ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24 - Có một số việc cho dù là thần tiên cũng không có cách nào

Trong phòng theo dõi, người đàn ông đẹp trai tuấn tú mặt không cảm xúc nhìn hình ảnh theo dõi trong phòng chờ.

Lúc cô gái này mới bước vào hội trường đã khiến cho anh có một cảm giác quen thuộc như đã gặp ở đâu, đặc biệt là sau khi cô mua được món bảo vật thứ tư, thì anh không ngồi yên được nữa, thế cho nên anh ta đã sắp xếp để thuộc hạ diễn một màn kịch, chỉ muốn tận tay xác nhận thân phận của người con gái này.

Nhưng mà trong nháy mắt nhận ra Cố Chi Văn đẩy cửa bước vào, Phó Quân Thâm cảm thấy vô cùng mất mát.

Vậy nên là chính anh đã đoán sai rồi sao.

Hạo Thiên làm sao có thể là Tô Khanh Từ được?

Tô Khanh Từ mà anh biết là hình tượng điển hình của những kẻ yếu hèn, chim quạ có đậu cành cao thì làm sao dễ dàng trở thành phượng hoàng được chứ?

Mới trở về nhà họ Cố đã lừa người nhà họ Cố chi tiền mua đồ cho cô.

Lúc này may mắn mua trúng món bảo vật thứ tư, số may dẫm phải cứt cho, sau này liệu còn may mắn được như thế không?

Còn món bảo vật thứ tư đó, Phó Quân Thâm cũng không định đòi về, dù sao thì ông cụ Cố cũng giống như là ông nội mình, luôn luôn kính trọng, món quà này xem như là mình cũng góp một phần tâm ý đi.

“Thưa ông chủ.” Ngoài cửa truyền đến một giọng nói cung kính.

Phó Quân Thâm cầm lấy một chiếc mặt nạ “Chúc Long” khác, từ từ đeo lên: “Vào đi.”

“Thủ tục và hợp đồng đã làm xong.” Cấp dưới cung kính nói: “Mặt khác chúng ta cũng bắt được gián điệp.”

“Ừm, tên kia, cậu xem rồi xử lý đi.”

“Vâng!”

Cái gọi là xem rồi xử lý, đó là không cần để lại mạng sống.

Ba năm trước đây lâm thời đổi trình tự của bảo vật, khiến cho gián điệp hành động thất bại, nhưng là bởi vì người này che giấu rất kỹ, cho nên không bắt được tận tay.

Nhưng lần này trình tự bảo vật không thay đổi, gián điệp thuận lợi làm phản, nhưng lại không biết rằng, bảo vật chân chính của buổi đấu giá đã không còn là vali thứ năm mà chính là món thứ tư.

Không ai biết được bí mật này, ngay cả thuộc hạ đi theo Phó Quân Thâm cũng không được tiết lộ, món đồ mà anh mang về từ hải ngoại, mới chính là đồ thật.

Mà cái được trưng bày trong viện bảo tàng, chẳng qua là một món hàng làm giả trông như đồ cổ mấy trăm năm mà thôi.

Vừa lên xe, Tô Khanh Từ lập tức chui khỏi lòng Cố Nhị, cũng khôi phục lại dáng vẻ già dặn thường ngày.

Tất cả những gì mà đáng yêu tội nghiệp ban nãy giống như chỉ là Cố Nhị tưởng tượng mà ra.

Tiếng “anh hai” đầy ngọt ngào văng vẳng bên tai anh ta, đau lòng quá, sao em gái đột nhiên không để ý đến mình nữa vậy cà?

“Em à, em… vẫn ổn chứ?”

“Thứ này trước tiên để em bảo quản, đợi đến tiệc mừng thọ của ông ngoại, anh tặng cho ông ngoại sau.”

Tô Khanh Từ cầm lấy vali nhưng không mở ra xem.

“Không cần không cần, cái này là em mua thì là của em, đến lúc đó em tặng cho ông ngoại là được.”

“Nhưng không phải em trả tiền.”

“Không việc gì! Anh hai có rất nhiều tiền!”

Cố Nhị dứt lời nhịn không được bối quá thân nắm một phen ngực, này bức tranh đến, đã vui vẻ lại thống khổ!

Tô Khanh Từ nhướng mày, không có từ chối.

“Một khi đã như vậy, anh có cái gì tâm nguyện hoặc là muốn bặc tính? Ta miễn phí đưa anh một quẻ.”

Cố Nhị nghe vậy lập tức xoay người, kinh hỉ nói: “Em gái, em còn biết xem bói nữa à?”

Đây là em gái thần kỳ gì nữa!

“Đúng rồi, em gái à, sao em không mở vali ra nhìn xem, bên trong rốt cuộc là bảo bối gì?”

Cố Nhị ngó cổ, anh ta thật sự rất tò mò!

Tô Khanh Từ không vạch trần Cố Nhị cố ý chuyển đề tài, nói tiếp lời anh ta: “Tạm thời không thể mở ra, để ngày mai đi, ngày mai anh tới Thanh Mai Uyển sẽ biết.”

Thứ này là thứ tốt, chỉ là lưu lạc nhiều nơi, dính phải vài thứ không sạch sẽ, Tô Khanh Từ phải trở về tinh lọc một chút.

Cố Nhị nghe vậy gật gù như nghĩ gì đó, gật gù nói: “Cũng đúng…”

“Có thể xem chuyện tình duyên, sự nghiệp công danh, chưa từng sai lầm, anh thực sự không tính sao?” Tô Khanh Từ còn nhớ rõ ánh mắt cô đơn của Cố Nhị ngày ấy.

Rốt cuộc hôm nay Cố Nhị đã tận tâm đối với cô, Tô Khanh Từ không muốn nợ ân tình.

Làm thần tiên có thể tiêu dao tự tại, chỉ là là làm người không tránh khỏi thất tình lục dục, dây dưa nhân quả.

Nếu trong lòng Cố Nhị thật sự có người khiến anh ta không thể quên, cô có thể giúp anh ta tính một quẻ.

“Không cần, nếu em muốn xem thì tính xem em trai đáng thương thất lạc bấy lâu đang ở nơi nào.”

Em trai Cố Nhị trong miệng đó chính là em trai ruột của Tô Khanh Từ - Tô Thanh Mặc.

Xem bói cũng tùy từng người, ví dụ như Tô Khanh Từ có thể xem cho người khác, nhưng mà người có liên quan mật thiết đến mình thì không thể tính được, nếu không cô đã tìm được Tô Thanh Mặc từ lâu.

Rất nhanh, Cố Nhị nhận thấy được chính mình sai lầm khi nhắc đến tên người không nên nhắc đến, vẻ mặt anh ta bỗng thay đổi, có chút hoảng loạn mà lén nhìn Tô Khanh Từ.

“Có một số việc cho dù là thần tiên, cũng không có cách nào.”

Tô Khanh Từ than thở một tiếng, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Lặng nhìn cảnh vật lùi dần về phía sau giống như dòng thời gian trôi nhanh vậy.

Cô, Hạo Thiên Tiên Tôn, đứng giữa vũ trụ mênh mông, giữa dòng sông lịch sử dài dằng dặc, cũng chỉ là một hạt cát nhỏ bé mà thôi.

Tô Khanh Từ vừa về đến nhà họ Cố là đóng chặt cửa không ra.

Ngay cả lúc ăn cơm cũng không ra, việc này khiến cho ông cụ vô cùng sốt ruột, may mà có Cố Nhị nhiều lần bảo đảm, trước khi về nhà đã dẫn theo em gái đi ăn bên ngoài.

Hơn nữa cũng biết em gái thích ngủ, lúc này nói không chắc là đang ngáy khò khò, nếu mà gọi cô dậy thì chắc cô sẽ giận dỗi.

Ông cụ nghe thấy lý do này, cũng chỉ đành dặn dò dì giúp việc luôn hâm nóng đồ ăn, để nếu cô có thức dậy thì có đồ ăn ngay.

Hiện tại toàn bộ người trong biệt thự nhà họ Cố đều biết, ông cụ chiều chuộng nâng niu cô cháu gái như viên ngọc quý, làm sao dám chậm trễ?

Bên trong phòng ngủ, Tô Khanh Từ cũng không nằm ngủ trên giường, mà đang ngồi khoanh chân trước vali mật mã.

Bàn tay cô làm một động tác của Huyền môn, đầu ngón tay có một sợi linh khí bàng bạc quấn quanh.

Linh khí luồn theo khe hở của vali chui vào bên trong.

Một phút sau, đôi môi Tô Khanh Từ bỗng trở nên trắng bệch, hai đôi lông mày lá liễu nhíu chặt.

“Lên!”

Sau đó cô đột nhiên phất tay, sợi linh khí màu bạc vốn quấn quanh đầu ngón tay thon dài đã biến thành một túm linh khí to bằng nắm đấm, mà thứ bị nó bao vây bên trong lại là một luồng khí màu đen!

“Tắt!”

Cùng với tiếng hô, luồng khí đen tà ám đó cũng biến mất, và cả linh khí màu bạc kia cũng hoàn thành sứ mệnh của mình, theo đó mà tiêu tan.

Bảo vật đã thành công tinh lọc sạch sẽ, không đợi Tô Khanh Từ mở ra vali, linh khí vốn bao bọc xung quanh vali càng ngày càng nhiều.

Mà những linh khí đó giống như là có sinh mệnh, cuồn cuộn không ngừng bay về phía Tô Khanh Từ.

Rất nhanh, số linh khí mà Tô Khanh Từ vừa mới mất đã được bổ sung, hơn nữa còn nhiều hơn so lúc trước, sắc mặt của cô cũng trở nên hồng hào.

“Hóa ra là một bức tranh.” Tô Khanh Từ từ trong vali lấy ra đồ vật đặt bên trong, tỉ mỉ xem xét, bỗng hàng lông mày của cô lại một lần nữa nhíu lại: “Sơn Hà Xã Tắc Đồ?”

Nhưng là sự chú ý của cô rất nhanh đã bị linh khí trên bức tranh hấp dẫn, hóa ra màu vẽ sử dụng để vẽ nên bức tranh này lại hòa trộn với linh thạch nghiền nát vô cùng trân quý.

Cho dù đã trôi qua ngàn năm, nhưng bức tranh vẫn còn sống động tươi mới như lúc ban đầu, linh động sắc nét.

Có lẽ vì nó trông sống động như mới, cũng khó trách sẽ bị người khác hiểu lầm là đồ phỏng chế.

Nhưng Tô Khanh Từ có thể chắc chắn một điều, đây là bức họa được vẽ từ ngàn năm trước, tuyệt đối không phải hàng giả!

Đại khái là cơ thể này của Tô Khanh Từ quá mức kém cỏi, cô vốn định chừa chút linh khí cho ông cụ điều dưỡng thân thể, tuy rằng người phàm không thể hấp thu linh khí, nhưng mà cũng có thể kéo dài tuổi thọ.

Nào biết nhất thời không kịp phanh lại, linh khí đều chạy hết vào người Tô Khanh Từ.

Bức tranh vẫn sống động như lúc ban đầu, người khác không phát hiện khác biệt, nhưng Tô Khanh Từ lại đỡ trán thở dài, bức tranh không còn linh khí nữa.

Cô định trả lại một ít linh khí cho bức tranh, nào biết chúng giống như có sinh mệnh vậy, vô cùng kháng cự rời đi cơ thể cô trở về trong bức tranh.

9

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.