ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1507 - Ngai Chạng Vạng

Chương 1507: Ngai Chạng Vạng

Sunny nhìn chăm chú cái ngai màu đen. Đại sảnh của cung điện của Vua Rắn là trống rỗng và âm u, những mảnh đá vụn đầy trên sàn và treo trông không trung, những hạt bụi đông cứng trong những tia sáng. Bất chấp trận chiến thảm họa mà đang diễn ra bên ngoài, nó hoàn toàn im lặng – ngoại trừ âm thanh hô hấp của cậu.

‘Được rời. Làm thôi...’

Cậu có một sự trộn lẫn phức tạp giữa nhẹ nhõm, trông chờ, và sợ hãi. Nhẹ nhõm và trông chờ là vì cậu đã đến kịp, sợ hãi là vì trận chiến chống lại bầy Ô Uế sẽ tiếp diễn khoảnh khắc cậu hoàn thành công việc của mình.

Kẻ Cướp Hồn quái vật, Lãnh Chúa Sợ Hãi khủng khiếp...họ sẽ phải chiến đấu với những thứ đó. Sunny vẫn còn nhớ sự khủng bố khi đối mặt với một Titan Đồi Bại trong chiến đấu. Một mình Quái Thú Mùa Đông là đủ để quét sạch phần còn lại của Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên và hàng triệu người tị nạn ở Falcon Scott. Băng giá chết chóc của ngày tăm tối đó đã thấm vào xương cốt cậu.

Nhưng hôm nay sẽ khác.

Toàn bộ thành viên tổ đội ở đây. Mordret cũng ở đây...và một quân đội chiến binh từ cõi xa xôi, toàn bộ đều là những chiến binh giàu kinh nghiệm của Ma Pháp Ác Mộng.

Sunny cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

‘Chúng ta sẽ giết cả hai kẻ bọn chúng.’

Lắc bỏ sự chần chừ thoáng qua, cậu đi về phía cái ngai kia.

Lúc cậu làm vậy, Sunny phát hiện có gì đó đằng sau cái bệ. Căn phòng ngai vàng rốt cuộc không phải hoàn toàn trống rỗng...có ai đó đang đứng ngay đó, đông cứng ở chính giữa phòng và ngước lên nhìn mái vòm vỡ vụn. Một dáng người cao và tao nhã trong một bộ giáp ngà, được cột ở eo với một dây thắt lưng màu nâu nung. Tóc màu hạt dẻ, mắt màu xanh lục...

Sunny đứng hình trong giây lát.

‘Kai!’

Vậy ra, đây là nơi Ma Pháp đã đưa bạn cậu đến. Kai đã ở trong phòng ngai vàng ngay từ đầu, đông cứng trong thời gian và thậm chí không biết chuyện gì đang xảy ra quanh mình. Những tháng dài mà đã trôi qua là như một khoảnh khắc đối với hắn.

Sunny thậm chí không biết nên thấy ghen tị hay buồn vì bạn mình.

Nhìn đi, cậu đặt chân lên bậc đầu tiên của bệ đá.

‘Ở đó đi, cậu bạn. Tôi sẽ giải phóng cho cậu sớm mà thôi...’

Tinh túy của cậu đang thấp đến nguy hiểm.

Leo lên bệ, Sunny ngừng lại trước cái ngai màu đen, không chắc phải làm gì. Ý tưởng đầu tiên hiện ra trong tâm trí cậu là ngồi lên nó, như Daeron chắc chắn đã làm khi ông ta lên triều trong quá khứ.

Nhưng mà, vì nguyên nhân gì đó, Sunny không thích ý tưởng đó. Cậu chưa từng muốn làm vua chúa gì cả, đừng nói đến của một thành phố mà thuộc về vị vua mà cậu đã giết. Những ngai vàng nguy nga không thật sự hợp ý cậu...cậu đã rất vui vẻ với Ghế Bóng Tối tiện lợi của mình.

‘A, sao cũng được.’

Cảm giác sự khẩn cấp, Sunny tiến gần thêm một bước và đột nhiên phát hiện một rãnh hình tròn khắc vào trên ngai màu đen. Kích thước và độ sâu của nó có vẻ vừa đúng...

Cassie đã hủy diệt pháp thuật thời gian của Đảo Aletheia bằng cách cho chìa khóa vào cái khe trên mảnh Cửa Sông. Theo một sự thôi thúc, Sunny tháo Vương Miện Chạng Vạng khỏi đầu và đặt nó vào khe tròn kia.

Ngay khi cậu làm vậy, một lực lượng vô hình kéo vòng kim loại tăm tối kia khỏi tay mình. Cái Vương Miện vừa in trên khe đá, hợp vào đá đen của cái ngai. May mắn là, mối liên kết giữa nó và linh hồn cậu đã không bị ngắt đi – Sunny vẫn có thể sử dụng pháp thuật của nó.

Cậu cũng cảm thấy...một mối liên kết khác, to lớn hơn nhiều đang được thiết lập giữa linh hồn cậu và thứ gì đó bao la. Có lẽ là bản thân thành phố này.

Hít một hơi sâu, Sunny ngước lên nhìn mái vòm rạn nứt của cung điện...

Và kéo mối liên kết đó, ra một mệnh lệnh trong tâm trí:

‘Nhân danh Daeron, Vua Rắn...nhân dang Bông Hoa Gió của Biển Chạng Vạng...và toàn bộ những người đã ngã xuống...Ta, Lạc khỏi Ánh Sáng, ra lệnh thời gian chảy một lần nữa!’

Trong vài giây, không có gì xảy ra. Đại sảnh của cung điện vẫn bất động và yên ắng như trước đó.

Nhưng rồi, một âm thanh ồn ào xé rách sự im lặng đó. Đó là âm thanh một tảng đá rơi xuống sàn.

Sunny nhanh chóng quay người và nhìn thấy tảng đá đập nát đá cẩm thạch trên sàn, khiến những mảnh vụn bay tung tóe. Mắt cậu mở to khi nhận ra ý nghĩa trọng đại của việc vừa mới xảy ra.

Rồi, như thể có một gợn sóng vô hình lan truyền ra khắp thế giới. Bụi mà đã treo trên không trung, bất động, di chuyển và khiêu vũ trong tia sáng. Mảnh đá rơi xuống từ trần nhà rạn nứt như mưa, vỡ tan trên sàn đá cẩm thạch.

Một sự ồn ào khuất đi của trận chiến thảm họa bên ngoài xuyên qua những bức tường đá của cung điện, nghe như tiếng nước biển dâng trào.

‘Mình...mình thật sự làm được rồi.’

Và rồi, có gì đó đánh vào mái vòm với âm thanh điếc tai, khiến cả cung điện rung chuyển.

Sunny cảm thấy móng vuốt của nỗi sợ hãi bắt lấy tim mình. Đúng, cậu đúng là đã làm được...và bây giờ, đến lúc đối mặt với hậu quả của thứ mình vừa làm.

Có một con rồng độc ác ngay trên đầu cậu vào lúc này, quyết tâm muốn tàn sát mỗi nhân loại trong Chạng Vạng.

Cũng có những thành viên của tổ đội bị lạc đâu đó trên những con đường của thành phố, một Titan Gương đáng sợ, và một quân đội những chiến binh ghê rợn mà họ cần phải thắng được lòng trung thành từ, bằng cách nào đó.

Nhưng trước tiên...

Kéo Vương Miện Chạng Vạng ra khỏi khe đá trên ngai, Sunny đặt nó trở lại trên đầu mình và vội vàng lao về phía người duy nhất đang đứng đằng sau cái bệ.

Kai vừa mới bắt đầu nhúc nhích. Hắn hơi lung lay và lùi lại một bước, vấp chân trên bậc đầu tiên của bệ. Nhưng trước khi hắn ngã, Sunny bắt lấy hắn và bắt đầu lôi hắn rời khỏi cái ngai.

Cung thủ duyên dáng trông rất mơ hồ.

“S-Sunny? Chuyện gì đang xảy ra? Chúng ta đang ở trong Ác Mộng?”

Cảm giác cung điện rung chuyển lần nữa quanh họ, Sunny thầm chửi thề.

“Chào, Kai! Phiên bản ngắn: đúng, chúng ta đang ở trong Ác Mộng. Có một phiên bản độc ác của cậu, kẻ mà là một con rồng ghê gớm, đang cố ăn thịt chúng ta vào lúc này. Nhưng đừng lo! Cũng có một quân đội những chiến binh xa lạ đến từ một thế giới đã bị hủy diệt để giúp chúng ta giết cậu...hắn...con rồng! Những người còn lại của tổ đội cũng đang ở đây, đâu đó. Chúng tôi bị tách ra khi một Titan Đồi Bại tấn công chúng tôi trong phiên bản gương của thành phố này, thứ mà đã bị đông cứng trong thời gian. Nhưng bây giờ, tôi...đã rã đông nó, chắc vậy...”

Sunny liếc nhìn Kai và mỉm cười.

“Ồ! Còn có, Effie đang có bầu.”

Cung thủ trợn to mắt nhìn cậu chăm chú vài giây.

“Mình biết!”

Sunny suýt vấp té.

“Gì cơ? Cậu biết về Tai Ương, Biển Chạng Vạng, và hệ thống phòng ngự?”

Kai lắc đầu và vươn ra một tay, triệu hồi cây cung của hắn.

“Không...ý mình là, mình biết về chuyện của Effie. Cô ấy đã nói với mình vài tuần trước. Còn những thứ còn lại cậu nói thì mình không biết gì cả!”

Sunny nhìn hắn chằm chằm không tin nổi, cảm giác tổn thương vì nguyên nhân gì đó.

‘Vậy là cô ta đã nói với Kai, mà không nói với mình? Hừm!’

Cậu không nhịn được mà thù hằn nói:

“Thật ra thì...tôi biết từ vài tháng trước rồi...”

Đó là trễ hơn Kai, nhưng tính đúng ra vẫn là sự thật.

Kai nhìn cậu với ánh mắt kì lạ, rồi mở miệng muốn nói gì đó. Nhưng vào lúc đó, Sunny đứng hình.

Có gì đó...có gì đó rất kì lạ về cung điện này.

Mất cậu một giây để nhận ra việc gì đã thay đổi.

‘Tại sao mọi thứ im lặng vậy?’

Âm thanh nghèn nghẹn của trận chiến dữ dội bên ngoài đã biến mất từ lúc nào đó, khiến thế giới rơi vào sự yên lặng ghê rợn.

Sunny cảm thấy lông tóc dựng đứng.

Cậu có một dự cảm đáng sợ...rằng họ đã mắc phải một sai lầm tồi tệ, ở nơi nào đó...

0

0

2 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.