Tam Cô Nương Nhà Nông

Tam Cô Nương Nhà Nông

  • 139
    Chương
  • 120
    Lượt thích
  • 6,657
    Lượt đọc
  • 0
    Đề cử

*_Edit:_ * Mèo Mạnh Mẽ
*_Độ dài:_ * 107 chương

"Giữ đứa bé!"

Đây là câu nói cuối cùng mà Diêu Tam Tam nghe được ở kiếp trước.

Trong lúc khó sinh, gia đình nhà chồng không do dự lựa chọn đứa bé.

Diêu Tam Tam bi thương rơi vào bóng tối vô biên.

Mở mắt tỉnh lại, không ngờ cô đã được trọng sinh trở về năm mười hai tuổi ấy, vẫn người cha cặn bã người mẹ nhu nhược, vẫn ngôi nhà chỉ có bốn bức tường, vẫn trọng nam khinh nữ, cô vẫn như giống như không khí, là đứa con gái thứ ba bị xem nhẹ, bị hy sinh của một gia đình nhà nông….

Không có bàn tay vàng, không có hệ thống tùy thân, không có không gian vạn năng. Được rồi! Đây chính là chuyện xưa về một cô gái được sống lại lần nữa, tự mình phấn đấu thay đổi số mạng, dĩ nhiên, một tình yêu mỹ mãn cũng là điều cần thiết.

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tam Cô Nương Nhà Nông!

Xem thêm

Chương mới nhất

Danh sách chương

Cùng tác giả

  • Mẹ Kế Văn Đoản Mệnh Mẹ Ruột

    Mẹ Kế Văn Đoản Mệnh Mẹ Ruột

    Phùng Diệu ly kỳ thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, nguyên lai nàng sống trong một quyển sách thập niên 70 mẹ kế văn, nam chủ là thanh niên trí thức, nữ chủ là xuyên việt nữ, mà nàng, là nam chủ cái kia chỉ sống ở chương 1 đoản mệnh vợ trước. Trong nguyên văn Phùng Diệu gả cho nam chủ bốn năm ôm ba, tại sinh ra thứ ba thai khi khó sinh chết. Nam chủ rơi vào đường cùng, được người làm mối vội vàng cùng nữ chủ kết hôn, đem ba cái hài tử giao cho nữ chủ chăm sóc. Nữ chủ dựa vào mỹ lệ cùng thiện lương, thông minh cùng kiên nhẫn, thu phục ba cái hùng hài tử, đem bọn họ đều bồi dưỡng thành lão đại, đồng thời cũng bắt tù binh nam chủ một trái tim chân thành. Nam chủ yêu nàng, các nhi tử kính nàng, ai còn nhớ rõ vợ trước ( mẹ ruột ), người một nhà hạnh phúc vui vẻ sinh hoạt. Phùng Diệu: Muốn đánh người. Xuyên sách ngọt văn. P/S: Các bạn đọc truyện nhớ: ?Tặng Kẹo? ?Tặng Hoa? ?Đánh Giá? Để ta lấy động lực cv! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Mẹ Kế Văn Đoản Mệnh Mẹ Ruột!
    133 chương
  • Tam Cô Nương Nhà Nông

    Tam Cô Nương Nhà Nông

    *_Edit:_ * Mèo Mạnh Mẽ *_Độ dài:_ * 107 chương "Giữ đứa bé!" Đây là câu nói cuối cùng mà Diêu Tam Tam nghe được ở kiếp trước. Trong lúc khó sinh, gia đình nhà chồng không do dự lựa chọn đứa bé. Diêu Tam Tam bi thương rơi vào bóng tối vô biên. Mở mắt tỉnh lại, không ngờ cô đã được trọng sinh trở về năm mười hai tuổi ấy, vẫn người cha cặn bã người mẹ nhu nhược, vẫn ngôi nhà chỉ có bốn bức tường, vẫn trọng nam khinh nữ, cô vẫn như giống như không khí, là đứa con gái thứ ba bị xem nhẹ, bị hy sinh của một gia đình nhà nông…. Không có bàn tay vàng, không có hệ thống tùy thân, không có không gian vạn năng. Được rồi! Đây chính là chuyện xưa về một cô gái được sống lại lần nữa, tự mình phấn đấu thay đổi số mạng, dĩ nhiên, một tình yêu mỹ mãn cũng là điều cần thiết. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tam Cô Nương Nhà Nông!
    139 chương