúng, lấy thương đổi thương, thanh HP của Lý Vân từ từ hạ thấp.
Đến khi hoàn toàn giải quyết, thanh HP của Lý Vân đã chỉ còn 50 điểm, mất hơn phân nửa, quần áo vài chỗ bị xé rách, Lý Vân nhìn lấy thanh thể lực, đã không còn nhiều chỉ còn hơn 10 điểm, Lý Vân thở gấp, dựa lưng vào tường.
Tích, kí chủ đang ở trạng thái tổn thương, thỉnh phục dụng thi hạch để hồi phục thể lực, thể lực theo thời gian sẽ hồi phục HP.
(SP đầy mỗi phút hồi phục 10 điểm HP)
- Còn có cái này?
Lý Vân ngạc nhiên, vội vàng đào ra thi hạch, đem chúng phục dụng, khoảng 5 viên thi hạch trái phải, thể lực của Lý Vân nhanh chóng hồi đầy, mà thanh HP cũng từ từ hồi lại, khoảng chừng 5 phút, đã ổn định hết thảy.
Lý Vân vội vàng ra ngoài, cẩn thận quan sát chung quanh, cảm giác không còn cái khác tang thi sau đó, thì theo hành lang khu C đi qua, thỉnh thoảng có vài đầu tang thi vồ ra, bị Lý Vân thuận tay đập chết.
Tích, đạt được thành tựu Sát Thi giả, đối ứng tang thi lực lượng, giác quan, tinh thần sẽ được tăng phúc.
Tích, thông qua hành động đặc biệt, nhận được Kỹ Năng bị động Đập, khi sử dụng vũ khí có sử dụng lực lớn sẽ tăng phúc lực lượng bản thân.
Lý Vân ngạc nhiên, hắn cầm trên tay chảo rán bỗng nhiên nhẹ đi, không phải bởi vì cân lượng nó biến mất, mà là lực lượng của hắn tăng lên khoảng chừng 2 thành, khiến động tác của hắn linh hoạt hơn hẳn.
- Rất giống, một trò chơi...
Lý Vân ngữ khí nghiêm túc, hắn đạt được hệ thống, mạt thế bùng nổ, cả thế giới trong mắt hắn bỗng nhiên biến thành một cái trò chơi không hơn không kém, mọi người bị tang thi cào trầy thì sẽ bị cảm nhiễm, còn hắn vẻn vẹn chỉ mất máu, khác biệt quá lớn rồi.
- Mặc kệ, chỉ cần ta có thể sống, có thể bảo vệ thân nhân, bằng hữu, liền mặc kệ đi.
Lý Vân ném suy nghĩ ra sau đầu, rời khỏi hành lang khu C lúc, là rộng lớn quảng trường, bên trên tang thi du đãng số lượng nhiều vô cùng, để Lý Vân có chút bất đắc dĩ, phải vượt qua quảng trường, mới có thể đi đến phòng thay đồ chung của khu nữ sinh, nhưng tang thi số lượng quá mức nhiều rồi, cho dù Lý Vân có thể vượt qua, nhưng Hạ Hiểu Linh đây? Còn có quản lí của cô ấy.
Rầm...
Lúc này một chiếc xe bus của trường học bỗng nhiên từ khu đỗ xe lao ra, đụng trúng vô số tang thi, sau đó đâm sầm lên cổng sắt của cổng lớn bên ngoài, cổng sắt nứt gãy văng tung tóe, đầu xe bẹp dúm, nhưng vẫn không có dừng lại, mà tiếp tục lao ra xa lộ, biến mất trong tầm mắt Lý Vân, trong quảng trường tang thi đuổi theo tiếng động, ào ạt chạy theo xe bus, khiến quảng trường bên trong chỉ còn lẻ loi không nhiều tang thi du đãng.
Lý Vân nhìn thấy trên xe, đa số là giảng viên, còn có một vài học sinh, Lý Vân mừng rỡ, họ có thể dẫn đi tang thi, tiện nghi cho hắn rồi, Lý Vân xách lên chảo rán, tiến lên, tang thi bây giờ trước mặt hắn hành động chậm chạp càng thêm chậm chạp, lực lượng tăng phúc khiến mười mấy chỉ tang thi bị Lý Vân dễ dàng giết sạch.
Đi đến phòng thay đồ lúc, Lý Vân hơi chần chừ, không biết Hạ Hiểu Linh đang ở phòng nào, ở đây có hơn hai mươi phòng, lần lượt tìm kiếm sẽ mất rất nhiều thời gian, lỡ như đám tang thi kia quay lại thì thế nào đây?
Không còn cách nào, Lý Vân chỉ đành tìm từng cái, ước lượng khoảng chừng mười lăm phút, Lý Vân tìm thấy Hạ Hiểu Linh cùng với Thẩm Á Lệ, là quản lí của cô, Hạ Hiểu Linh môi hồng răng trắng, nước da hồng hào, xinh đẹp khiến người người động lòng, hơn nữa cô còn biết hát, là ngôi sao ca nhạc, mới có quản lí lúc nào cũng đi bên cạnh.
Nhìn thấy Lý Vân lúc, Hạ Hiểu Linh mừng rỡ, Lý Vân nói với cả hai nhanh chóng rời đi, đến thư viện thì Thẩm Á Lệ đẩy lên gọng kính, đối với Lý Vân hỏi.
- Bên ngoài có nhiều tang thi như vậy, sao cậu có thể một mình đến đây?
Lý Vân lạnh nhạt trả lời, hắn đối với Thẩm Á Lệ không có mấy hảo cảm, cô ta lúc nào cũng một bộ cao cao tại thượng, ngăn cản Lý Vân đến gặp Hạ Hiểu Linh, hắn đơn giản giải thích, có người chạy xe bus của trường học ra ngoài, dẫn theo rất nhiều tang thi, cho nên Lý Vân thừa cơ chạy tới.
Lý Vân dẫn Hạ Hiểu Linh ra ngoài, mặc kệ Thẩm Á Lệ, bên ngoài tang thi đã bị Lý Vân dọn dẹp sạch sẽ, một đường thuận lợi, đi đến hơn phân nửa quảng trường lúc, đám kia tang thi vậy mà quay về.
Gào...
- Chạy mau...
Tang thi gào thét, Lý Vân thét lên, Hạ Hiểu Linh cùng Thẩm Á Lệ chạy phía trước, còn hắn theo phía sau, nhưng số lượng tang thi quá nhiều, Thẩm Á Lệ hơi dừng bước chân, trong mắt lộ vẻ ác độc, trong túi xách nhỏ móc ra một cái ống tuýp nhỏ, hướng Lý Vân chạy tới bóp một cái, bên trong hơi gas phun ra, Lý Vân không biết, bị khí gas áp vào mắt, cay xé, sau đó Thẩm Á Lệ đẩy Lý Vân về sau, kéo lấy đang cực kì ngạc nhiên Hạ Hiểu Linh chạy đi.
- Chết tiệt...
Lý Vân gầm thét, hắn không ngờ mình bị phản bội, tang thi đã nhào tới, vây quanh Lý Vân, Lý Vân lộn một vòng, tránh né nanh vuốt của chúng, cố gắng chạy đi, trên tay đã cầm một viên cầu sắt nhỏ, nhìn cũng biết, đó là một viên lựu đạn.
....................
17
2
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
