ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21 - Ăn Hại

“Tiểu Lâm ngươi xấu lắm” Bỉ Bỉ Đông đi ra với khuôn mặt gượng chín đỏ.

“Haha dù gì ngày đó cũng tới thôi, ngươi là ta định trước lão bà, hahaha” Được tăng phúc thêm 30% phòng thủ, cộng thêm trước đó cậu cố tình phóng phong nhận để giảm bớt uy lực của Huyết Đao Bộc Phá, Thiên Lâm đỡ được hoàn toàn có thể nói là vô tư.

Trái lại Thiên Lâm thì giờ phút này, Vương Bác bị trói lại bởi hồn kỹ của Bỉ Bỉ Đông hoàn toàn không ung dung như vậy, tơ nhện quấn quanh có độc, hắn thì đang bị chảy máu nhiều nên chất độc đi vào rất nhanh, hắn càng vùng vẫy thì tơ càng siết chặt.

Thiên Lâm tiến lại gần, nghe được tiếng bước chân thì Vương Bác vùng vẫy mạnh hơn.

“Sao nào? hồn tôn đại nhân, không phải ngài tài giỏi lắm sao, còn đòi bắt ta cho phú bà… Haizz, thật là, lúc nãy ngươi bỏ đi có phải tốt không bây giờ tự chuốc khổ làm gì, ta nói cho ngươi biết ngươi trong đó càng lâu thì không khí càng ít, chất độc trong đó bao gồm tê liệt, huyễn độc chúng sẽ làm ngươi tinh thần ngày càng yếu rồi ngươi sẽ chết 1 cách đản hậu như thế, thế nào có tuyệt vọng không? có hối hận không?” Thiên Lâm giờ phút giống như xát muối vào tim Vương Bảo, hắn giống như cứ như canh thần chết chuẩn bị kéo Vương Bác đi thì thêm vào một câu làm hắn tức giận, hối hận, tuyệt vọng kéo hắn về để hắn cảm nhận càng ngày càng nhiều.

🔥 Đọc chưa: (Dịch full) Ta Có Thể Nhìn Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Nhưng mà ngươi biết đấy ta cũng nổi tiếng với sự độ lượng của mình, ta nghe được hôm nay ngươi tới vì Phong Tí Vương Hầu đúng chứ nhưng vì Vũ Hồn Điện cản trở nên ngươi mới mất dấu nó, đúng chứ? chắc ngươi cũng đặt được cấp 40 nên mới đánh chủ ý tới ngàn năm hồn hoàn đúng chứ?” Thiên Lâm nói với giọng đầy tiếc hận và xót xa, cậu lấy tay mở lên tơ nhện chỗ miệng của Vương Bác, để ra hiệu hắn nói.

“Là ta sai, cầu ngươi tha ta 1 mạng, ta còn 1 em trai ở nhà đang đợi, cầu ngươi, ta tu luyện lên cấp 40, phải ăn bao nhiêu đắng mới có được đẳng cấp như ngày hôm nay” Vương Bác biết mình đã lâm vào tình thế không thoát ra được, giờ phút này hồn lực của hắn cũng cạn không đủ sức để đánh với Thiên Lâm, còn chưa kể tên tiểu tử này còn có đồng bọn, dựa vào hồn kỹ thì là khống chế hệ hồn sư, hắn hoàn toàn không có cơ hội nên bây giờ hắn chỉ có thể cầu xin.

“Nể tình ngươi tu hành tới cấp 40 không dễ, thôi tha cho ngươi vậy” Thiên Lâm lên tiếng nói,

Phía sau Bỉ Bỉ Đông đưa tay lên, tính nói gì nhưng rồi cũng bỏ tay xuống, Thiên Lâm làm gì đều có phép tắc cô không xen vào.

“Tạ ơn… phốc” Vương Bảo vừa nói được nửa lời liền phun ra máu.

“Ngươi tưởng ta sẽ nói vậy ư? Kẻ săn mồi phải chuẩn bị tinh thần làm con mồi, ngươi có ý định giết bọn ta, bán ta cho phú bà? Sát hại bao nhiêu người của Hồn Điện, thì với những việc như thế, tha cho ngươi chả khác gì chuyện buồn cười nhất ta từng nghe được” Thiên Lâm giọng nói lạnh lùng vang lên, vuốt hợp kim đâm vào ngực của Vương Bác, rút tay ra máu phún ra nhuộm đỏ cả 1 mảng tơ nhện.

“Đông Nhi làm đi, hắn đã thoi thóp, không còn sống được bao lâu, để dạy ngươi 1 đạo lý, đừng bao giờ mềm yếu với kẻ thù, chúng sẽ không bao giờ biết ơn đâu, mà chỉ xem việc chúng ta thả chúng là nổi nhục của đời mình và sẽ quay lại trả thù tiếp, kết liễu hắn đi” Thiên Lâm có thể nói đã lấy đi nửa cái mạng của Vương Bác khi đâm vào tim của hắn, khó chịu? áy náy? Thứ đó là gì? nếu hôm nay người chết là họ sợ cơ hội khó chịu còn không có được…. giết một người bình thường ít nhất hắn còn thấy khoa chịu vì không cùng đẳng cấp! Còn giết thể loại ác ôn này…. hừm, nằm mơ tới bao nhiêu hắn giết bấy nhiêu, kiếp trước nhỏ yếu thực lực nhưng hắn cũng ghét cay ghét đắng bọn chúng, hận không thể một ngày trù chúng chết nhiều nhiều càng tốt như vậy thế giới sẽ an bình hơn.

“Được, Chu Võng-Giảo Sát” Bỉ Bỉ Đông gật đầu với Thiên Lâm, rồi đưa bàn tay về phía Vương Bác đang thoi thóp, co tay lại từ từ, những sợi có thể thấy được chúng đang siết chặt lại theo hành động của Bỉ Bỉ Đông.

“Bành!”

🔥 Đọc chưa: Chúa Tể Nhị Thứ Nguyên ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Như tiếng bong bóng vỡ, Vương Bác lúc này chỉ còn 1 bãi máu, khí thế của Bỉ Bỉ Đông tăng lên, lần đầu giết người đã làm cô vượt qua con người có phần nhu mì của mình, để trở nên tự tin hơn, giờ phút này cô chính thức vượt qua Thiên Lâm thăng lên cấp 15!

Cô cảm thấy hơi hơi chóng mặt, chân hơi lảo đảo muốn ngã, thì một vòng tay ôm lấy đỡ cô dậy.

“Tốt lắm, lần đầu giết người như vậy là tốt rồi, ít nhất ngươi không nôn” Điều này hắn vẫn luôn thắc mắc? Giết người buộc phải nôn? Kiếp trước tuy chưa từng giết người nhưng cắt cổ gà thì có! Hắn cũng không nôn a! Mới lấy nửa cái mạng của người ta chỉ đem lại cảm giác hưng phấn.

Kỳ lạ!

Bỏ qua vấn đề tâm lý này một bên, Thiên Lâm tiến lại gần cái bãi máu, lấy tay bắt lên 1 cái cái túi, mở ra thì toàn là Hồn Tệ!

Đếm sơ sơ thì cũng có 50 kim hồn tệ và 15 cái ngân hồn tệ, không nhìn ra cũng là tên có tiền a, với số tiền đủ để gọi là cả một gia tài đối với nhà bình thường.

“Đi, lần này chúng ta về xem bọn Bảo Y thôi, có tiền rồi chúng ta đi mua chút gì đi” Thiên Lâm giao túi hồn tệ cho Bỉ Bỉ Đông, đối với cậu phụ nữ giữ tiền lại an toàn nhất, vì ít nhất hắn cũng sẽ không đau đầu mỗi khi ngẫm lại tiền trong người có bao nhiêu.

Thấy Thiên Lâm giao hồn tệ cho mình, Bỉ Bỉ Đông hạnh phúc, vì cô thấy được việc Thiên Lâm tin tưởng mình.

…..

Trở lại ngoài rìa rừng khu vực của Hồn Điện.

Lúc này Bảo Y và Vương Hùng đã tỉnh hốt hoảng khi không thấy Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông đâu.

“Tiểu Lâm, Tiểu Đông nhi, các ngươi ở đâu rồi~~” Bảo Y hô lớn lên, xung quanh bây giờ đã tối đen như mực, lòng cô thì như lửa đốt.

“Im lặng đi, ta nghĩ chúng chỉ đi đâu quanh đây thôi, nhìn xung quanh khu xà phấn chắc là do chúng rải lên, bọn chúng dù gì cũng mới 6 tuổi cũng không thể kéo theo 2 chúng ta khỏi đây được” Vương Hùng lúc này thì bình tĩnh quan sát cảnh vật xung quanh, ông nhớ rõ đây là chỗ mà mình bất tỉnh, Bảo Y thì ở đây an toàn và chỉ vừa tỉnh dậy sau mình, xem ra cũng cạn kiệt hồn lực.

Rào, rào, rào

🔥 Đọc chưa: Tình Nô Hệ Thống Thu Phục Nữ Nhân ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Bỗng tiếng lùm cây xôn xao lên, Vương Hùng và Bảo Y trong nháy mắt làm ra tư thế chiến đấu, tuy hai ngươi phục hồi cũng không nhiều lắm, nhưng mà thà chết chứ không hàng bọn họ không mình tán thân trong miệng hồn thú.

Xuất hiện là Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông, bốn cặp mắt bất ngờ nhìn nhau.

…..

Ánh lửa sáng lên, màn đêm dần buông xuống.

Bốn người ngồi quây quần, trong đêm tối Liệp Hồn Sâm Lâm tuyệt không yên tĩnh, đủ loại Hồn Thú tiếng gào thét từ đằng xa không ngừng truyền đến.

“Vậy là kế hoạch đó thành công, ngươi hấp thu con Phong Tí Vương Hầu đó, xong khi ngươi hấp thụ xong thì có kẻ Hồn Tôn đi tới tự xưng là đã dẫn Phong Tí Vương Hầu tới đây, vì tranh giành với Hồn Điện mà hắn lạc mất dấu của nó? Rồi xong, hắn tấn công các ngươi, bọn ngươi dẫn tên đó tới khu vực của Huyễn Độc Ma Tằm để hắn bị bẫy ở đó? Các ngươi tọa sơn hổ đấu, rồi cuối cùng giết cả hai, ngươi thì thu hồn hoàn của nó, ta nói đúng không?” Vương Hùng sau khi nghe về mọi chuyện xảy ra sau đó không khỏi kỳ quái, vì có khá nhiều điểm nghi vấn trong vấn đề này, thứ nhất tại sao 1 hồn tôn lại không đuổi kịp 1 hồn sư và 1 hồn sĩ? Cái xác của Phong Tí Vương Hầu đâu? Làm sao bọn trẻ biết được khu vực của Huyễn Độc Ma Tằm khi lần đầu tới đây?

Ông cứ nhìn chằm chằm vào 2 người Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông như muốn tìm ra câu trả lời, nhưng 2 đứa nhóc này cứ cười híp mắt nhìn ông làm ông thở dài buông tha, dù gì còn mạng về là được.

“Không sao là tốt, không sao là tốt, vậy là hai ngươi cũng thu được hồn hoàn đầu tiên của mình rồi? Cũng coi như cầu phú quý trong nguy hiểm” Bảo Y chỉ biết cảm tạ trời đất, vì đổi lại là cô thì việc thoát khỏi Hồn Tôn cũng là điều khó khăn chứ đừng nói là đối đầu với họ.

Ban đêm, ngồi bên đống lửa, ai cũng cố gắng ngồi thiền để hồi phục lại Hồn Lực, nhất là Bảo Y trong chuyến đi này thật ra cô thấy vai trò của mình không nhiều, cô vừa cố gắng hồi phục lại hồn lực vừa cố gắng hấp thu tự nhiên hồn lực xung quanh để xông phá lên cấp 30!

🔥 Đọc chưa: Hóa Ảnh Chi Viêm Đế ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tại ban đêm đốt lên đống lửa nhưng thật ra là một kiện chuyện rất nguy hiểm, một chút nhỏ yếu Hồn Thú mặc dù e ngại hỏa diễm, nhưng mà một chút cường đại Hồn Thú nhưng là phi thường yêu thích ngọn lửa.

Thiên Lâm mới dùng đệ nhất hồn kỹ của mình, điều khiển các phong thuộc tính, đầu tiên là dò xét xung quanh sau đó là lập kết giới ngăn cách để bên ngoài không cảm nhận được những người bên trong.

Bỗng nhiên một cơn gió mạnh thổi lên, Thiên Lâm cau mày vì hắn cảm nhận cơn gió này không bao hàm các phong thuộc tính chứng tỏ có một vật gì đó tạo ra nó!

Ngước đầu lên thì thấy 1 vật thể đôi cánh khổng lồ đang từ từ lướt qua bọn họ, dài ước chừng 2 mét hơn, nhưng sải cánh là tới 6 mét, đôi cánh đen tuyền nhưng nhờ ánh lửa vẫn có thể lấy được nó lấp lánh.

“Thật đẹp” Bỉ Bỉ Đông bật thốt lên.

“Đây là Dạ Quang Điệp! Nổi tiếng với kích cỡ số 1 số 2 trong họ nhà “điệp” của mình, nhìn nó đẹp vậy thôi chứ chúng là loài ăn thịt! Lợi dụng ánh sáng và lân phấn trên cánh của mình để mê hoặc kẻ thù xong rồi tấn công” Thiên Lâm tiến sát lại gần ôm vai Bỉ Bỉ Đông.

Dạ Quang Điệp tuy là loài ăn thịt, nhưng chỉ cần không chủ động công kích nó thì nó cũng giống các loài điệp bình thường, rất gần gũi.

“Oanh”

Bỗng 1 tiếng động từ Bảo Y phát ra làm hồn lực lan tỏa không gian xung quanh!

“Haha, ta thành công rồi, ta đột phá cấp 30 rồi” Bảo Y đứng lên giơ hai tay phấn khởi, rồi thấy nét mặt như chán ghét tới từ Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông.

🔥 Đọc chưa: Dạo Chơi Chư Thiên Vạn Giới ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Hai… hai đứa sao vậy?” Bảo Y cảm thấy giống như Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông không phải nhìn mình, rồi tiếng gió từ sau thổi tới, cô từ từ xoay lại, đối diện là cặp mắt đen tuyền với 2 cây xúc giác chạm vào cô.

“Chào...chào mày” Bảo Y lắp bấp lên tiếng.

“Kécccc~”

301

9

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.