ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8 - Nữ Quỷ

Bóng tối nuốt chửng tất cả.

Mặc Bạch cảm giác như bị rơi vào một vực sâu vô tận, cơ thể mất trọng lực, tâm trí quay cuồng. Tiếng hét, tiếng rít gào, những thanh âm méo mó và hỗn loạn vọng đến từ bốn phương tám hướng. Bóng tối như một thực thể sống, bám chặt lấy hắn và thì thầm những lời vô nghĩa vào tai.

Thế nhưng, Mặc Bạch chỉ lạnh lùng ngồi quan sát mọi thứ. Những âm thanh ghê rợn này chẳng khác gì tiếng muỗi vo ve đối với hắn. Hắn đã chứng kiến đủ loại cái chết, đã nghe vô số tiếng kêu gào thảm thiết cảnh tượng trước mắt chẳng thể khiến hắn dao động dù chỉ một chút.

Khi ánh sáng mờ ảo dần trở lại, cảnh vật trước mắt đã thay đổi.

Trường học cũ kỹ hiện lên trong một trạng thái quái dị: bàn ghế lộn xộn, vết máu khô còn vương vãi trên nền gạch, bầu không khí lạnh lẽo đến rợn người. Không gian như bị bao trùm bởi một lớp u ám nặng nề, khác hẳn sự trống trải và ấm áp trước đây.

Mặc Bạch liếc nhìn ra cửa sổ. Một màn sương dày đặc bao phủ bên ngoài, quấn lấy toàn bộ khu vực xung quanh trường. Kỳ lạ hơn, lớp sương mù ấy dường như có một quy tắc vô hình ngăn cản nó xâm nhập vào bên trong. Nó như thể đang chờ đợi điều gì đó… hoặc thứ gì đó.

Mặc Bạch liếc nhìn xung quanh lớp phát hiện từ ba mươi bốn học sinh giờ chỉ còn lại vài người trong đây, những người còn lại ôm đầu đau đớn không thì cũng ngất đi, tên béo lâm hành cũng không phải ngoại lệ hắn cũng ôm đầu, nhưng ý trí tên này khá kiên cường còn có thể liếc nhìn qua phía Mặc Bạch.

Mặc Bạch không quan tâm đến Lâm Hành lúc này Hắn tập trung quan sát xung quanh.

Mặc Bạch liếc nhìn đồng hồ, thời gian ở đây dường như hỗn loạn, không thể xác định. Hắn cũng không bận tâm thêm, chỉ ghi nhớ mọi chi tiết trong căn phòng trước khi định bước ra ngoài.

Đúng lúc đó, một hồi chuông vang lên.

Từ cửa lớp, vô số học sinh lặng lẽ bước vào. Nhưng ngay lập tức, Mặc Bạch nhận ra có điều gì đó không ổn. Dáng đi của chúng cứng ngắc, gương mặt méo mó một cách quái dị, hốc mắt sâu thẳm không có tròng. Một luồng hắc khí mờ ảo bao quanh cơ thể từng đứa, tạo nên một cảm giác bất an đến tột độ.

Chỉ cần liếc mắt, hắn lập tức xác định tất cả bọn chúng đều là quỷ.

Những thực thể kia lướt đi một cách kỳ quái, chân chạm đất nhưng không phát ra tiếng động. Đầu của một số con xoay theo góc độ bất thường, có kẻ cổ lệch hẳn sang một bên, có kẻ quai hàm mở rộng đến tận mang tai như thể bị xé toạc. Nhưng tất cả chúng đều có chung một đặc điểm hốc mắt sâu thẳm, đen ngòm, không có tròng mắt.

Chúng di chuyển chậm rãi nhưng có tổ chức, từng đứa một lặng lẽ tiến vào lớp, không ai nói chuyện, không có bất kỳ biểu hiện cảm xúc nào.

Mặc Bạch bước theo đi về chỗ ngồi vậy tiếng chuông hồi nãy là tiếng chuông vô học, một lúc sao tất cả đã vào lớp, mặc bạch liếc nhìn xung quanh phát hiện lớp học vắn đi bảy chỗ, lớp 34 vắng đi bảy vậy còn 27 học sinh.

Mặc Bạch nheo mắt vậy trừ đi 5 ,lớp này có 22 con quỷ.

Từ phía cửa một tiếng bước chân đi tới, lập tức những con quỷ trở nên yên tĩnh.

Cộp… Cộp…

Tiếng bước chân vang lên từ hành lang, chậm rãi nhưng đầy áp lực.

Mặc Bạch nâng mắt, nhìn về phía cửa lớp.

Một bóng người xuất hiện.

Một nữ giáo viên cầm theo một sắp giấy đi vào, cô ta khoát lên người một chiếc váy đỏ thẫm , gương mặt cô ta trắng bạch không một chút huyết sắc, đồng tử là một màu đen thâm thẩm nhưng muốn nuốt chọn người trước mặt.

Cô ta bước vào lớp, đi lên bục giảng quét mắt qua từng học sinh.

Một áp lực vô hình bao trùm. Mặc Bạch nhận ra con quỷ trước mặt đang run rẩy, khác hẳn những con khác.hắn nhớ lại lời Nữ giáo viên kia hãy tuân thủ Qui tắc, vậy hắn phải tìm ra Qui tắc và dựa vào nó để sinh tồn.

Những con quỷ trong lớp cúi gằm đầu xuống, im lặng tuyệt đối. Không khí dường như đông cứng lại.

Mặc Bạch lặng lẽ quan sát.

Người đàn bà hay đúng hơn là thứ gì đó đứng trên bục giảng.Cô ta không mở miệng, nhưng một giọng nói trầm khàn vang lên trong không gian:

"Tiết học… bắt đầu."

Cô ta trậm rãi cầm theo sắp bài kiểm tra phát cho từng người, ngây cả chỗ ngồi trống ca ta cũng phát.

Những tờ giấy kiểm tra cũ kỹ, ố vàng, tỏa ra một mùi hương kỳ quái như mùi máu khô trộn lẫn với mùi mốc meo.

Mặc Bạch cúi xuống nhìn tờ giấy kiểm tra trước mặt. Đề bài bao gồm những câu hỏi về toán lượng tử, tích phân… nhưng hắn hoàn toàn không biết làm.

Không mảy may bận tâm, Mặc Bạch viết các đáp án A, B, C, D lên cục tẩy rồi chơi trò tung xúc xắc, khoanh bừa đáp án. Dù sao thì hắn cũng chẳng có cách nào giải nổi.

Đang lúc quan sát xung quanh, hắn vô tình liếc sang bên cạnh, phát hiện tên béo Lâm Hành đang nhìn mình với ánh mắt cầu cứu tha thiết. Đáp lại, Mặc Bạch chỉ nhếch môi cười nhạt.

Bên phía Lâm Hành, hắn suýt chút nữa tức đến hộc máu. "Đcm nhà ngươi, ta cầu cứu ngươi, ngươi lại cười với ta? Ta nguyền rủa ngươi!"

Đúng lúc này, một con quỷ trong lớp bắt đầu gian lận, quay xuống hỏi con quỷ phía sau: "Câu ba làm sao?"

Không khí lớp học lập tức trở nên hỗn loạn. Một số con quỷ bắt đầu thì thầm với nhau, không còn giữ sự im lặng tuyệt đối như trước.

Mặc Bạch quan sát nữ giáo viên quỷ trên bục giảng. Điều khiến hắn chú ý là cô ta vẫn chưa có bất kỳ phản ứng nào.

"Vậy ra… quy tắc không liên quan đến việc gian lận trong bài kiểm tra?"

Tất cả im lặng! Cô giáo giờ mới phản ứng, khuôn mặt bắt đầu biến dạng, lấy từ trong bục giảng ra một cây rìu đi xuống lớp học.

Cô ta nhấc cây rìu lên, bước chậm rãi giữa các dãy bàn, mỗi bước chân đều toát ra áp lực nặng nề

Cộp… Cộp…

Lớp học chìm vào im lặng chết chóc. Những con quỷ đều cúi đầu, không ai dám cử động.

Mặc Bạch không nghe lời giáo viên vẫn liên mồm tính toán.

Cô giáo ngây lập tức chuyển hướng chú ý về phía Mặc Bạch , bước từng bước chân nặng nề về phía hắn.

Những người sống nhìn qua phía mặc bạch với vẽ thương hại, đúng là tìm chết.

Nữ quỷ đi tới mặc Bạch nhìn cô ta và cười, lúc này nữ quỷ dí sát khuôn mặt đầy sâu bò và phía hắn đối diện với gương mặt trắng bệch và sâu. Bọ của nữ giáo viên quỷ, đôi mắt đen sâu thẳm của cô ta như muốn nuốt chửng hắn. Hắn vẫn bình tĩnh, không tỏ vẻ sợ hãi mà chỉ lặng lẽ nhìn lại.

"Trong giờ thì hãy tập trung làm bài và giữ yên lặng." Giọng nói khàn khàn của nữ giáo viên vang lên, từng chữ một như đóng băng không khí trong lớp.

Mặc Bạch không đáp, chỉ gật đầu chậm rãi. Hắn có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo toát ra từ cơ thể cô ta, mùi hương mục rữa thoang thoảng. Cô giáo quỷ lặng lẽ quan sát hắn vài giây, rồi bất ngờ thu rìu lại, quay người trở về bục giảng ra.

Mặc Bạch liếc nhìn bạn học quỷ trước mặt. Nó run rẩy dữ dội. Khi nữ quỷ bước tới, con quỷ bất ngờ quỳ xuống, ôm chặt lấy chân cô ta, van xin trong tuyệt vọng. Khuôn mặt nó tràn đầy sợ hãi, như thể đã biết trước số phận của mình. Nhưng nữ quỷ không hề do dự—cây rìu vung lên rồi bổ xuống. Một nhát chém dứt khoát. Cái đầu lìa khỏi cổ, máu bắn tung tóe khắp sàn

Cái đầu của bạn học quỷ lăn lông lốc trên nền gạch lạnh lẽo, đôi mắt trống rỗng vẫn còn mở trừng trừng như chưa chấp nhận cái chết, Mặc Bạch đi tới đá vào cái đầu khiến nó văng ra chỗ khác, đi tới cái xác mặt bạch ngửi thử mùi máu, vẫn là máu con người à, thú vị đấy.

Nữ quỷ quay đầu nhìn Mặc Bạch, nhưng hắn chỉ lặng lẽ đưa cho cô ta bài kiểm tra. Nhận lấy tờ giấy, cô ta không nói gì thêm, chỉ lạnh lùng nhắc nhở:

Lần sau đừng quậy phá như vậy nữa.

Mặc Bạch không đáp, chỉ ung dung bước ra ngoài lớp học, bỏ lại phía sau những cặp mắt hoặc kinh hoàng, hoặc rè chừng, và ngưỡng mộ.

Về phía lâm hành cái đầu của bạn học quỷ hồi nãy văng về phía bàn của hắn, đôi mắt trừng trừng vô hồn khiến hắn suýt nữa đứng tim, sao khi bình tĩnh lại hắn cũng chửi thầm mặc bạch đcm nhà ngươi, không biết cứu bạn bè cơn báo, hắn nhìn phía cái đầu bên trong là một mẫu giấy, ghi "nộp bài nhanh hết thời gian ngươi sẽ chết".

5

1

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.